Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1636 - Chương 1635. Cảm Xúc Của Tiêu

Chương 1635. Cảm Xúc Của Tiêu
Chương 1635. Cảm Xúc Của Tiêu

Cửu Dương hơi ngẩn ra, hắn vẫn cho rằng Tiêu là loại người đối mặt với bất kỳ tình huồng gì đều không để bất luận cảm xúc tiết ra ngoài, cho dù thời điểm trực diện đối mặt với tử vong, Cửu Dương vẫn chưa từng nhìn thấy Tiêu từng có bất kỳ cảm xúc dị thường nào, tựa hồ tử vong đối với Tiêu mà nói, tùy tiện như đi về nhà ngủ.

Con đường tu hành của Thánh đồ vô cùng tàn khốc, mỗi Thánh đồ đều rất mạnh, đó cũng không phải mang ý nghĩa mỗi Thánh đồ đều có thiên phú kinh người, mà bởi Thánh đồ thiên phú không xuất chúng lại không có thành tựu, sớm đã bị đào thải đi.

Cho nên người ngoài xem ra, chỉ cần Thánh đồ từ Thánh địa đi ra thoạt nhìn đều rất mạnh, nhưng lại không biết trong đó tàn khốc cỡ nào.

Cửu Dương vô cùng nhớ rõ, lúc hắn còn rất nhỏ, hắn đã từng thấy Tiêu.

Thời điểm đó Tiêu là Thánh đồ dự bị của Quỹ Tích Thánh Điện, mà Cửu Dương hắn là Thánh đồ dự bị của Thái Dương Thần Điện, bình thường có rất ít cơ hội gặp mặt, thế nhưng thường cách một đoạn thời gian, Lục Điện thường thường liên hợp tổ chức đại thí.

Tất cả Thánh đồ dự bị của Lục Điện sẽ cùng nhau tham gia khảo khí, mấy tên xếp cuối cùng sẽ trực tiếp bị đào thải.

Đến mức những Thánh đồ kia đi nơi nào, cũng không có ai biết, ngược lại về sau cũng không thấy qua bọn hắn.

Bản thân Cửu Dương là loại người chậm chắc, tiếp nhận đồ vật mới rất chậm, cho nên mỗi lần bài danh, hắn đều xếp rất thấp, có một lần kém chút rơi vào trong danh sách bị đào thải.

Nhưng một lần kia, hắn mới chú ý tới Tiêu.

Tuổi tác của Tiêu lớn gần bằng hắn, khi đó cả hai vẫn là hài đồng, dáng vẻ tầm mười tuổi, trước kia Cửu Dương không chú ý tới Tiêu, đó bởi thời điểm Lục Điện liên hợp khảo nghiệm, Thánh đồ dự bị có thành tích càng tốt sẽ càng đứng về phía trước.

Cửu Dương một mực đứng tại vị trí tương đối thấp, mà trước kia Tiêu đều đứng đầu tiên, nhưng lần này Tiêu lại đứng sau Cửu Dương, đây cũng là lần đầu tiên Cửu Dương nghiêm túc để ý Tiêu.

Một lần kia vô cùng hung hiểm, Tiêu cách vị trí bị đào thải còn kém một bậc, sau này toàn bộ Thánh đồ dự bị bị kéo ra ngoài, còn đám bị thải loại kia, sau này không ai gặp lại bọn hắn nữa.

Lúc đó có một hài tử cũng xếp đằng sau, tương đối quen biết Tiêu, hỏi:

-Tiêu, năng lực thực chiến của ngươi lợi hại như thế, chí ít có thể xếp Top 3, tại sao lại thua?

-Bởi ta không am hiểu dùng tay trái.

Câu trả lời của Tiêu khiến Cửu Dương đứng một bên rất kỳ quái.

Hài đồng kia cũng rất kỳ quái, lại hỏi:

-Ngươi không am hiểu dùng tay trái, liên quan gì đến việc ngươi không thể chiến thắng?

-Ta phải dùng tay trái đánh bại hết thảy Thánh đồ dự bị, cho nên ta chỉ sử dụng tay trái, kết quả lại bại hết sức thảm, có điều từ giờ trở đi, ta chỉ sử dụng tay trái, mãi đến khi ta đánh bại tất cả Thánh đồ dự bị trong Thánh địa mới thôi.

Tiêu trả lời.

Lúc đó Cửu Dương nghe được câu này, mười phần xem thường.

Dưới cạnh tranh tàn khốc như vậy, nếu Tiêu chỉ dùng một cánh tay trái không am hiểu chiến đấu, chỉ sợ sau này sẽ chết rất thảm, sống chết trước mắt, hắn khẳng định sẽ nhịn không được sử dụng tay trái.

Nhưng mãi đến thời điểm Lục Điện tổ chức khảo thí lần sau, Cửu Dương mới phát hiện Tiêu không phải nói đùa, trong chiến đấu thảm liệt kia, Tiêu quả nhiên không sử dụng tay trái, toàn bộ lần khảo thí đó, Tiêu chỉ sử dụng tay trái, không có bất cứ lần nào sử dụng tay phải.

Kết quả Tiêu tự nhiên bại hết sức thảm, ngay một ván đều không thể thắng.

Đây là chuyện hết sức bình thường, Thánh đồ có thể sống sót, người nào không phải thiên phú tuyệt hảo lại chịu khổ nỗ lực, mà tuổi bọn hắn còn quá nhỏ, thủ đoạn có thể học được còn rất hạn chế, nhưng dần dần sau này khoảng cách sẽ kéo dài càng lớn.

Nếu Tiêu nghiêm túc chiến đấu, ba vị trí đầu thậm chí là đệ nhất cũng không phải không thể được, nhưng hắn vẫn luôn sử dụng tay trái không am hiểu để chiến đấu.

Tay của người ta đã luyện vài chục năm, tay của hắn vẻn vẹn chỉ luyện một tháng, làm sao có thể so?

Cửu Dương vốn cho rằng đến cuối cùng Tiêu khẳng định sẽ sử dụng tay phải toàn lực chiến đấu, nhưng hắn không, mãi đến khi rơi vào danh sách đào thải, Tiêu vẫn không sử dụng tay phải.

Cửu Dương trơ mắt nhìn Tiêu đã rơi vào nhóm đào thải, hắn thực sự trăm mối vẫn không có cách giải.

Tiêu có thể sống, rõ ràng có khả năng thắng, vì cái gì không cần tay phải đâu? Không cần tay phải chỉ là quy tắc trước đây hắn chế ước, hắn hoàn toàn có thể không cần tuân thủ, không có người nào dám chế giễu hắn, thậm chí căn bản không có mấy người biết chuyện này.

-Tại sao không cần tay phải?

Trước khi Tiêu bị mang đi, Cửu Dương lặng lẽ hỏi Tiêu.

-Ta nói chỉ dùng tay trái, bởi người kia chỉ biết dùng tay trái.

Tiêu trả lời rất nhẹ nhàng, tựa như người tiếp theo bị đào thảo không phải hắn vậy.

Một lần kia nếu như không phải Thánh Thần ra mặt bảo vệ Tiêu, thi cốt Tiêu sợ đã hóa thành tro.

Từ đó về sau, Cửu Dương thỉnh thoảng sẽ chú ý Tiêu, nhưng vô luận lúc nào, vô luận gặp được tình huống nguy hiểm cỡ nào, hắn đều không nhấy cảm xúc khác thường của Tiêu, tựa như Tiêu là một người máy đã thiết lập sẵn chương trình, căn bản không cảm xúc vậy.

Nhưng bây giờ Tiêu lại có biểu lộ điên cuồng đến vậy, Cửu Dương chưa từng thấy qua loại cảm xúc kia, hắn hơi bận tâm, Tiêu có thể đã bị mất khống chế, nếu vậy thật nguy hiểm, chỉ sợ không còn cơ hội chạy trối chết nữa.

-Mạng ta, ngươi vẫn chưa đủ lấy đi.

Ánh mắt Tiêu điên cuồng như ma, thanh âm lại lạnh lùng để cho người ta sợ hãi.

Phối sủng kia căn bản không để ý Tiêu, thân thể lần nữa như bão tố đánh về phía Tiêu.

Bành! Bành! Bành! Bành!

Công kích toàn thân của Phối sủng kia lại mạnh mẽ bị Tiêu cản lại.

Không hề trốn tránh, toàn bộ đều là cứng đối cứng đón đỡ, dưới khoảng cách gần như vậy, công kích biến đổi thất thường nhanh như tia chớp như vậy, toàn bộ đều bị Tiêu cản lại.

Năng lực phản ứng cả người hắn tựa hồ đã đến trình độ không thể tưởng tượng nổi, gần như bất luận công kích gì trước mặt Tiêu đều sẽ bị Tiêu đỡ được.

-Không… Không thể nào… Đây càng giống Tiêu đã sớm phong kín tất cả khả năng… Vô luận Phối sủng kia làm sao công kích, cuối cùng đều bị Tiêu ngăn cản… Tốt… Thật lợi hại…

Ánh mắt Cửu Dương lắc lư, tựa hồ không thể tin.

Hắn vẫn cho rằng năng lực thực chiến chính diện và ý cảnh của hắn đã là kẻ mạnh nhất trong tất cả Thánh đồ, nhưng bây giờ Tiêu điên cuồng như ma, lại phá vỡ hắn nhận biết, khiến cho hắn sinh ra hoài nghi đối với bản thân.

Không hề nghi ngờ, Tiêu chiến đấu không hề yếu hơn hắn, thậm chí ý cảnh còn mạnh hơn hắn, cái này tựa hồ không giống Tiêu, hắn từng quen biết.

Chiến ý trong mắt Tiêu như điên, động tác thân thể lại bình tĩnh dứt khoát giống như máy móc, trong chiến đấu điên cuồng như vậy lại chưa xuất hiện bất kỳ lỗi lầm nào.

-Hắn làm sao làm được?

Trong lòng Cửu Dương vừa khiếp sợ vừa hồ nghi.

Cái này so với Tiêu hắn nhận biết, gần như không cùng một người, nhưng hắn rõ ràng là Tiêu, không thể là giả.

Càng khiến Cửu Dương hơi nghi hoặc một chút chính là, nếu như đây mới là thực lực chân chính của Tiêu, vậy trước đó bọn hắn vây công Chu Văn, tại sao Tiêu không thể hiện ra loại năng lực này.

-----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Long

Mời đọc: Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch), hắc ám, lầy, nhây, bựa...!!!

Hết chương 1635.
Bình Luận (0)
Comment