Tề Nhã Sa nói tiếp: ͏ ͏ ͏
- Đúng như Anh đã nói, lúc trước chúng ta đi du lịch Lạc Dương, ngay lúc đó ta tràn đầy đắc chí, cho rằng kiếm đạo của mình đã đủ để khiêu chiến với Lãnh Tông Chính của Tịch Dương học viện. Nhưng vừa đến Lạc Dương không lâu thì gặp Chu Văn. Lúc bấy giờ Chu Văn mới mười lăm, sáu tuổi, nhưng ta thua hắn. Ta sáng chế kiếm đạo, đặt tên là Nhị Thiên Phi Tiên Lưu cũng vì kiếm đạo này là hiểu được từ trong Thiên Ngoại Phi Tiên của Chu Văn, có thể nói Chu Văn là thầy của ta. ͏ ͏ ͏
Nếu nói vừa rồi những trưởng lão này còn chưa tin lời của Bản Chân Anh, hiện giờ nghe Tề Nhã Sa chính miệng nói ra thì không còn nghi ngờ gì nữa, ai nấy đều cứng họng nói không ra lời. ͏ ͏ ͏
- Chu Văn có tư chất ngút trời, lấy thân thể loài người thuần khiết tu đến cảnh giới không người sánh kịp, những người phát ngôn dựa vào sức mạnh ngoài thân trong khoảng thời gian ngắn tăng lên thực lực tuyệt đối không thể so sánh, ngày sau Chu Văn tất nhiên sẽ bỗng nhiên nổi tiếng. Huống hồ có rất nhiều người đầu vào sáu gia tộc, bây giờ chúng ta có đi thì cũng chỉ là một trong số đông. Quy Đức cổ thành đang trong lúc cần người, đi bây giờ là cơ hội. Điều Anh lo lắng suy nghĩ đều là vì Nhị Thiên Phi Tiên cung ta, không có một chút tình riêng nào, chư vị không thể đa nghi. ͏ ͏ ͏
Ánh mắt của Tề Nhã Sa quét qua khuôn mặt đám trưởng lão, bọn họ đều cúi đầu. ͏ ͏ ͏
- Hết thảy nghe theo sai bảo của cung chủ! ͏ ͏ ͏
Một đám trưởng lão xoay người vái chào Bản Chân Anh. ͏ ͏ ͏
Trên mặt Bản Chân Anh không lộ vẻ gì, trong mắt không chút gợn sóng, vẫn không thèm để bụng chuyện vừa rồi. Ánh mắt của hắn xa xăm, dường như tiêu điểm tầm nhìn không ở không gian này. ͏ ͏ ͏
“Chu Văn, ta đến đây, kiếm của ta sẽ khiến ngươi hết hồn, ngươi tuyệt đối đừng làm ta thất vọng!” ͏ ͏ ͏
- Hắt xì! ͏ ͏ ͏
Chu Văn đang chơi game trên điện thoại bị nhảy mũi, hắn xoa mũi, tiếp tục tập trung vào trò chơi trong tay mình. ͏ ͏ ͏
Trong hình ảnh game, toàn thân người tí hon màu đỏ như được Hỗn Độn trứng tựa sao tựa ngọc bao bọc, trong Phật điện, mắt Tam Diện Phật bắn ra ánh sáng vàng bao trùm Hỗn Độn trứng, ánh sáng vàng chiếu vào trong Hỗn Độn trứng, nhuộm quả trứng thành màu ánh sao vàng. ͏ ͏ ͏
Hỗn Độn trứng hiện tại đã lên đến đỉnh cấp bậc Địa Ngục, cơ hồ sắp vượt cấp lên cấp bậc Thiên Giới. ͏ ͏ ͏
Hỗn Độn trứng cấp độ Nhân Gian khi bị đánh có thể chuyển hóa sức mạnh của kẻ địch thành Nguyên Khí kết tinh, hơn nữa có thể chồng lên Nguyên Khí kết tinh, mức độ cao nhất có thể chồng lên mười nghìn viên Nguyên Tinh thành một viên. ͏ ͏ ͏
Hỗn Độn trứng cấp độ Địa Ngục tăng mạnh năng lực chồng lên lớn hơn nữa, số lượng chồng lên cao nhất ở mức độ đơn vị trăm triệu, sau đó thì không thể tăng lên thêm nữa. ͏ ͏ ͏
Với mức độ chứa Nguyên Khí của Hỗn Độn trứng hiện giờ chỉ có thể chống chọi hơn mười giây dưới ánh sáng vàng của Tam Diện Phật, hơn nữa mặc cho Hỗn Độn trứng bị phá hủy như thế nào thì không thể trưởng thành như trước kia. ͏ ͏ ͏
Chu Văn cảm giác rõ ràng Hỗn Độn trứng chỉ thiếu chút xíu là đột phá đến cấp độ Thiên Giới, nhưng không hiểu sao cứ thiếu chút gì, mãi vẫn không thể chính thức lên cấp độ Thiên Giới. ͏ ͏ ͏
- Rốt cuộc thiếu cái gì? ͏ ͏ ͏
Nhìn hình ảnh game lại tối đen, Chu Văn vẫn không có thu hoạch, Hỗn Độn trứng vẫn không có cơ may lớn lên, hắn cau mày trầm tư. ͏ ͏ ͏
Hiện tại Chu Văn biết rõ trông cậy vào máy móc tu hành kiểu chịu chết đã không thể nào trợ giúp Hỗn Độn trứng thăng cấp lên cấp độ Thiên Giới, hắn phải ngộ ra mấu chốt thăng cấp mới được. ͏ ͏ ͏
- Ta đói. ͏ ͏ ͏
Đang lúc Chu Văn suy tư thì Ma Anh ôm ma kiếm đi tới gần hắn, ngửa đầu nhìn vào mắt hắn, vẻ mặt nghiêm túc nói. ͏ ͏ ͏
- Đói? ͏ ͏ ͏
Chu Văn ngây ra, sau khi phản ứng lại thì hơi giật mình đánh giá Ma Anh. ͏ ͏ ͏
Rất nhiều Phối sủng đều biết đói bụng, nếu đói lâu thậm chí có lẽ sẽ tan biến, đại biểu điển hình nhất là bạo quân Bỉ Mông, nếu thời gian dài không ăn gì thì bạo quân Bỉ Mông có lẽ sẽ bị đói chết. ͏ ͏ ͏
Chỉ có giống như Chu Văn có tài nguyên trong trò chơi phó bản, có Nguyên Khí quyết có thể chuyển hóa Nguyên Khí kết tinh như Hỗn Độn trứng mới nuôi nổi nhiều Phối sủng cấp cao. ͏ ͏ ͏
Đổi thành người bình thường, cho dù tặng một đống thần sủng cho họ thì đa số cũng sẽ chết đói. ͏ ͏ ͏
Nhưng Ma Anh thì khác, rất kén chọn, ít có thức ăn nào lọt vào mắt cô, cho dù là Nguyên Tinh cấp cao thì cô cũng không thèm. Ma Anh thậm chí không thèm Trứng Phối sủng cấp thiên tai. ͏ ͏ ͏
Có thể nói Ma Anh ăn ít nhất trong số Phối sủng cấp độ cao của Chu Văn, mỗi lần cô ăn cơm đều chọn thứ kỳ lạ quái dị, bình thường không thấy cô ăn cái gì, không nghe than đói bao giờ. ͏ ͏ ͏
Hiện tại không ngờ Ma Anh chủ động kêu đói, khiến Chu Văn giật nảy mình, bởi vì hắn cũng không biết trên người của mình có mang thứ gì mà Ma Anh muốn ăn hay không. ͏ ͏ ͏