Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1673 - Chương 1672. Dưới Bầu Trời Đều Là Đất Của Thần

Chương 1672. Dưới Bầu Trời Đều Là Đất Của Thần
Chương 1672. Dưới Bầu Trời Đều Là Đất Của Thần

Nhị Thiên Phi Tiên cung ở hải ngoại còn chưa nhận được hồi âm bên Chu Văn nhưng đã bắt đầu công việc di chuyển, trên chục triệu người dời đi đất liền tuyệt đối không phải một việc nhỏ, có quá nhiều việc cần lo. ͏ ͏ ͏ ͏

Từng con Phối sủng giống loài cá kình kéo mấy chục chiếc thuyền lớn thẳng hướng đất liền. ͏ ͏ ͏ ͏

- Xem ra chúng ta khá may mắn, không gặp sinh vật dị thứ nguyên hải dương đặc biệt kinh dị nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Thạch Mỹ nhìn thấy đường ven biển phía xa, không khỏi khe khẽ thở phào. ͏ ͏ ͏ ͏

Có rất nhiều Dị thứ nguyên lĩnh vực trên biển phá cấm, thỉnh thoảng sẽ có sinh vật dị thứ nguyên ẩn hiện, dù là tuyến đường an toàn lúc trước bọn họ đi thì bây giờ cũng không thể bảo chứng an toàn tuyệt đối. ͏ ͏ ͏ ͏

Có thể bình an vô sự đến đất liền xem như dấu hiệu khá tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Bản Chân Anh đứng ở đầu thuyền, vẻ mặt bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đôi khi thứ đáng sợ không phải những sinh vật dị thứ nguyên này. ͏ ͏ ͏ ͏

Trưởng lão mặt vàng vọt nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Xin cung chủ yên tâm, chúng ta đã lên kế hoạch tuyến đường đi đất liền, cũng đã chuẩn bị đầy đủ dọc đường đi, sẽ không có vấn đề lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Thạch Mỹ đang định nói gì thì bỗng ánh mắt sâu thẳm, chỉ thấy một người đứng ở bến cảng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Quả nhiên vẫn đến. ͏ ͏ ͏ ͏

Bản Chân Anh cũng nhìn thấy người kia, dường như sớm đoán trước, không cảm thấy ngoài ý muốn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Mặc Hách của Thần Chi gia tộc, tại sao hắn ở chỗ này? ͏ ͏ ͏ ͏

Trưởng lão mặt vàng vọt thay đổi sắc mặt, mấy vị trưởng lão khác cũng thầm giật nảy mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc Hách tuyệt đối sẽ không rảnh rỗi chạy đến bờ biển, hiện giờ hắn rất nổi tiếng, số một số hai trong loài người. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù trong thời đại người phát ngôn ra lớp lớp thì thứ hạng trên khối Ma Phương của hắn chưa bao giờ lọt ra top3. ͏ ͏ ͏ ͏

Đáng sợ nhất là mãi đến tận bây giờ vẫn không ai tìm ra điểm yếu của Mặc Hách, sức mạnh của hắn rất mạnh, có thể dễ dàng chém giết sinh vật thiên tai, đáng sợ hơn nữa là người khác không thể tổn thương hắn, đánh bị thương Mặc Hách tương đương với tự đánh mình, Mặc Hách khỏe mạnh, nhưng chính mình thì sắp chết. ͏ ͏ ͏ ͏

- Xin chư vị hãy dừng bước. ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc Hách mặc áo đen đứng bên bờ biển, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, tựa như pho tượng điêu khắc cẩm thạch duy mỹ. ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy chục chiếc thuyền lớn ngừng trước bến cảng, Phối sủng to lớn như cá kình nổi trên biển, trợn to mắt nhìn chằm chằm bóng dáng loài người nhỏ bé. ͏ ͏ ͏ ͏

Trưởng lão mặt vàng nhìn Mặc Hách, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mặc Hách, tại sao ngăn trở đường đi của chúng ta? ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc Hách bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta không bao giờ muốn ngăn đường đi của các vị, mà là đến chỉ đường cho các vị. ͏ ͏ ͏ ͏

Trưởng lão mặt vàng vọt nhíu mày hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không biết các hạ muốn chỉ đường gì cho chúng ta? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đường sống. ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc Hách lạnh nhạt nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Dưới bầu trời đều là đất thần, chỉ có con dân của thần mới được sinh hoạt trên đất thần, nếu không phải thần dân thì sao có đường sống. ͏ ͏ ͏ ͏

Trưởng lão mặt vàng vọt sắc mặt âm trầm nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thần Chi gia tộc bá đạo quá mức, chúng ta không vào Thần Chi gia tộc thì các hạ không cho phép chúng ta bước lên mặt đất sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không. ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc Hách lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Dù là hải ngoại hay trong đất liền đều là đất thần, nếu không được thần ưu ái thì tuy trời đất lớn nhưng không có chỗ nương náu, chỉ có thể chìm đắm. ͏ ͏ ͏ ͏

Các đệ tử của Nhị Thiên Phi Tiên cung nghe rõ ràng, đều tái mặt. Mặc Hách đã nói rõ ra, nếu bọn họ không đầu vào Thần Chi gia tộc thì e rằng hôm nay sẽ làm tất cả bọn họ vùi thây dưới biển. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như người khác nói như vậy thì bọn họ sẽ nghe như lời nói đùa, nhưng bọn họ đã trực tiếp thấy sự kinh dị của Mặc Hách trên khối Ma Phương, hắn có tư cách nói lời đó. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chỉ có một con đường này? ͏ ͏ ͏ ͏

Bản Chân Anh rốt cuộc mở miệng, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Mặc Hách. ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc Hách trả lời khẳng định: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chỉ có con đường này. ͏ ͏ ͏ ͏

Bản Chân Anh không nói gì thêm, lặng lẽ rút ra hai thanh đao võ sĩ một dài một ngắn, khí thế trên người không ngừng ẩn giấu, ánh mắt sâu như vực thẳm nhìn Mặc Hách. ͏ ͏ ͏ ͏

Đệ tử Nhị Thiên Phi Tiên cung trên mấy chục chiếc thuyền lớn đều triệu hồi Phối sủng, rút ra vũ khí chỉ hướng Mặc Hách. Phối sủng khổng lồ trong biển cùng gầm rống, dâng lên sóng thần như muốn nuốt sống Mặc Hách. ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc Hách đứng yên không nhúc nhích, dường như không nhìn thấy sát khí động trời kia, tựa như thần linh coi rẻ chúng sinh. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn tư thái cao cao tại thượng của Mặc Hách, Bản Chân Anh bật cười, nhìn Mặc Hách, lạnh nhạt nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mặc Hách, đúng là sức mạnh của ngươi rất mạnh, cũng thực thần dị, nhưng ta không chạm vào ngươi thì sức mạnh của ngươi không cách nào mang đến tác dụng. ͏ ͏ ͏ ͏

Nói xong, Bản Chân Anh ra lệnh một tiếng, mệnh lệnh thuyền lớn chạy hướng bến cảng, không công kích Mặc Hách. ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy trăm con Phối sủng như cá kình cùng gầm rống, phá sóng rẽ nước bơi hướng bến cảng. ͏ ͏ ͏ ͏

Hết chương 1672.
Bình Luận (0)
Comment