Tiếp đó lại đổi Luyện Khí quyết, kết quả vẫn không được, cuối cùng dùng cả Tiểu Bàn Nhược cấp độ Thiên Giới, nhưng vẫn không thể giãy giụa đứng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Lực hút trên hành tinh nhỏ dường như vô cùng vô tận, mặc cho sức lực mạnh mẽ cỡ nào đối kháng với nó đều không thể thoát ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Chu Văn sử dụng Sư vực mới thoát khỏi lực hút, có thể tự do đi đứng bay trên hành tinh nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc mấu chốt vẫn là Đạo quyết đáng tin. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn cảm khái một tiếng, từ từ tìm lối vào phó bản bí mật trên hành tinh nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
Khiến Chu Văn không ngờ là lục soát toàn bộ hành tinh nhỏ nhưng vẫn không phát hiện chỗ khác thường, tự nhiên cũng không tìm được lối vào phó bản bí mật. ͏ ͏ ͏ ͏
- Kỳ lạ, nơi này hẳn là lối vào phó bản bí mật mới đúng, tại sao không tìm được nơi đi vào? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn thử đẩy hành tinh nhỏ, xem thử có giống như Tử Vi Tinh cung, cần phải đẩy một tinh cầu mới có thể kích phát lối vào phó bản bí mật. ͏ ͏ ͏ ͏
Kết quả tinh cầu này không hề động đậy, sức mạnh của Đại Phạn Thiên cũng khó đẩy nó dời đi một ly. ͏ ͏ ͏ ͏
- Xem ra phương pháp đi vào không phải đẩy hành tinh nhỏ này. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn hơi trầm ngâm, đổi Nguyên Khí quyết thành Thâu Thiên Hoán Nhật quyết, đóng lại mấy Nguyên Khí quyết khác. ͏ ͏ ͏ ͏
Sư vực thu lại, cho dù mở Thâu Thiên Hoán Nhật quyết nhưng thân thể của Chu Văn vẫn bị hút nằm sấp dưới đất, chẳng qua lần này hơi khác. ͏ ͏ ͏ ͏
Thân thể của hắn nằm sấp trên tảng đá cứng rắn, cảm giác những hòn đá này không giống đá, dường như biến thành một loại chất lỏng hoặc bọt bong bóng, thân thể thế nhưng dần dần chìm vào trong hành tinh nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
. . . ͏ ͏ ͏ ͏
Dạo này Lý Huyền bận rộn, rất muốn học thuật phân thân. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn làm phủi chưởng quầy, các việc lớn nhỏ của mấy trăm nghìn người trong Quy Đức cổ thành đều do Lý Huyền lo, tuy có người của Trương gia, Hạ gia chia sẻ, nhưng dù sao không phải người trong nhà, có một số việc không tiện giao cho bọn họ làm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Minh Tú và Tiểu Nhạn Nhạn bao giờ mới về? Những người phát ngôn khác đều trở lại rồi mà sao hai người này chậm quá vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Huyền bắt đầu nhớ hai tên quái thai kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc còn hai người này, đôi khi Lý Huyền bị bọn họ làm phiền nhức đầu, nhưng lúc vắng bóng thì cảm thấy như thiếu mất vài thứ, ít nhất không có người làm việc giúp hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Huyền ca, không tốt, việc lớn không ổn! ͏ ͏ ͏ ͏
Một người trẻ tuổi ăn mặc theo mốt vội vàng chạy vào, vừa chạy vừa la lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Huyền nhìn cách ăn mặc của người trẻ tuổi, nhìn sao cũng thấy gai mắt, thầm nghĩ: ͏ ͏ ͏ ͏
“Đợi khi rảnh phải nghĩ ra mẫu thiết kế đồng phục mới được, nếu không thì mấy nhân viên công vụ này trông như du côn, thật sự ảnh hưởng hình tượng. Chờ lúc rảnh phải tìm Lão Chu bàn bạc, nhưng với thẩm mỹ quái thai của tên kia, có thương lượng với hắn cũng vô dụng.” ͏ ͏ ͏ ͏
- Có chuyện gì mà hô lớn gọi nhỏ? Ổn trọng biết không? Ngươi hiện tại dù gì cũng là đội trưởng Thành Vệ đội của Quy Đức cổ thành chúng ta, bộ dạng như vậy còn ra thể thống gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Huyền rặn dạy chàng trai trẻ một hồi rồi mới hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rốt cuộc phát sinh chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏
- Tạp La Mạn . . . Tạp La Mạn đang ở cửa thành . . . nói là phải gặp thành chủ Chu Văn của chúng ta . . . ͏ ͏ ͏ ͏
Chàng trai cố gắng bình tĩnh, nhưng giọng điệu vẫn hơi hoảng loạn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy toàn thế giới đều công nhận Tạp La Mạn không bằng Nhân Hoàng, nhưng người bình thường không ai xem Nhân Hoàng là con người, Tạp La Mạn ở trong lòng người bình thường vẫn là tồn tại mạnh mẽ không thể so sánh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn đến làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Huyền hơi nhíu mày, không nghĩ ra mục đích của Tạp La Mạn, đành đi gặp Tạp La Mạn kia một lần, tìm hiểu rõ mục đích của Tạp La Mạn rồi tính tiếp. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tạp La Mạn, ngươi không ở Tạp Bội gia tộc hưởng phúc, chạy đến chỗ chúng ta làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Huyền đứng trước cửa thành, bộ dạng cà lơ cà phất. ͏ ͏ ͏ ͏
- Muốn một người. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạp La Mạn tùy ý đứng ở nơi đó đã cho người cảm giác cao cao tại thượng, giống như thiên chi kiêu tử. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Huyền bĩu môi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Muốn người thì đi kiếm bọn buôn người, chỗ chúng ta là nơi đàng hoàng, không bán người. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạp La Mạn hơi cau mày, nhưng không khùng lên, không phải hắn kiêng dè Lý Huyền và Chu Văn, dù sao nơi này trên danh nghĩa là thuộc về địa bàn của An gia, cho dù là Tạp Bội gia tộc cũng phải nể mặt Lạc Dương An gia vài phần. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạp La Mạn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mượn Bạch Thạch Mỹ của Quy Đức cổ thành mấy người một tháng, muốn bao nhiêu tiền cứ nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Huyền lạnh lùng cười: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật đáng thương, chưa già đã yếu, tuổi còn trẻ mà bị lảng tai, vậy ta sẽ lặp lại một lần nữa, ngươi muốn mua người thì đi tìm bọn buôn người, nơi này không bán người. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Huyền cũng biết việc Bạch Thạch Mỹ và đảo Y Thế, nghe Tạp La Mạn nhắc đến Bạch Thạch Mỹ liền đoán được Tạp La Mạn muốn làm cái gì, tự nhiên không thể nào giao Bạch Thạch Mỹ cho hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu không phải nể mặt An Thiên Tá thì ngươi vốn không có tư cách bàn điều kiện với ta, hy vọng ngươi đừng tự phạm sai lầm. ͏ ͏ ͏ ͏