Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1721 - Chương 1720. Trầm Mặc

Chương 1720. Trầm Mặc
Chương 1720. Trầm Mặc

Tạp La Mạn quyết định thả ra toàn bộ sức mạnh của mình, dùng công kích mang tính hủy diệt phạm vi lớn, khiến Minh Tú không có cơ hội lại sử dụng những kiếm pháp khiến người đau đầu nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Ta không cần biết giây trước hoặc giây sau, sức mạnh giống như mặt trời đốt cháy vĩnh hằng có thể liên tục phá hủy hết thảy, là người phát ngôn của Thái Dương tộc, đây cũng là sức mạnh mà Tạp La Mạn sở trường nhất. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay khi Tạp La Mạn bất chấp tất cả định thả ra sức mạnh của bản thân, đột nhiên nghe thấy Chu Văn đứng xa xem cuộc chiến nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Quy Đức phủ có lịch sử mấy nghìn năm, rất nhiều thứ có thể bảo tồn đến hiện tại cực kỳ không dễ, ngươi hãy kiềm chế một chút đi, đừng tùy tiện phá hoại những tài phú quý giá chứng kiến lịch sử. ͏ ͏ ͏ ͏

Quy Đức cổ thành vốn là Dị thứ nguyên lĩnh vực, chiến đấu bên ngoài kịch liệt cỡ nào cũng rất khó lan đến bên trong cổ thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nội thành Quy Đức phủ ở bên ngoài thì không có năng lực tự bảo vệ, nếu lỡ tồn tại đẳng cấp như Tạp La Mạn hoàn toàn thả ra sức mạnh của bản thân công kích phạm vi lớn, sợ là toàn bộ nội thành đều phải bị trực tiếp hủy diệt. ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy hiện tại nội thành đã không có loài người, nhưng Chu Văn không muốn trông thấy bên ngoài cổ thành hoàn toàn biến thành phế tích đất khét. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạp La Mạn trong lòng âm thầm cười nhạt: ͏ ͏ ͏ ͏

“Ngươi là cha của ta hay sao? Ngươi muốn ta làm gì thì ta làm theo? Ngươi đương nhiên không hy vọng ta sử dụng sức mạnh đánh bại tên này.” ͏ ͏ ͏ ͏

“Còn về thành phố rách nát kia có bị hủy diệt hay không thì . . . liên quan gì đến ta? Hôm nay ta nhất định phải mang Bạch Thạch Mỹ đi, ai cũng đừng hòng ngăn trở ta!” ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lòng Tạp La Mạn nghĩ như vậy, trên người dâng lên thần quang hoàng kim như muốn cắn nuốt mọi thứ ở xung quanh. ͏ ͏ ͏ ͏

Khoảnh khắc thần quang hoàng kim tăng vọt, Tạp La Mạn lại nghe Chu Văn nói câu gì đó như “hư quá”, hắn không nghe rõ câu kia cụ thể nói cái gì, bởi vì hắn không có tâm tư lắng nghe, trong lòng đã sớm bị hoảng sợ lấp đầy. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong khoảnh khắc đó, Thái Dương thần lực trên người Tạp La Mạn thoáng chốc biến mất không còn bóng dáng, tựa như một thần linh không có gì không thể làm được bị đánh rớt xuống thế gian, gạt bỏ thần cách, trở thành người thường. ͏ ͏ ͏ ͏

Thái Dương thần lực đương nhiên sẽ không biến mất, nhưng trong Sư vực của Chu Văn cấm vận chuyển Thái Dương thần lực, Tạp La Mạn không có biện pháp lại thả Thái Dương thần lực ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Không còn Thái Dương thần lực, dù tố chất thân thể của Tạp La Mạn vẫn còn đó, nhưng khó mà tiếp tục tranh phong cùng Minh Tú. ͏ ͏ ͏ ͏

Minh Tú cũng không có thừa cơ đánh bại Tạp La Mạn, thu kiếm đứng ở nơi đó, không tiếp tục chiến đấu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạp La Mạn vẻ mặt hoảng sợ nhìn Chu Văn, hắn không biết Chu Văn làm bằng cách nào, nhưng rõ ràng là Chu Văn giở trò quỷ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đã nói rồi, ngươi muốn đánh thì đánh, nhưng đừng phá hư những thứ kia. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Văn nói rồi cởi bỏ cấm chế của Sư vực đối với Thái Dương thần lực, khiến Tạp La Mạn lấy lại quyền sử dụng Thái Dương thần lực. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Văn nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi tiếp tục đi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiếp tục? Ta tiếp tục khỉ mốc! ͏ ͏ ͏ ͏

Tạp La Mạn đứng ở nơi đó, vẻ mặt trở nên kỳ lạ, nửa ngày đều không động dậy, trong lòng như có chục triệu con ngựa chạy rầm rập qua. ͏ ͏ ͏ ͏

Vốn ở trong mắt Tạp La Mạn thì Quy Đức cổ thành giống như tòa thành trống, hắn tùy thời đều có thể ra vào tự nhiên như chốn không người. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng hiện tại, Quy Đức cổ thành ở trong mắt Tạp La Mạn trở nên nguy hiểm như đầm rồng hang hổ, lại như động ma tà ác được sương mù ma thần bí bao bọc, khiến trong lòng Tạp La Mạn sinh ra kính sợ. ͏ ͏ ͏ ͏

Quy Đức cổ thành tự nhiên không thay đổi, chẳng qua Minh Tú mang đến áp lực cho Tạp La Mạn, cộng thêm Chu Văn đột nhiên khiến Tạp La Mạn không thể phát ra Thái Dương thần lực ra ngoài người, tất cả nỗi sợ đó làm tâm tình của Tạp La Mạn phát sinh thay đổi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạp La Mạn không thể tưởng tượng nổi trong tòa thành nhỏ như vậy sẽ có hai tồn tại đáng sợ đến thế, đặc biệt là Chu Văn khiến hắn không thể thả Thái Dương thần lực ra ngoài người, khiến hắn sinh ra nỗi sợ từ tận đáy lòng. ͏ ͏ ͏ ͏

Không còn Thái Dương thần lực thì Tạp La Mạn như con chim nhỏ mất đi đôi cánh, ngựa không còn chân, người bình thường không thể tưởng tượng được cảm giác sợ hãi đó như thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạp La Mạn không biết trong tòa thành nhỏ kia còn có tồn tại đáng sợ nào khác không, nhưng hiện tại hắn đã mất hết đấu chí, khí thế cao cao tại thượng biến mất không còn dấu vết. ͏ ͏ ͏ ͏

Tạp La Mạn không nhúc nhích, bầu không khí lúng túng lan tràn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hay là . . . chúng ta đổi nơi khác? ͏ ͏ ͏ ͏

Minh Tú mở miệng nói chuyện, rốt cuộc phá vỡ trầm mặc chết tiệt này. ͏ ͏ ͏ ͏

Hết chương 1720.
Bình Luận (0)
Comment