Chu Văn không tiếp tục nghiên cứu, Vô Lậu Kim quy càng tuyệt vời thì hắn càng khó chịu, nếu nó thật sự là một trong ba con Phối sủng của Tiểu Phật Tự, tương lai chắc chắn sẽ bị Đế Thính nuốt trọn, nghiên cứu ra tốt cỡ nào cũng không thể giữ lại, sẽ chỉ khiến chính mình càng khó chịu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Để ta xem rốt cuộc có phải là ngươi hay không, hy vọng không phải. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn gọi ra Đế Thính, muốn nhìn xem Đế Thính có phản ứng gì với Vô Lậu Kim quy không. ͏ ͏ ͏ ͏
Đế Thính đi ra, vừa thấy Vô Lậu Kim quy, đôi mắt vàng bỗng sáng rực, không đợi Chu Văn lên tiếng, khuyên tai trên vành tai của nó tự động vỡ ra, rất nhanh biến thành hình dạng vượn khổng lồ màu vàng, lao lên cắn xé Vô Lậu Kim quy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật sự đúng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn có chút bất đắc dĩ, đơn giản mệnh lệnh Vô Lậu Kim quy đừng chống cự, khiến Đế Thính nuốt sống nó. ͏ ͏ ͏ ͏
Đế Thính nuốt Vô Lậu Kim quy xong tự động biến thành hình xăm bay về người Chu Văn, mặc kệ hắn gọi cỡ nào cũng không ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn lẩm bẩm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tên này càng lúc càng tùy hứng, có phải theo Ma Anh học xấu? ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn bắt đầu nghiên cứu mục tiêu thăng cấp cấp độ Thiên Tai tiếp theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện tại Nguyên Khí quyết không thăng cấp cấp độ Thiên Tai chỉ còn lại Ma Thần Kỷ và Yêu Thần Truyện Thừa Đồ Lục. Chu Văn tuyệt đối chưa muốn đi Kỳ Tử sơn ngay bây giờ, dù có đi cũng phải đợi Đế Thính tiêu hóa xong đã. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ma Thần Kỷ lai lịch không rõ, không biết Nguyên Khí quyết là hệ thần nào, nhưng thuộc tính của nó liên quan đến không gian, tìm Dị thứ nguyên lĩnh vực hệ không gian nào đó thử xem. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên điện thoại di động của Chu Văn không có phó bản đặc biệt thích hợp, chỉ có thể lật xem tư liệu, hy vọng có thể tìm được một Dị thứ nguyên lĩnh vực thích hợp. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiên tộc, Tiên Độ Ngọc lâu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Người mà ta muốn đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
Trong Tiên Độ Ngọc lâu vang lên giọng nữ trong trẻo lạnh lùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Minh Uyên khẽ thở dài: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đã giao tín vật cho Chu Văn, hắn không đến, có lẽ là đã có quyết định, có lẽ còn chưa suy nghĩ kỹ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây không phải đáp án mà ta muốn. ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng của người phụ nữ không mang chút cảm tình, nghe không ra bất cứ vui giận buồn yêu, nhưng khiến người nghe có cảm giác kính sợ, như đang nghe thần linh dạy bảo. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Minh Uyên không e ngại, vẫn như cũ thong dong bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn chỉ là đệ tử của ta, cũng không phải nhi tử của ta, cho dù là nhi tử của ta, cũng chưa chắc sẽ hoàn toàn nghe lời của ta. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu ngươi không làm được, giữ ngươi lại có ích gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng của người phụ nữ lạnh nhạt, lại giống như đã nắm trong tay sống chết của Vương Minh Uyên. ͏ ͏ ͏ ͏
Dường như Vương Minh Uyên không để sống chết vào lòng, mặt vẫn mang nụ cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết tăm tích của thanh tiên kiếm kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hy vọng lời ngươi sắp nói có thể đổi lại mạng của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Minh Uyên đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Kiếm ở Côn Luân sơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ không tin lời của Vương Minh Uyên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao ngươi biết kiếm ở Côn Luân sơn? ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Minh Uyên thản nhiên trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thấy tận mắt. ͏ ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ lại hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu đã gặp, tại sao không mang về? ͏ ͏ ͏ ͏
- Thấy được nhưng không thể lấy. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không đánh lại sinh vật dị thứ nguyên trong Côn Luân sơn, bên cạnh kiếm còn có Phượng hoàng thủ hộ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Là loài Phượng hoàng nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Câu hỏi của người phụ nữ hơi kỳ lạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Long tính kỳ dâm, có nhiều giống rồng máu lai, Phượng hoàng là sinh vật thuần khiết, chưa từng nghe nói qua có chủng loại Phượng hoàng khác nhau. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Minh Uyên trả lời cũng lạ lùng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phượng trong Phượng hoàng, hoàng trong Phượng hoàng. ͏ ͏ ͏ ͏
Dường như người phụ nữ nghe hiểu, trầm ngâm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy khó trách, xác thực sức của ngươi không đánh lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ tạm dừng rồi nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu lại cho ngươi đi Côn Luân sơn thì ngươi có thể tìm được chỗ của kiếm kia không? ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Minh Uyên mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu chỉ nhìn thôi thì tại hạ tùy thời đều có thể dẫn đường, sẽ không phụ mong đợi của tiên tôn. ͏ ͏ ͏ ͏
Ý trong câu nói này rất rõ ràng, kêu Vương Minh Uyên dẫn đường thì được, nhưng bắt ông đi lấy kiếm thì tuyệt đối không làm được. ͏ ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi chỉ cần dẫn đường, tự nhiên sẽ có người đi lấy kiếm. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Minh Uyên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tùy thời chờ đợi tiên tôn sai khiến. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi hãy ở lại tiên tộc nghe lệnh, đến lúc đó tự nhiên sẽ có người báo cho ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ nói xong thì không còn âm thanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Minh Uyên hơi vái chào, tiếp đó xoay người rời khỏi Tiên Độ Ngọc lâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong Tiên Độ Ngọc lâu, một người phụ nữ áo xanh hơi nhíu mày, dường như đang suy tư điều gì quan trọng. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn lật xem rất nhiều tư liệu, Dị thứ nguyên lĩnh vực hệ không gian tuy rằng không nhiều, nhưng mà nguồn tin tức trong Quy Đức cổ thành ngày càng đa dạng hóa, ngành tình báo không ngừng hoàn thiện, cho Chu Văn xem nhiều Dị thứ nguyên lĩnh vực hệ không gian. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng nhìn trái nhìn phải, Chu Văn không xác định cái nào xứng với Ma Thần Kỷ. ͏ ͏ ͏ ͏