Lưu Vân choáng váng ngồi bệch xuống đất, Chu Văn miễn cưỡng đứng thẳng, nhưng cảm giác đầu bị đụng ù đặc, não chấn động nhẹ. ͏ ͏ ͏ ͏
Gà rừng và Thảo Quả Oa Oa vẫn đứng im không nhúc nhích, một trái một phải nhìn hai người. ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Vân mặt như đưa đám nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Huynh đã bảo là nhanh chóng đi lấy kiếm, đệ cứ nằng nặc đòi đi dạo, bây giờ xảy ra chuyện rồi thấy chưa? Mạng nhỏ của huynh xem như tàn trong tay đệ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Vân biết chạy không thoát nên lười bò dậy, ngồi bệch dưới đất nhìn hai sinh vật. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn cũng không nhúc nhích nữa, đã mở ra Sư vực, đang quét hình tình huống trong phòng đá, muốn biết là sức mạnh gì nhốt bọn họ trong phòng đá. ͏ ͏ ͏ ͏
Kỳ lạ, trong phòng đá không có dấu vết quy tắc sức mạnh của gà rừng và Thảo Quả Oa Oa, hiển nhiên sức mạnh ngăn cản hai người dịch chuyển tức thời ra phòng đá không phải đến từ hai sinh vật kỳ lạ này. ͏ ͏ ͏ ͏
“Là sức mạnh của phòng đá ngăn cản chúng ta ra ngoài?” Chu Văn trong lòng âm thầm suy tư. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn và Lưu Vân không nhúc nhích, gà rừng và Thảo Quả Oa Oa không có chủ động công kích, chỉ đánh giá bọn họ, thoạt nhìn dường như hơi tò mò về họ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đệ không kêu huynh vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn thuận miệng nói, mắt thì liếc hướng cánh cửa phòng đá mở một nửa. ͏ ͏ ͏ ͏
Dịch chuyển tức thời không gian không thể rời khỏi phòng nhưng không có nghĩa là không thể ra ngoài, có lẽ phòng đá này chỉ cấm dịch chuyển tức thời không gian, nếu ra khỏi cánh cửa này thì sẽ không bị hạn chế nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Chu Văn biết rõ, với tốc độ của hắn tuyệt đối không thể nào nhanh hơn gà rừng, Thảo Quả Oa Oa, hiện tại chúng nó còn chưa làm hành động công kích, nếu tùy tiện lao ra có lẽ sẽ lập tức chọc giận chúng nó. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tóm lại đi chung với đệ không có chuyện tốt, mạng của huynh sớm muộn gì sẽ mất vào tay đệ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Vân cũng ý thức được tình huống vi diệu hiện tại, chỉ ngồi nói chuyện, không làm hành động lao ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Đôi mắt lóe tia sáng bạc của gà rừng đánh giá qua lại hai người, nhìn một lúc sau dường như nó mất hứng thú với họ, lại tập trung nhìn Thảo Quả Oa Oa. ͏ ͏ ͏ ͏
“Thoạt nhìn con này không hứng thú ăn thịt.” Chu Văn mừng thầm. ͏ ͏ ͏ ͏
Quả nhiên, gà rừng nâng móng vuốt lên, đi hướng một bên, dường như muốn vòng qua Chu Văn và Lưu Vân, tiếp tục đi bắt Thảo Quả Oa Oa. ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Vân cũng thầm mừng như điên, lúc này hắn không dám lảm nhảm cái gì, để tránh kích động đến gà rừng. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ cần chờ gà rừng xông hướng Thảo Quả Oa Oa là hai người có cơ hội chui vào hang ngầm rời khỏi nơi đáng sợ này. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn đang tính toán gà rừng rời đi hang ngầm bao xa thì hắn có thể thuận lợi xông vào, nhưng ai biết gà rừng mới đi hai bước, Thảo Quả Oa Oa cũng nhúc nhích theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Thảo Quả Oa Oa lắc người biến mất trong tầm mắt của hai người. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu sư đệ . . . đệ . . . trên đầu của đệ . . . ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Vân trợn to mắt nhìn trên đầu Chu Văn, bộ dáng kia giống như gặp quỷ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu không phải khôi giáp Đại Phạn Thiên che mặt của Chu Văn, không ai nhìn thấy khuôn mặt của hắn, thì chắc chắn sẽ phát hiện biểu cảm của hắn khó coi còn hơn Lưu Vân. ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì con Thảo Quả Oa Oa kia nhảy lên đầu Chu Văn, ngồi trên mũ giáp màu ám kim, cái chân nhỏ trắng như tuyết lơ lửng đung đưa trên trán Chu Văn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu sư đệ, không phải làm sư huynh không giúp đệ, thật sự là vì đệ quá xui, làm người phải biết chấp nhận số phận, ngày này mỗi năm sư huynh sẽ đốt ít tiền giấy cho đệ, chắc chắn sẽ không thiếu ba nén nhang hằng năm. ͏ ͏ ͏ ͏
Gà rừng nhìn chằm chằm trên đầu Chu Văn, móng vuốt cẩn thận nâng lên, cẩn thận dè dặt đến gần Chu Văn, giống con chim ác tùy thời vọt lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Vân đã được thấy tốc độ của gà rừng, nó mổ một cái, Thảo Quả Oa Oa thì có lẽ còn né được, nhưng Chu Văn thì e rằng không thể nào trốn thoát được, không chừng thoáng chốc đã bị mỏ xuyên thủng óc, năng lực phục hồi dũng mãnh cỡ nào cũng không sống nổi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn nhìn gà rừng không chớp mắt, không nhúc nhích, đầu óc xoay chuyển nhanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhích nhẹ một cái là động toàn thân, nếu hiện tại Chu Văn giơ tay đuổi Thảo Quả Oa Oa đi không chừng sẽ dẫn con gà rừng tấn công ngay. Nhưng nếu Chu Văn không ra tay, khi khí thế của gà rừng lên đến đỉnh, một kích sẽ nhanh đến khó tin, đến lúc đó chỉ sợ sẽ càng thêm khó mà ứng đối. ͏ ͏ ͏ ͏
Động là sai, ở yên cũng sai, trong phút chốc Chu Văn rơi vào cục diện tiến lui khó khăn. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như là người thường, lúc này lựa chọn đầu tiên là hất Thảo Quả Oa Oa ra khỏi đầu mình rồi tính, nhưng Chu Văn không làm như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
“Rõ ràng Thảo Quả Oa Oa muốn lợi dụng ta làm lá chắn, tiếc rằng ta không phải hạng người mặc cho ngươi thích làm gì thì làm, lợi dụng ta thì phải trả giá đắt.” Chu Văn thầm nghĩ, vận chuyển Hỗn Độn Đệ Nhất Trật Tự, Hỗn Độn trứng nháy mắt bao bọc thân thể của hắn, bao gồm Thảo Quả Oa Oa ở trên đầu. ͏ ͏ ͏ ͏