Trước đây, sau khi Hỗn Độn trứng bị trướng nổ thì căn cơ sẽ bị tổn thương, phải cần một khoảng thời gian mới có thể ngưng tụ ra lần nữa, lúc này sau khi Hỗn Độn trứng bị trướng nổ, Chu Văn cũng không cảm giác được căn cơ bị hao tổn, tựa hồ còn có thể tiếp tục sử dụng Hỗn Độn trứng. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn thử một chút, quả nhiên Hỗn Độn trứng lần nữa xuất hiện ngoài người hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
“Sao Hỗn Độn trứng lại đột nhiên có thể sử dụng liên tục?” ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn biết Hỗn Độn trứng chắc chắn đã xảy ra biến đổi nào đó, nhưng loại biến đổi này do cái gì gây ra thì hắn vẫn chưa thể xác định được. ͏ ͏ ͏ ͏
Biến đổi như vậy dám chắc là có liên quan đến việc ban nãy sử dụng Hỗn Độn trứng, Phượng hoàng bảy màu và Thảo Quả Oa Oa đương nhiên có một tên ảnh hưởng Hỗn Độn trứng, Chu Văn tương đối nghiêng hướng tên trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng đã có ý tưởng, Chu Văn lần nữa thử nghiệm, sau khi Hỗn Độn trứng lần nữa bị trướng nổ, quả nhiên ngay lập tức sẽ có thể sử dụng một lần nữa mà không cần giống như trước phải đợi thêm một khoảng thời gian. ͏ ͏ ͏ ͏
“Điều này có hơi quái lạ, Hỗn Độn trứng bây giờ rõ ràng không hề thăng cấp Thiên Giới, nhưng lại khác biệt quá lớn so với trước kia, chuyện này rốt cuộc là sao đây?” ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn tinh tế cảm nhận mỗi lần Hỗn Độn trứng vỡ vụn rồi sống lại, càng phát hiện biến đổi của Hỗn Độn trứng có liên quan đến Phượng hoàng bảy màu. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoặc nên nói là có liên quan tới ngọn lửa bảy màu, sau khi bị ngọn lửa bảy màu đốt qua thì Hỗn Độn trứng mới sinh ra biến hóa như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
"Hỗn Độn trứng trước đó bị nổ không biết bao nhiêu lần, nhưng không có biến đổi đặc biệt gì, bây giờ lại có biến hóa như thế, chẳng lẽ con Phượng hoàng bảy màu này thật sự có điểm nào đặc biệt? Nếu tiếp tục như vậy, phải chăng Hỗn Độn trứng có cơ hội thăng cấp Thiên Giới?" Chu Văn thầm suy nghĩ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hỗn Độn trứng đã rất lâu không có biến đổi gì, bây giờ cuối cùng thấy được cơ hội thăng cấp Thiên Giới, Chu Văn đương nhiên không thể bỏ qua được. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ có người có thủ đoạn giữ mệnh nhiều như Chu Văn mới có thể làm được như vậy, đổi lại người khác chạy trốn còn không kịp, sao có thể có ý nghĩ như vậy trong chiến đấu. ͏ ͏ ͏ ͏
Hỗn Độn trứng hết lần này tới lần khác bị nổ nát, Chu Văn rõ ràng có thể cảm giác được Hỗn Độn trứng đã lâu chưa hề có động tĩnh cuối cùng có thay đổi rõ rệt. ͏ ͏ ͏ ͏
“Thật sự làm được!” ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn hết sức vui mừng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Huynh nói này tiểu sư đệ, đệ không mau trốn đi, ngơ ngác ở chỗ này làm gì đấy? ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng nói của Lưu Vân lần nữa vang lên, nghe ra hình như hắn đang rất khó hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại sư huynh, trước đó không phải huynh đã nói là thanh kiếm kia bị một con Phượng hoàng canh giữ sao, Phượng hoàng đó giống như con này không? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không khác là bao, đều là bảy màu, nhưng hình như có chút khác biệt, chắc là không phải cùng một con đâu, hơn nữa con Phượng hoàng kia vẫn luôn ở trạng thái bảy màu, không giống chim Phượng hoàng này lúc đầu là một con gà rừng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Vân đáp. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy điều này có nghĩa là chỉ cần đệ có thể xử lý con phượng này thì sẽ không khó để lấy lại thanh kiếm. ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy ngoài miệng Chu Văn nói vậy, nhưng trong lòng lại không nghĩ như thế. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn không quá để bụng chuyện lấy kiếm, hắn đang tính toán, nếu ngọn lửa bảy màu của con Phượng hoàng này không thể khiến cho Hỗn Độn trứng thăng cấp Thiên Giới, vậy hắn nên đi tìm một con Phượng hoàng khác để thử vận may. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đệ nghĩ cái gì thế? Trừ phi đệ lấy ra Phối sủng kia thì may ra còn có một chút hy vọng, nếu không thì đừng nằm mơ nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Vân dò hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
“Cái này thì chưa chắc.” ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn thầm nghĩ: ͏ ͏ ͏ ͏
"Lực tấn công của Đế Thính đúng là rất mạnh mẽ, nhưng lực phòng ngự của Hỗn Độn trứng cũng không phải yếu, nếu như có thể thăng cấp Thiên Giới thì chưa chắc không đỡ được ngọn lửa của Phượng hoàng bảy màu." ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn không nói gì nữa, Lưu Vân nhìn Hỗn Độn trứng tiếp tục bị đánh bể, còn tưởng rằng Chu Văn chỉ là mạnh miệng thế thôi, nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đệ cố kiên trì một lúc nữa đi, ta đã liên lạc với lão già, chờ hắn tới, nói không chừng sẽ có biện pháp giúp đệ chạy thoát. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn hơi sửng sốt: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tỉnh Đạo Tiên đã tới Thiên Giới? ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Vân nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vẫn chưa đến, nhưng lão già có nhiều biện pháp, có một số việc chúng ta làm không được nhưng hắn lại có cách giải quyết, điểm này không thể không phục, gừng càng già càng cay. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn tin tưởng lời này, người như Tỉnh Đạo Tiên không thể đơn thuần so sánh bằng đẳng cấp. ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy Chu Văn có hơi muốn biết Tỉnh Đạo Tiên hiện tại rốt cuộc đã tới đẳng cấp gì rồi, nhưng cũng không tiện hỏi Lưu Vân, dù sao nói không chừng trong tương lai hắn và Tỉnh Đạo Tiên sẽ là kẻ thù, khiến Lưu Vân bán đứng người thân của mình, dù Lưu Vân bằng lòng nói thì Chu Văn vẫn rất ngại nghe. ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao giờ lão già vẫn chưa tới thế này? ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Vân nhìn Hỗn Độn trứng vỡ lần này tới lần khác, có chút sợ Chu Văn không kiên trì được lâu, nhưng hắn đã truyền tin tức rồi mà vẫn không nhận được hồi đáp, Tỉnh Đạo Tiên cũng không có xuất hiện. ͏ ͏ ͏ ͏