Chu Văn không hiểu hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có ý gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ vẻ mặt thương hại nói rằng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu ngươi sinh ra trong tộc lớn ở dị thứ nguyên, với thiên phú như vậy chắc chắn sẽ là chúa tể một phương, có thành tựu to lớn. Tiếc rằng ngươi lại sinh ra trong loài người, cho tới bây giờ cũng chỉ là cấp độ Thiên Tai mà thôi, muốn thăng cấp đến Tận Thế thì e là còn cần một chặng đường rất dài, mà ngươi lại không có thời gian. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thì sao chứ? Ta còn trẻ, thời gian vẫn còn nhiều, ta chờ được. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không, ngươi không chờ được, bởi vì ngày hôm nay ngươi chắc chắn phải chết ở đây, tuy ta đã bắt đầu có chút thưởng thức ngươi, nhưng ngươi không thể làm việc cho ta, cuối cùng cũng không thể để ngươi sống trên cõi đời này, bằng không trong tương lai chắc chắn sẽ là họa lớn của Tiên tộc ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ nói thật lòng, thừa nhận thiên phú và năng lực của Chu Văn, ngay cả cô cũng hết sức kiêng kỵ. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn bĩu môi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta có nên cám ơn ngươi đã khen ngợi ta không nhỉ, hay là hận ngươi muốn giết ta đây? ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái nào cũng không cần, người chết như đèn tắt, tất cả mọi thứ ngoại trừ sinh mệnh thì chỉ là những thứ mơ hồ và hư ảo, tựa như Phù Đồ tộc sửa cái gì mà luân hồi kiếp sau, nhưng cũng chỉ là lừa mình dối người, ngươi không cần cảm ơn ta, cũng không nên hận thù ta, sống lâu hết sức có thể, sống thêm một phút là một phút, sống thêm một giây là một giây, cho dù là sống lâu thêm một chớp mắt cũng tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ dừng một chút, lại nói thêm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Người giống như ngươi vốn không nên chết đi như vậy, ai kêu ngươi chỉ là một người? Đã nói xong, ngươi còn có nguyện vọng gì chưa thực hiện được, có lẽ bản tôn có thể tiện tay giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói cứ như ta chắc chắc sẽ chết vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn cũng không tức giận, vừa nói chuyện vừa chiến đấu với người phụ nữ, muốn hiểu biết về thân pháp, kiếm thuật và kiếm khí hư vô của người phụ nữ nhiều hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng thế, ta đã quyết định muốn giết ngươi, cho nên ngươi chắc chắn sẽ chết. ͏ ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ đột nhiên lùi lại, đứng ở nơi đó nhìn Chu Văn, vẻ mặt nghiêm túc nói rằng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói ra di nguyện của ngươi đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn lạnh nhạt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không có nguyện vọng gì, cũng không cần phải có, nếu như ngươi cần, có thể nói cho ta biết nguyện vọng của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật đáng tiếc. ͏ ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ khẽ thở dài, không tiếp tục cùng Chu Văn nhìn nhau, thậm chí không nhìn Chu Văn nữa, chỉ ngước mặt lên nhìn bên trên đỉnh Côn Luân. ͏ ͏ ͏ ͏
Bầu trời Côn Luân sơn thoạt nhìn không khác gì với bầu trời ở bên ngoài, hiện tại là lúc mặt trời lên cao. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng bầu trời này không phải là trời thật, bản thân Côn Luân sơn chính là một mảnh trời đất nhỏ bé, mặc dù có thể bay lên trời chui xuống đất, nhưng không thể từ bầu trời của Côn Luân sơn bay ra bên ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên người người phụ nữ hiện lên kiếm ý, giống như con dao đâm thẳng tới chân trời. ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ bầu trời ở Côn Luân sơn đột nhiên đổi màu, vốn là mặt trời ngày nắng chói chang trên không trung đột nhiên bị mây đen bao phủ, hơn nữa trong mây đen mơ hồ có ánh sáng đang nổi lên, dường như có sấm sét vô tận đang tập trung lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn thoáng chốc thay đổi sắc mặt, xem thanh thế này của người phụ nữ thì e là muốn mạnh mẽ đột phá cấm chế ở bên trong Côn Luân sơn, sử dụng sức mạnh cấp độ Tận Thế. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn chưa từng thấy sức mạnh cấp độ Tận Thế rốt cuộc đáng sợ ra sao, nhưng lại biết tất nhiên là sức mạnh mang tính áp đảo. ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Tiên Kiếm và tiên kiếm điên cuồng chém về phía người phụ nữ, người phụ nữ đứng ở nơi đó nhưng không có ý định tránh né, mặc cho hai thanh kiếm có thể khắc chế Tiên tộc chém về phía thân thể của cô. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng tiên kiếm vốn ngay cả kiếm khí hư vô cũng có thể chặt đứt mà lúc này lại như chém vào bức tường thép vô hình, thế mà cách người phụ nữ ba mét thì dừng lại, mặc kệ Chu Văn ra sức tấn công như thế nào, điên cuồng chém ra sao cũng không thể tiếp tục tiến lên một ly. ͏ ͏ ͏ ͏
Song kiếm tựa như mưa rền gió dữ liên tục chém xuống, nhưng người phụ nữ ngay cả nhìn lười làm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Dưới Tận Thế đều là hư ảo, chẳng qua cũng chỉ một giấc mộng phù dù mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ thu lại ánh mắt nhìn bầu trời, chậm rãi nhìn về phía Chu Văn. ͏ ͏ ͏ ͏
"Sức mạnh của cấp độ Tận Thế thực sự vô địch như vậy sao?" ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn trong lòng hoảng sợ, Lục Tiên Kiếm và tiên kiếm đều có tác dụng khắc chế Tiên tộc, hơn nữa hắn ra sức tấn công nhưng không thể đến gần người phụ nữ trong vòng ba mét. ͏ ͏ ͏ ͏
Trốn! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Chu Văn chỉ còn lại một suy nghĩ này, chỉ muốn bất chấp tất cả lao xuống núi, nhưng cơ thể của hắn dường như sa vào trong hư không, khó có thể dùng sức. ͏ ͏ ͏ ͏
Không, phải nói là một loại trạng thái còn đáng sợ hơn chân không, ngay cả bản thân hắn dường như đã biến thành tồn tại hư ảo không thật. ͏ ͏ ͏ ͏
- Khi Tận Thế, tất cả đều sẽ trở về hư vô, có thể chết ở trong sức mạnh Hư Vô Chi kiếp, ngươi xem như là loài người đầu tiên trên thế gian, hẳn là cũng không có gì đáng để tiếc nuối. ͏ ͏ ͏ ͏