Vương Minh Uyên thở dài nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ài, tội gì dằn vặt mình như thế, Phượng Tiên kiếm chém chết vô số tiên, bị kiếm này đâm xuyên tim, nhuốm máu, ngươi đã không còn bất kỳ cơ hội nào nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ tức giận còn muốn nói điều gì đó, nhưng cô vừa hé miệng thì máu từ trong miệng chảy ra, ánh sáng bảy màu cũng từ trong miệng lộ ra, cả người nứt ra giữa ánh sáng bảy màu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu không có . . . Trái Đất này . . . áp chế sức mạnh . . . mấy người sao có thể . . . làm tổn thương ta . . . còn có tên kia . . . tên kia . . . ͏ ͏ ͏ ͏
Người phụ nữ nhìn về phía Chu Văn nói một câu mơ hồ khó hiểu, lời vẫn chưa dứt thì thân thể đã hoàn toàn tan vỡ, biến thành một đống thịt nát xương gảy rơi đầy đất. ͏ ͏ ͏ ͏
Một bóng sáng như quỷ hồn bay ra từ trong thân thể nát vụn của người phụ nữ, sau đó liền thấy xác chết Vương Minh Uyên đã bị Chu Văn quăng đi bay về phía bóng sáng kia, biến thành các mảnh kết tinh vừa giống băng vừa giống ngọc, rất nhanh lần nữa ngưng tụ thành thân thể của Vương Minh Uyên. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Văn, con trưởng thành nhanh thật, đã vượt xa mong đợi của ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Minh Uyên nhìn Chu Văn, cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn nhìn đôi mắt của Vương Minh Uyên, chậm rãi hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão sư, người vẫn là chính mình sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chứ ta là cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Minh Uyên nhặt lên thanh kiếm nằm dưới đất đưa cho Chu Văn, tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong hoàn cảnh khác biệt, sẽ có ta khác nhau, nếu sinh ra ở một sơn thôn ngăn cách với đời, ta sẽ là một thôn dân, còn trong trường học thì ta là một học sinh, trong quân đội ta là một quân nhân, sau khi trở thành sếp lớn thì ta là nhà lãnh đạo, những thứ này có thể đều là ta, nhưng suy nghĩ và tư tưởng của ta ở mỗi thời kỳ đều không giống nhau, hoặc nên nói là ta ở mỗi thời kỳ đều đã không phải là ta của ngày trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn nhận lấy kiếm, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy hiện giờ người là cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Cho tới bây giờ, Chu Văn vẫn nhớ rõ vấn đề mà Vương Minh Uyên đã hỏi hắn và vài học sinh, Chu Văn đã biết lựa chọn của Vương Minh Uyên, nhưng giống như Vương Minh Uyên đã nói, trong hoàn cảnh khác biệt thì sẽ không có cùng suy nghĩ, Vương Minh Uyên bây giờ vẫn là Vương Minh Uyên kia sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn không cách nào xác định được, hắn cảm giác mình ngày càng không hiểu được Vương Minh Uyên. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Minh Uyên mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta chính là ta, ít nhất là hiện giờ vẫn chưa có thay đổi gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì con yên tâm rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta chờ con ở Tiên tộc. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Minh Uyên nhìn Chu Văn, ánh mắt có chút mơ màng, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn nói rằng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Con đã quyết định sẽ không trở thành người phát ngôn của Tiên tộc. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Minh Uyên vẫn chỉ cười một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Điều này không quan trọng, ta chờ con. ͏ ͏ ͏ ͏
Dứt lời, Vương Minh Uyên cũng không đợi Chu Văn nói thêm điều gì, liền đi thẳng xuống núi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn nhìn bóng lưng của Vương Minh Uyên, trong lòng như có rất nhiều lời muốn nói, nhưng trong chốc lát lại như không thể nói được gì, hắn hé môi, nhưng cuối cùng cũng không phát ra tiếng nào, chỉ nhìn theo Vương Minh Uyên biến mất phía chân núi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hy vọng Trái Đất phá cấm chậm thêm một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn đã sâu sắc cảm nhận được sự mạnh mẽ của cấp độ Tận Thế. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ là phân thân của một cường giả cấp độ Tận Thế mà có thể bộc phát ra sức mạnh khiến hắn suýt nữa ngã xuống tại đây, nhưng đây là dưới tình huống bị Trái Đất áp chế sức mạnh, phân thân vẫn chưa thật sự phát huy ra toàn bộ uy năng của Tận Thế Chi kiếp. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn không thể tưởng tượng được nếu Trái Đất hoàn toàn phá cấm, cường giả cấp độ Tận Thế chân chính phủ xuống thì sẽ là thảm hỏa như thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Trước khi Trái Đất hoàn toàn phá cấm, dù thế nào cũng phải đạt được sức mạnh có thể chống lại cấp độ Tận Thế, bằng không đến lúc đó chính là tai họa ngập đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phải nhanh chóng thăng cấp cấp độ Thiên Tai mới được. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn cắm Lục Tiên Kiếm về trong vỏ, đang suy nghĩ nên đặt thanh tiên kiếm kia ở đâu thì không ngờ nó bay về phía vỏ kiếm của Lục Tiên Kiếm. ͏ ͏ ͏ ͏
Vỏ kiếm của Lục Tiên Kiếm vốn ban đầu chỉ có thể chứa được Lục Tiên Kiếm, hoàn toàn không có dư chỗ trống, nhưng tiên kiếm bay qua, thế nhưng kỳ dị cắm vào trong vỏ kiếm, dính chặt với Lục Tiên Kiếm. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiên kiếm vào vỏ, chuôi kiếm dường như xảy ra chút biến đổi kỳ lạ, chỉ thấy trên chuôi kiếm thế mà hiện ra hai chữ 'Tuyệt Tiên' cổ xưa. ͏ ͏ ͏ ͏
"Quả nhiên là Tuyệt Tiên Kiếm." ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn đã sớm đoán ra, nhưng nhìn thấy cái tên Tuyệt Tiên Kiếm, trong lòng vẫn còn có chút mừng rỡ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tuyệt Tiên Kiếm và Lục Tiên Kiếm có tác dụng khắc chế mạnh mẽ đối với Tiên tộc, mà bây giờ chủng tộc dị thứ nguyên mạnh mẽ nhất là Tiên tộc, sau này nếu có thể tìm được Tru Tiên Kiếm và Hãm Tiên Kiếm, bốn kiếm đều xuất hiện, e rằng dù không đến cấp độ Tận Thế thì cũng có thể chống lại. ͏ ͏ ͏ ͏
"Không biết hai thanh tiên kiếm khác ở chỗ nào." ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn biết rằng muốn tập hợp đủ bốn thanh tiên kiếm thì thực sự quá khó khăn. ͏ ͏ ͏ ͏