͏ ͏ ͏ ͏
An Sinh vội giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải không phải, Đốc Quân đại nhân người hiểu lầm rồi, ý của ta là người bên Văn thiếu gia tính tình khá thô lỗ, có lẽ sẽ hợp khẩu vị của vị ở Quỹ Tích Thánh điện. ͏ ͏ ͏ ͏
- Một đám người không làm việc đúng đắn. ͏ ͏ ͏ ͏
An Thiên Tá hừ lạnh một tiếng, lát sau lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đi sắp xếp một chút, lỡ như bên Tiêu xảy ra chuyện gì thì cũng có cách khắc phục. ͏ ͏ ͏ ͏
An Sinh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đốc Quân yên tâm, hắn đã nói rằng vị kia của Quỹ Tích Thánh điện tuy mạnh nhưng dù sao cũng không phải là lão yêu quái, tính cách vẫn chưa hoàn toàn chính chắn, hơn nữa ở trên Trái Đất sẽ bị áp chế, không xảy ra chuyện lớn gì đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
An Thiên Tá nhìn chằm chằm An Sinh không nói lời nào, An Sinh liền vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đốc Quân yên tâm, vậy ta đi làm đây. ͏ ͏ ͏ ͏
- Xem ra nơi này cũng không có gì đặc biệt. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ đi trên đường Quy Đức thành cổ, ánh mắt nhìn quanh dường như có chút thất vọng. ͏ ͏ ͏ ͏
Sao có thể có một người thú vị ở một nơi bình thường thế này? Thiếu nữ không cho rằng có thể có bất cứ nhân loại đáng chú ý nào ở đây. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đến thì cũng đến rồi, xem chút cũng không sao. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hi vọng người kia sẽ không khiến người ta quá thất vọng như lời ngươi nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ nhàn nhạt nói, đã không cảm thấy hứng thú nữa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta nghĩ hắn khá thú vị. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Tiêu nhìn về phía cuối con phố dài. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ cũng nhìn theo thì thấy bên kia có rất nhiều người vây quanh, không biết là đang làm gì. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bọn hắn đang làm gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ nhìn mãi cũng không nhìn ra được gì, tò mò hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Qua đó xem sẽ biết thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu nói xong liền đi qua bên đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ cũng đi theo Tiêu, sau khi đến chỗ đó thấy rất nhiều người đang xếp hàng trước một tòa đại điện. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bằng hữu, các ngươi đang làm gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu đứng cuối cùng trong hàng, hỏi một tên béo phía trước. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tự ngươi không thấy... ͏ ͏ ͏ ͏
Tên béo tức giận nói, nhưng nói mới được nửa câu, nhìn thấy nguyên khí kết tinh trong tayTiêu, bỗng từ thô bạo hóa thành hòa nhã, mặt tươi cười cầm lấy nguyên khí kết tinh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là Thành Vệ Đội đang chiêu mộ đội viên, chúng ta đều đang báo danh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thành vệ là công việc rất nguy hiểm, sao có thể có nhiều người báo danh như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi không phải người của thành này? ͏ ͏ ͏ ͏
Tên béo hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mới từ nơi khác qua đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chả trách ngươi lại không biết, Tần đội trưởng của Thành Vệ Đội là đệ tử thân truyền của Chu thành chủ, chỉ cần vào Thành Vệ Đội là có thể được Tần đội trưởng chỉ dẫn. Chắc chắn ngươi biết được sự lợi hại của Chu thành chủ chúng ta, đó chính là cường giả số một số hai của nhân loại chúng ta, chém giết vô số sinh vật thứ nguyên, ngay cả dị tộc đều tiện tay chém giết, là nhân vật cường đại đến cỡ nào. Tần đội trưởng là đệ tử thân truyền của hắn, kiếm thuật thông thần, có thể có được sự chỉ dẫn của nàng ta. Nếu vận khí tốt, có thể được Chu thành chủ nhìn trúng thì càng ghê gớm, kia chính là cơ duyên bao nhiêu người thiết tha mơ ước đấy, người báo danh có thể không nhiều được sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Tên béo kiêu ngạo nói, nước miếng tung bay. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc thiếu nữ nghe thấy tiện tay chém giết dị tộc, không nhịn được nhíu mày lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ nghe tên béo kia tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng yêu cầu tuyển đội viên Thành Vệ Đội rất cao, người bình thường thật sự không trúng tuyển được, ngươi thấy nhiều người xếp hàng như vậy nhưng cuối cùng có thể trúng tuyển được một phần mười đã rất không tệ rồi, ta cũng đến thử thời vận thôi, nếu thật sự có thể vào được thì xem như tổ tiên tích đức, nói thế nào cũng xem như là đệ tử tái truyền của Chu thành chủ, không chừng sau này sát nhập dị thứ nguyên, loạn sát đám dị tộc kia một lượt, xem bọn hắn còn dám hung hãn nữa không. ͏ ͏ ͏ ͏
Những lời này của tên béo là lời đa số nhân loại ngày thường hay ba hoa tán dóc, hắn không thật sự cho rằng sẽ có một ngày như thế. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng những lời này lọt vào tai thiếu nữ thì lại khác, nó làm sắc mặt thiếu nữ có chút khó coi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm sao mới có thể gặp được Chu thành chủ kia? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ nhìn tên béo hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cứ xếp hàng ở đây là được, chờ lát nữa nếu được chọn thì có thể gặp được Chu thành chủ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tên béo trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiêu, chúng ta cũng xếp hàng đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ lạnh giọng nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy có được không? Không phải chúng ta còn có việc phải làm sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu khó xử nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không vội, ta muốn xem, vị Chu thành chủ có thể tiện tay chém giết dị tộc kia rốt cuộc lợi hại đến đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ lạnh lùng nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tư tưởng giác ngộ của tiểu cô nương không tệ, đi theo Chu thành chủ của chúng ta là được rồi, gì mà lục đại gia tộc, nghe rất lợi hại, nhưng vẫn còn kém xa Chu thành chủ của chúng ta, nếu như ngươi may mắn được vào Thành Vệ Đội, được thành chủ ưu ái thì thật sự là tương lai sáng lạn, ngày giết dị tộc sắp đến gần... ͏ ͏ ͏ ͏
Tên béo điên cuồng lắc lư, đang cận kề cái chết mà không hay biết. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta thật sự có chút mong đợi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1803: Đánh CượcNghe thấy hai chữ ‘may mắn’, khóe mắt thiếu nữ giật giật, mặt không chút thay đổi nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ và Tiêu cùng xếp hàng, đợi một lúc lâu mới được vào đại điện, nhân viên công tác yêu cầu bọn hắn điền vào mẫu đơn và làm một số trắc nghiệm. ͏ ͏ ͏ ͏
Những bài trắc nghiệm sức mạnh và tốc độ này tất nhiên không thể làm khó được thiếu nữ, nàng cũng không để lộ quá nhiều, chỉ chờ để thấy mặt tên Chu thành chủ kia, xem hắn tiện tay chém giết dị tộc như thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu ở bên cạnh không nói thêm gì, chỉ giúp đỡ thiếu nữ điền vào tài liệu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Người thú vị mà ngươi nói, không phải là cái tên Chu thành chủ kia chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ hỏi Tiêu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm, một người rất thú vị. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu cười trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thú vị hay không thì ta không biết, nhưng có một câu ngươi nói không sai, hắn đúng là một bệnh nhân mắc chứng vọng tưởng nghiêm trọng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ hừ lạnh nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chính là như vậy mới thú vị không phải sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu khẽ cười đáp. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ đang muốn nói gì đó, nhân viên duy trì trật tự đã đi đến, dẫn những người được thông qua bài kiểm tra đến quảng trường, để mọi người xếp thành hàng chờ đợi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ một lát sau, đã thấy vài người từ bên thông đạo đi tới, bước lên bục trên quảng trường. ͏ ͏ ͏ ͏
- Người ở giữa kia chính là Chu Văn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu xếp hàng ngay sau thiếu nữ, nhỏ giọng nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Thực ra không cần Tiêu nói, thiếu nữ cũng đã biết ai là Chu Văn, vì những người trẻ tuổi báo danh tham gia Thành Vệ Đội xung quanh đều đã nhìn Chu Văn trên trung tâm khán đài bằng ánh mắt sùng bái. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúc mừng các vị đã vượt qua bài kiểm tra, từ nay về sau, các vị chính là một thành viên Thành Vệ Đội Quy Đức phủ, sau đây xin mời thành chủ của chúng ta Chu Văn nói đôi lời... ͏ ͏ ͏ ͏
Nhân viên chủ trì nghi lễ còn chưa nói xong, phía dưới đã vang lên tiếng vỗ tay. ͏ ͏ ͏ ͏
- Xem ra cũng không có gì đặc biệt. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ nhìn chằm chằm Chu Văn, có chút khinh thường nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc thiếu nữ nói chuyện, đột nhiên nhìn thấy Chu Văn nhìn lướt qua nàng, không biết cố ý hay vô ý, dường như ánh mắt Chu Văn dừng trên mặt nàng một lúc mới dời đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu không nói tiếp, khóe miệng hơi nhếch lên, cười như không cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn đứng trên sân khấu, ánh mắt lướt qua mọi người, sau đó mới chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không biết tại sao các ngươi lại muốn gia nhập Thành Vệ Đội, cũng không muốn biết tại sao các ngươi muốn gia nhập, ta chỉ muốn biết, các ngươi có biết gia nhập Thành Vệ Đội có ý nghĩa gì không thôi? ͏ ͏ ͏ ͏
- Phúc lợi tốt nhất, thu nhập ổn định nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người đều tươi cười khi nghe một tên to con nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói không sai, ở Quy Đức phủ, thu nhập và phúc lợi của Thành Vệ Đội là tốt nhất, mỗi tháng các ngươi đều có thể đạt được tài nguyên rất lớn, lại còn được huấn luyện tốt nhất, danh sư giỏi nhất chỉ dẫn... ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn đang nói, đột nhiên bị một giọng nói cắt ngang. ͏ ͏ ͏ ͏
- Danh sư giỏi nhất, ngươi đang nói bản thân mình sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Người nói chuyện chính là thiếu nữ. ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi ánh mắt đều dồn về phía Chu Văn, tuy mục đích của bọn hắn và thiếu nữ khác nhau, nhưng bọn hắn đều muốn biết, có phải Chu Văn sẽ đích thân chỉ dẫn bọn hắn không, tuy Tần Trăn rất mạnh, nhưng so với Chu Văn, tất nhiên vẫn còn kém rất nhiều, nếu như có thể được đích thân Chu Văn chỉ dẫn thì quá tuyệt vời. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn nhìn về phía thiếu nữ, nhìn sắc mặt lạnh lùng kia của nàng, hòa nhã nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người đều dồn về phía nàng, biết lời nàng nói không có ý tốt. Lý Huyền - thuộc hạ thân cận của Chu Văn cau mày định nói gì đó, lại bị Chu Văn ra hiệu ngăn lại. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu cô nương, ngươi còn nhỏ tuổi, văn hóa tri thức không đủ, ta không trách ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn khẽ cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe thấy Chu Văn ám chỉ nàng thất học, thiếu nữ sắp sửa tức đến mức nổ phổi, ánh mắt sắc bén nhìn Chu Văn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta nói không đúng chỗ nào? Mời ngươi chỉ rõ ra xem. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghệ thuật gia ưu tú nhất, kỳ sư giỏi nhất, võ giả mạnh nhất thế gian, tên tuổi bọn hắn chắn hẳn rất nhiều người đều nghe thấy nhiều nên quen, nhưng có bao nhiêu người biết được lão sư bọn hắn là ai? Và có mấy người biết lão sư bọn hắn có thành tựu và tác phẩm gì vĩ đại? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn không nhanh không chậm tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thuật nghiệp có chuyên công, một lão sư giỏi, chưa chắc bản thân đã mạnh, để đánh giá một lão sư có đủ giỏi hay không, còn phải xem hắn dạy dỗ ra đệ tử thế nào nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói vậy, đệ tử ngươi dạy dỗ ra rất lợi hại, không biết trên bảng xếp hạng ma phương vị nào là đệ tử của ngươi? Là vị Tiên tộc nào? Hay là vị Thánh tộc nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ dùng giọng điệu trào phúng, tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trên bảng xếp hạng không có lấy một nhân loại, không biết vị dị tộc nào là đệ tử của ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏
Người bên cạnh đều trợn mắt nhìn thiếu nữ, lúc này không ai không biết nàng đang cố tình quấy rối. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn cũng không tức giận, mặt vẫn mỉm cười, nhìn thiếu nữ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đã cho rằng như vậy, chúng ta đánh cược được chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1804: Có Người Sấm Quan- Đánh cược thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu trên bảng xếp hạng ma phương có tên đệ tử của ta, ngươi phải chân thành bái ta làm thầy, hơn nữa còn phải hành lễ bái sư trước mặt mọi người, ngươi có dám đánh cược hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn nhìn thiếu nữ hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể, nhưng nếu ngươi thua thì ta không cần ngươi bái ta làm thầy, ta muốn ngươi phải quỳ xuống dưới ta ngay trước mặt mọi người, hơn nữa phải tôn ta làm chủ nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ vừa dứt lời, mọi người đều cảm thấy giận dữ. ͏ ͏ ͏ ͏
Danh tiếng Chu Văn ở trong thành cao cỡ nào, đừng nói đám Lý Huyền, cho dù là đội viên bổ sung Thành Vệ Đội vừa mới thông qua bài kiểm tra, đều chỉ mong nhào lên tát cho thiếu nữ kia hai bạt tai. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ như không hề nhìn thấy dáng vẻ trợn mắt của những người kia, chỉ nhìn Chu Văn bằng ánh mắt khinh thường, nàng biết rất rõ những dị tộc trên bảng này có lai lịch gì, trong đó căn bản không thể nào có đệ tử của Chu Văn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn giơ tay ngăn cản mọi người xôn xao bàn tán, trả lời thiếu nữ một cách chắc chắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ khá bất ngờ, bĩu môi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy xin mời ngươi chỉ ra cho ta, vị nào là đệ tử của ngươi, ngươi đừng chỉ bừa một người để có thể lừa dối qua cửa, điều đó vô dụng với ta, ta có cách để chứng minh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Có lẽ không cần chứng minh. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn chỉ vào Minh Tú bên cạnh nói với thiếu nữ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi xem hắn có được tính là đệ tử của ta hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Là đệ tử của ngươi thì thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ cau mày nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì để tên hắn xuất hiện trên bảng xếp hạng đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn bình tĩnh nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Tú nghe Chu Văn nói xong, cũng không chờ Chu Văn nói thêm gì nữa, đứng dậy đi thẳng ra ngoài, bước vài bước đã ra khỏi quảng trường, đi vào vị trí ma phương bên trong thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ lập tức hiểu Chu Văn định làm gì, cười lạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tính toán hay, nhưng chỉ sợ đệ tử của ngươi phải bỏ mạng uổng phí mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn chỉ mỉm cười, không nói gì nữa, dẫn mọi người cùng đi về phía ma phương, thiếu nữ và Tiêu cũng vội vàng đi theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Từ khi thứ nguyên lĩnh vực Dị Thế Giới mở ra, vẫn chưa có nhân loại nào có thể xuyên qua hồ sương mù để đến được dưới gốc cây táo vàng, thấy quả táo vàng bị một đám dị tộc hái đi, điều này khiến rất nhiều nhân loại cảm thấy chán nản. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao đã đến lúc này, vẫn chưa có ai đứng ra sấm quan? Những người bình thường tự xưng là chiến thần vô địch nhân loại chạy đi đâu hết rồi? Chẳng lẽ ngay cả Nhân hoàng cũng sợ sao? Dị thứ nguyên thật sự khủng bố đến mức như thế? ͏ ͏ ͏ ͏
Một người tuổi còn trẻ vừa quan sát phát sóng trực tiếp, vừa bình luận phát tiết những bất mãn trong lòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Y đang chủ trì tiết mục, thấy rất nhiều bình luận tương tự, giọng nói có chút nghiêm trang: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cổ giáo thụ, số quả táo vàng còn lại cũng không có bao nhiêu, ngài xem nhân loại chúng ta còn có cơ hội hái quả táo vàng không? ͏ ͏ ͏ ͏
Cổ giáo thụ trầm ngâm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước đây cũng từng có vài cường giả nhân loại nổi tiếng từng thử, kết quả còn không qua được hồ sương mù, có thể thấy sự khủng bố của thứ nguyên lĩnh vực trong dị thứ nguyên, vượt xa thứ nguyên lĩnh vực của Địa Cầu vũ trụ. Với thực lực hiện tại của toàn nhân loại chúng ta, chỉ sợ là có một số ít vài vị nhân loại mạnh nhất, mới có thể qua cửa hái được quả táo vàng. Nhưng sự tồn tại như vậy, với nhân loại chúng ta là tài phú trân quý nhất, sao có thể dễ dàng mạo hiểm, không tham dự là lựa chọn tốt nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chẳng lẽ ngay cả Nhân hoàng cũng không nắm chắc? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Y lại hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Kích thích chính là ma quỷ, dù có nắm chắc hay không, đều không cần mạo hiểm, giữ lại những thứ có ích cho bản thân, sau này có thể làm chuyện càng có ý nghĩa và có giá trị hơn, cá nhân ta cảm thấy, lựa chọn của Nhân hoàng và các cường giả đều không sai, đây mới là lựa chọn chính xác... ͏ ͏ ͏ ͏
Cổ giáo thụ đang nói, đột nhiên nhìn thấy ma phương phát sáng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
- Có người sấm quan... Là nhân loại... ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẹ kiếp, người kia là ai? Hình như chưa từng gặp qua! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hình như có chút ấn tượng, gọi là Minh Nguyệt kiếm khách gì gì đó... ͏ ͏ ͏ ͏
- Đồ ngốc, là Minh Nhật kiếm khách, ở bên kia của chúng ta cũng xem như có chút danh khí, nhưng vẫn còn kém rất nhiều so với cường giả đứng đầu như Mặc Hách, sao hắn lại lên rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
- Minh Nhật kiếm khách? Kia không phải là Minh Tú của Minh gia sao? Nghe nói hiện tại hắn đang nương nhờ một tiểu đệ An gia, bản thân An Thiên Tá còn không lên nổi, sao lại đẩy hắn ra, vậy không phải muốn hắn chịu chết sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1805: Sinh Vật Không Nhìn ThấyMọi người đều xôn xao bàn tán, có không ít người nhận ra Minh Tú, nhưng phần lớn người bình thường đều không biết hắn đầu nhập dưới trướng Chu Văn. ͏ ͏ ͏ ͏
Dưới sự chú ý của vạn người, Minh Tú tiến vào hồ sương mù, lơ lửng trên mặt hồ, bốn phía đều là sương mù dày đặc, gần như đưa tay lên không thấy được năm ngón. ͏ ͏ ͏ ͏
- Minh Nhật kiếm pháp của Minh Nhật kiếm khách khá là nổi tiếng, nhưng Minh Nhật kiếm pháp của hắn có thể loại trừ được sương mù quỷ dị kia hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Y nhìn chằm chằm vào hình ảnh ma phương giảng giải. ͏ ͏ ͏ ͏
- Có lẽ sương mù là một loại sức mạnh có quy tắc, công kích phi vật lý là có thể phá, kiếm pháp dù có tốt cũng không có tác dụng... ͏ ͏ ͏ ͏
Cổ giáo thụ đang nói, đã thấy Minh Tú rút ra một thanh kiếm. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Minh Tú nhìn thẳng phía trước, trực tiếp rút kiếm ra đâm, thân kiếm chậm rãi đâm về phía trước, thân thể hắn cũng di chuyển theo kiếm, nhân kiếm hợp nhất lao về phía trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Một kiếm này của hắn không có khí thế kinh thiên, cũng không có một tia kiếm quang sáng lóa, mà như một kiếm cơ với tư thái duyên dáng đang ngự kiếm phi hành, biểu diễn một loại nghệ thuật kiếm vũ nào đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Bình luận đã nổ tung ngút trời, mọi người đều đang bàn tán tại sao Minh Tú không rơi xuống hồ, trước đây cũng từng có cường giả nhân loại có ý đồ sấm quan, nhưng vừa mới tiến vào hồ sương mù đã chìm xuống hồ rồi chết ngay tại chỗ. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Tú lại có thể bay trên không mặt hồ đầy sương mù, bản thân điều này đã khiến người ta rất bất ngờ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái tên Minh Tú kia là gì chứ! Sao trước kia chưa từng nghe nói? ͏ ͏ ͏ ͏
- Kiến thức nông cạn, kia chính là cường giả của Đông khu chúng ta, là Minh Nhật kiếm khách vô cùng danh tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lên mặt gì chứ, vẫn chưa ra khỏi hồ sương mù mà. ͏ ͏ ͏ ͏
… ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người sôi nổi bàn tán, cái tên Minh Tú và Minh Nhật kiếm khách cũng nhanh chóng lan truyền khắp tất cả Liên Bang, ngay cả rất nhiều thế lực dị thứ nguyên, cũng đều chú ý đến sấm quan hiện tại. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Tú ngự kiếm, thong thả bay trên mặt hồ dày đặc sương mù. ͏ ͏ ͏ ͏
Đột nhiên, tư thế của hắn có chút thay đổi, tay vung chém một cái, động tác vẫn nhẹ nhàng thong thả, nhưng chỗ hắn vung kiếm chém lại không có gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, Minh Tú lại vung kiếm nhiều lần, nhưng không chém trúng gì cả, làm mọi người nhìn thấy đều rất khó hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn đang làm gì vậy? Biểu diễn sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhiều người đều cảm thấy khó hiểu, thật sự không biết vung kiếm có ý nghĩa gì, chỉ cảm thấy như đang múa kiếm biểu diễn. ͏ ͏ ͏ ͏
Cổ giáo thụ rất lâu không bình luận gì dường như hiểu ra gì đó, có chút kích động nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Khá lắm, thật sự khá lắm! ͏ ͏ ͏ ͏
- Cổ giáo thụ, ngài đang nói Minh Tú sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Y có chút khó hiểu nhìn Cổ giáo thụ hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên. ͏ ͏ ͏ ͏
Cổ giáo thụ kích động tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Minh Nhật kiếm khách quả là danh bất hư truyền, ta phải thu hồi lời lúc trước từng nói, kiếm pháp của hắn đã vượt xa kiếm pháp bình thường, đạt đến trình độ trước nay chưa từng có, thật không quá khi nói đó là đệ nhất kiếm pháp mà ta từng gặp qua. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cổ giáo thụ, ngài có thể giải thích chi tiết một chút, kiếm pháp của Minh Nhật kiếm khách mạnh ở chỗ nào được không? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Y nói tiếp. ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước đây từng có không ít cường giả nhân loại có phỏng đoán về hồ sương mù, phần lớn đều cho rằng bản thân hồ sương mù có hấp lực cực mạnh, sinh vật không có sức mạnh đạt đến một trình độ nhất định, nếu tiến vào hồ sương mù sẽ bị hút xuống đáy hồ. Nhưng nhìn biểu hiện của Minh Nhật kiếm khách, ta mới thực sự hiểu ra, mọi suy đoán trước kia đều sai lầm, bản thân hồ sương mù không có hấp lực, thứ thực sự kéo sinh vật xuống đáy hồ, không phải hấp lực của hồ nước, mà là một loại sinh vật không nhìn thấy được. ͏ ͏ ͏ ͏
Cổ giáo thụ nghiêm túc nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Sinh vật không nhìn thấy được? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Y kinh ngạc nhìn về phía mặt hồ, nhưng vẫn không phát hiện ra bất cứ gì, nghi ngờ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu thực sự có sinh vật lẩn trốn trong hồ tập kích sấm quan giả, dù mắt thường không nhìn thấy được, hồ nước cũng phải có một chút phản ứng mới đúng chứ? Nhưng hiện tại nhìn thấy, mặt hồ không hề dao động, phẳng lặng như một tấm gương, vậy sinh vật kia làm sao tập kích sấm quan giả từ trong nước được chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chính vì mặt hồ không có bất cứ dao động gì nên lúc trước ta mới bị đánh lạc hướng, mãi đến khi Minh Nhật kiếm khách xuất hiện, ta mới phát hiện ra một tia manh mối. Sinh vật trong nước kia là một sinh vật có thể tự do đi lại trong nước mà không ảnh hưởng đến sự tồn tại của dòng nước, nhưng các ngươi chú ý mà xem, không nên nhìn mặt nước, chú ý đến sương mù xung quanh lúc Minh Nhật kiếm khách vung kiếm... Không phải bên cạnh kiếm, mà ở chỗ cách kiếm xa hơn một chút... ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1806: Đây Cũng Là Đệ Tử Của Ta- Chu thị? Chu thị nào? Không phải hắn họ Minh sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẹ kiếp, sẽ không phải là Văn trong Chu Văn chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói đùa à, trình độ như vậy, chính Chu Văn còn chưa chắc đã đạt tới nữa là. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là đang giả vờ sao? Xem ra mối quan hệ giữa Minh Nhật kiếm khách và Chu Văn rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đùa cũng quá trớn rồi... Môn đồ của Chu thị... Lại còn yếu nhất... ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy rõ tên của Minh Tú lưu trên bảng xếp hạng, mọi người ồn ào hẳn lên, thực sự không cách nào khiến người ta chấp nhận được, người đầu tiên của nhân loại hái được quả táo vàng, lại còn là một môn đồ trẻ tuổi, đã là môn đồ, mà lại còn yếu nhất, nhìn thế nào cũng thấy là đang cố ý giả vờ thanh cao. ͏ ͏ ͏ ͏
- Giáo luyện, ta xếp hạng chín, lợi hại đấy chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Tú cười hì hì đi ra. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng được. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn cũng thật sự không ngờ, Minh Tú sẽ lưu lại tên trên đó như vậy, nhưng không sao cả, hắn nhìn thiếu nữ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế nào, không phải hiện tại tên đệ tử của ta đã nằm trên bảng xếp hạng rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt thiếu nữ có chút khó coi, cắn chặt răng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ ràng hắn là Đại Ngôn Nhân của gian tộc, sử dụng sức mạnh của gian tộc, sao có thể xem như ngươi là lão sư được? ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế nào, định nuốt lời vừa rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Huyền đùa cợt nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Môi thiếu nữ giật giật, định nói gì đó nhưng lại không nói nên lời. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phục? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn cũng không vội, mỉm cười nhìn thiếu nữ hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên không phục, rõ ràng hắn chính là Đại Ngôn Nhân của gian tộc, sao có thể xem là đệ tử ngươi dạy dỗ được? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ tất nhiên không phục. ͏ ͏ ͏ ͏
- Được, ngươi đã không phục, vậy thì sẽ cho ngươi tâm phục khẩu phục mới thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn cảm thấy cô thiếu nữ này trông thì bình thường, nhưng trong cơ thể lại ẩn giấu một khí tức vô cùng khủng bố, cũng không muốn ép nàng quá mức, vì thế lại ra hiệu bằng mắt với Phong Thu Nhạn. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thu Nhạn là một người không thích nói lời thừa, nhìn thấy ánh mắt của Chu Văn, đi thẳng đến ma phương, lại mở ra ma phương khiêu chiến. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây cũng là đệ tử của ta, nếu hắn cũng để lại tên trên bảng xếp hạng, ngươi có phục hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn cười hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hừ, cứ lưu tên đi rồi nói sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngoài miệng thiếu nữ vô cùng cứng rắn, nhưng trong lòng đã có phần chột dạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn mỉm cười, không nói gì nữa, quay đầu nhìn về phía hình ảnh ma phương. ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người vẫn còn đang đắm chìm trong hưng phấn nhân loại đầu tiên hái được quả táo vàng, rất nhiều người đang bàn tán về việc Minh Tú lưu lại cái tên ‘Môn đồ yếu nhất của Chu thị’ là có ý gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Người biết được, phần lớn đều đoán Minh Tú đang ám chỉ Chu Văn, nhưng người bình thường sao có thể biết được những điều này, Đông khu có không ít người bình thường biết hiện giờ Minh Tú đầu nhập vào Quy Đức phủ, còn những người bình thường ở những khu khác còn chưa từng nghe qua cái tên Minh Tú, sao có thể biết hắn ở đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhiều người đều đã đang hỏi Chu thị ám chỉ ai, ai biết cái tên Chu Văn, lập tức đăng lên trên mạng, cùng với quan hệ giữa hắn và Minh Tú. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật hay giả vậy? Nghe các ngươi nói vậy, cái tên Chu Văn kia cũng không khác biệt Minh Tú nhiều lắm, sao có thể là lão sư của Minh Tú, không phải đang nói đùa đấy chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chắc chắn là nói đùa, dù Chu Văn lợi hại thế nào, cũng không thể nào mạnh hơn Minh Tú được? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, Minh Tú đã là tồn tại cao nhất trong số các nhân loại, Chu Văn bao nhiêu tuổi, sao có thể là lão sư của Minh Tú được! ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc mọi người đang bàn tán xôn xao, đột nhiên nhìn thấy hình ảnh ma phương lại phát sáng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẹ kiếp, lại một nhân loại sấm quan, hôm nay là ngày mấy, trước kia không một ai lên nổi, bây giờ lại lên nhiều đến vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
- Người kia là ai? Hình như trông khá lạ mắt! ͏ ͏ ͏ ͏
- Không biết, người này còn lạ hơn cả Minh Nhật kiếm khách nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải hắn cảm thấy Minh Tú vượt qua quá dễ dàng, cho rằng thứ nguyên lĩnh vực rất dễ qua, muốn kiếm chút hời đấy chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Không trách được việc bọn hắn không biết Phong Thu Nhạn, Phong Thu Nhạn còn khiêm tốn hơn Minh Tú nhiều, Minh Nhật kiếm khách vẫn được rất nhiều người ở Đông khu biết đến, còn cái tên Phong Thu Nhạn ở Đông khu lại không mấy người biết, chứ đừng nói đến những khu khác. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cổ giáo thụ, ngươi có quen biết vị Phong Thu Nhạn này chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Y xứng đáng là người chủ trì, kiến thức khá nhiều, lập tức gọi ra cái tên Phong Thu Nhạn, nhưng nàng ta cũng chỉ xem qua một số tài liệu của Phong Thu Nhạn, biết có người như vậy, còn sức mạnh của Phong Thu Nhạn như thế nào, nàng ta không hiểu rõ lắm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu ta nhớ không nhầm, vị Phong Thu Nhạn này hẳn là người Phong gia Nam Hải trước đây, hiện tại Nam Hải đã rơi vào tay giặc, không có chỗ cho nhân loại cư trú, không biết hiện tại Phong gia đã chuyển đến đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Cổ giáo thụ vẫn rất chuyên nghiệp, nói thẳng ra lai lịch của Phong Thu Nhạn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngài thấy Phong Thu Nhạn có cơ hội hái được quả táo vàng hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1807: Sự Thật Lại Như ThếTô Y lại hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cơ hội thì chắc chắn có, nhưng rất nhỏ. Tuy Minh Nhật kiếm khách đã dò xét được rõ ràng hồ sương mù, trên lý thuyết người sấm quan sau đó sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, nhưng Phong Thu Nhạn quá nóng nảy, nếu hắn có thêm thời gian chuẩn bị, cơ hội sẽ lớn hơn nhiều, như vậy quá lỗ mãng... Nhưng hiện tại đã không còn nhiều quả táo vàng, về tình thì việc hắn sốt ruột cũng có thể tha thứ... ͏ ͏ ͏ ͏
Ý Cổ giáo thụ nói là Phong Thu Nhạn rất nóng lòng cầu thành, muốn nhân cơ hội để kiếm hời. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng lời Cổ giáo thụ vừa thốt ra, đã nhìn thấy Phong Thu Nhạn xuất hiện trên hồ sương mù, sau đó không hề có một động tác dư thừa, rút đao trực tiếp chém xuống phía trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm! ͏ ͏ ͏ ͏
Đao khí chém xuống như lưỡi đao thiên phạt, chém sương mù mờ mịt phía trước thành hai nửa, sương mù cuồn cuộn sang hai bên, lộ ra một con đường rộng rãi thẳng tắp. ͏ ͏ ͏ ͏
Đao khí vẫn không ngừng, chém trên hồ nước, dũng mãnh phân hồ nước làm hai, sóng nước đổ sang hai bên, như bị thần lực tách ra, vẫn thông thẳng về phía xa. ͏ ͏ ͏ ͏
Tại nơi tận cùng bị đao khí chém ra, có thể nhìn thấy gốc cây táo vàng một cách rõ ràng, thân thể Phong Thu Nhạn như lưu quang, phút chốc đã lao lên đảo nhỏ, đáp xuống trước thần thụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lại rút đao chém, một quả táo vàng bị chém rơi thẳng vào tay hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi thứ xảy ra quá nhanh, mọi người đều đang chờ xem Phong Thu Nhạn sấm quan thế nào, hoàn toàn chưa chuẩn bị tâm lý thì Phong Thu Nhạn đã kết thúc màn sấm quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Mãi đến khi hình ảnh ma phương từ thứ nguyên lĩnh vực nhảy ra bảng xếp hạng ma phương, lúc này mọi người mới chợt tỉnh, lập tức bùng nổ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Em gái ngươi, vừa rồi ta nhìn thấy gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Trời đất ơi, ngươi tát ta một cái đi, vừa rồi có phải ta nằm mơ không vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Con mẹ nó, hắn còn chưa tỉnh ngủ à? Vậy mà đã vượt qua rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
- Người này ở đâu ra vậy? Thật quá mạnh! ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong nhân loại chúng ta, xuất hiện một kẻ biến thái như vậy từ khi nào? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ai nói trong nhân loại chúng ta không có cường giả, Phong Thu Nhạn này không hề thua kém bất cứ một sinh vật dị thứ nguyên nào... ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Trên màn hình bình luận đều sắp loạn mất rồi, khắp màn hình đều là dấu chấm hỏi, không ai có thể tin nổi, một người trẻ tuổi vô danh tiểu tốt, lại có thể dùng tư thái cường thế như vậy để qua cửa. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng khi bọn hắn nhìn thấy rõ ràng cái tên Phong Thu Nhạn lưu lại trên bảng xếp hạng, không chỉ điên mất, mà ai ai cũng gần như sắp phát điên. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên bảng xếp hạng chỉ có vài chữ đơn giản "Môn đồ Chu thị Phong Thu Nhạn", không màu mè nhiều chữ như Minh Tú, đơn giản trực tiếp, giống hệt như tính cách Phong Thu Nhạn. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mấy chữ đơn giản như vậy, lại khiến tất cả mọi người cảm thấy có chút điên cuồng, nếu trước đó Minh Tú chỉ đang nói đùa, hiện tại lại có người gõ ra cờ hiệu của môn đồ Chu thị, khiến cho danh hiệu tưởng chừng có chút đùa vui này lại trở nên ý vị sâu xa hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Huống chi cho dù Phong Thu Nhạn không phải đệ tử của Chu Văn, tất nhiên hắn cũng dưới trướng Chu Văn giống như Minh Tú, nếu không sẽ không gõ ra danh hiệu như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Một thế lực nhân loại không hề được xem là nổi tiếng trước đây, bỗng xuất hiện hai cường giả có tên trên bảng, điều này đã đủ dọa người rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa cho đến bây giờ trên bảng này cũng chỉ có hai nhân loại như vậy, có thể nói là kiêu ngạo toàn Liên Bang. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lại là môn đồ Chu thị, rốt cuộc là thật hay giả vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Có phải cái tên Chu Văn kia thật sự rất mạnh hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải bọn hắn thực sự là đệ tử của Chu Văn đấy chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Chắc chắn là giả, sao có thể có chuyện như vậy được, có tận hai đệ tử thiên tai cấp trên bảng xếp hạng ma phương, trừ khi Chu Văn kia là thần tiên! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
- Cổ giáo thụ, ngài thấy thế nào? Minh Tú Phong Thu Nhạn có thật sự là đệ tử của Chu Văn hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Y vô cùng kích động nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này... Rất khó nói… Nhưng tóm lại không ai lấy chuyện kiểu này ra nói đùa được, một người trạc tuổi bọn hắn có thể dạy dỗ ra hai đệ tử như vậy, cũng có chút kỳ lạ... ͏ ͏ ͏ ͏
- Cổ giáo thụ nói ra điều có vẻ nghịch lý, hắn cũng không dám khẳng định điều gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc Minh Tú gõ ra danh hiệu kia, gần như không ai tin tưởng, đều cho rằng chỉ là vui đùa, nhưng hiện tại mọi người đều đã biến thành nửa tin nửa ngờ, đều không chắc rằng đang nói đùa, nhưng lại không dám tin tưởng có sự thật thế này. ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1808: Không Tin- Ta còn tưởng rằng ngươi lợi hại đến mức nào, thì ra lại là một Đại Ngôn Nhân của dị tộc, rõ ràng hắn là Đại Ngôn Nhân của vô tướng tộc, có gì khác với Đại Ngôn Nhân gian tộc trước đó chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Dù gì cũng đã có kinh nghiệm lần đầu, lúc thiếu nữ nói những lời này, đã bớt gánh nặng tâm lý đi rất nhiều, nói một cách đúng lý hợp tình. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn không so đo, trên thực tế Phong Thu Nhạn và Minh Tú thật sự có thể xem là đệ tử của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu trước kia là vì bản thân Phong Thu Nhạn và Minh Tú có thiên phú cực tốt, mọi thứ đều do chính bọn hắn ngộ ra, Chu Văn thật sự không dám tự nhận đã dạy bọn hắn, còn hiện tại Chu Văn hoàn toàn có thể không thẹn với lương tâm nói, mình thực sự đã dạy bọn hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu không có Chu Văn dùng sư vực để nâng cao cảnh giới của bọn hắn, chỉ ra những khuyết điểm và thiếu sót của bọn hắn, sao bọn hắn có thể thăng lên cấp bậc cao như Thiên giới giai. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên thực tế cho dù không có thiếu nữ này, Chu Văn cố sức dạy bảo bọn hắn, cũng là vì để bọn hắn hái được quả táo vàng, đánh cược với thiếu nữ cũng chỉ là thuận nước đẩy thuyền mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, sư vực vô cùng biến thái, Phong Thu Nhạn và Minh Tú cũng phải có tư chất đủ tốt, ngộ tính đủ cao, nếu không cũng không thể có hiệu quả tốt như vậy, sư vực không thể dạy dỗ một kẻ đần đồn thành một người kiên cường trên thế gian được, chỉ có thể xem như dẫn đường khai phá tiềm lực. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này vẫn không tính sao? Vậy thì để một người khác nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn nhìn thiếu nữ nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hừ, không phải lại là một Đại Ngôn Nhân của tộc nào đó chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ hừ lạnh nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhãn lực của ngươi tốt như vậy, nhìn nàng ta giống Đại Ngôn Nhân của một tộc nào đó sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn chỉ vào Tần Trăn bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ nghe Chu Văn nói xong, quan sát Tần Trăn từ trên xuống dưới, đáy mắt hiện lên gợn sóng kỳ dị, khiến đôi mắt nàng như vực sâu với tầng tầng lớp lớp sương mù. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nàng ta không phải Đại Ngôn Nhân. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ như ý thức được, thu hồi ánh mắt, nói một cách khẳng định. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy nếu nàng ta lưu được tên trên bảng xếp hạng, ngươi sẽ không chơi xấu nữa chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ai chơi xấu, rõ ràng là ngươi làm càn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ lập tức phản bác. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói xem nếu nàng ta lên được bảng xếp hạng, ngươi có nhận thua hay không đây? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn không cãi cọ với nàng, chỉ nhàn nhạt nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy thiếu nữ cảm thấy Chu Văn dám nói vậy, tất nhiên là nắm chắc, nhưng chuyện đã đến nước này đâm lao phải theo lao, chỉ có thể kiên trì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ cần nàng thật sự là đệ tử của ngươi, tất nhiên ta sẽ chịu thua. ͏ ͏ ͏ ͏
- Được. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn lên tiếng, quay sang nói với Tần Trăn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bình tĩnh, đừng quá khích. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Trăn lên tiếng, xoay người đi về phía ma phương, lại mở ma phương ra lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế nào, đệ tử do chính mình dạy dỗ mà không tự tin hả? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ nghe Chu Văn dặn dò Tần Trăn xong, còn tưởng Chu Văn đang lo lắng nàng ta không thể qua cửa, trong lòng lập tức có chút tự tin, chế nhạo Chu Văn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta sợ nàng ta chơi quá rồ thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn nhàn nhạt nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn thật sự không lo lắng Tần Trăn không qua được cửa, trước đây hắn dạy bảo đồng thời ba người Phong Thu Nhạn, Minh Tú và Tần Trăn, Phong Thu Nhạn và Minh Tú đều có con đường của mình, Chu Văn chỉ đóng vai trò phụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Tần Trăn thì khác, con đường nàng ta đi, vốn là con đường Chu Văn từng đi, có thể nói Tần Trăn là do Chu Văn chỉ dẫn xuyên suốt cả con đường. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn là một nam nhân, mà Tần Trăn lại là một nữ nhân, Chu Văn nghiên cứu ra trảm tiên, có khuynh hướng bá đạo, còn Tần Trăn là loại người có tính cách đặc biệt cố chấp. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng ta tin tưởng Chu Văn, cũng tin tưởng con đường Chu Văn vạch ra, cho nên kiên định đi theo con đường Chu Văn vạch ra, thật sự không hề lệch đi một chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng nữ nhân và nam nhân vốn không giống nhau, đây không phải kỳ thị, mà là sinh lý khác biệt. ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Trăn không hề thay đổi một chút nào, nhưng lại lấy thân nữ nhân, đẩy sự bá đạo kia về phía cực hạn. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây không phải một sai lầm, không biết thay đổi không phải là một khuyết điểm, chỉ là hậu quả của việc làm như thế, chính là khiến cho kiếm pháp của Tần Trăn trở nên vô cùng cực đoan, vô cùng bá đạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Qua cửa thì không có vấn đề gì, nhưng cứng quá lại dễ gãy, Chu Văn sợ Tần Trăn cực đoan quá mức, bí quá hoá liều sẽ làm bản thân bị thương. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý do hắn để Minh Tú Phong Thu Nhạn đi sấm quan trước, là vì để Tần Trăn có chuẩn bị, tránh việc nàng ta quá cứng ngắc sẽ làm mình bị thương. ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1809: Bị Kẹt Sao?Thắng thì thắng rồi, nhưng Chu Văn muốn sự tổn thương bằng không, chứ không phải lo lắng vấn đề thắng thua. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hôm nay là tình huống gì vậy? Lại có người sấm quan? Còn là một nữ nhân? ͏ ͏ ͏ ͏
Tô Y nhìn thấy Tần Trăn xuất hiện trong hình ảnh, có chút kinh ngạc. ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn thân Tần Trăn mặc bạch giáp, trên mặt đeo ngân sắc diện giáp, hai chân thon dài, dáng người tuyệt đẹp, dù không nhìn mặt, chỉ nhìn dáng người và khí chất, cũng đã khiến người ta cảm thấy đây là một mỹ nữ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Có ai nói cho ta biết, nữ nhân này là ai không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không lộ mặt, ai mà nhận ra, nhưng mà không phải lại là người Chu gia đấy chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng chưa biết chừng, biết đâu lại là môn đồ của Chu thị đấy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không thể nào, một Quy Đức phủ mà xuất hiện tận ba cường giả lên bảng xếp hạng? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đôi chân này... Dáng người này... Thật sự quá tuyệt... ͏ ͏ ͏ ͏
- Minh Tú Phong Thu Nhạn làm được như vậy, tất cả Ngưu Quỷ Xà Thần gì cũng đều ra hết rồi, không biết nàng ta thuộc nhà nào, Đại Ngôn Nhân nữ trong lục đại gia tộc cũng không ít, không biết là vị nào. ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao phải giấu mặt, lỡ như chết ở trong đó, chẳng phải là không ai nhớ mặt nàng ta sao? Dáng người này... Chà chà... ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người sôi nổi bàn tán, đều đang suy đoán rốt cuộc Tần Trăn từ đâu đến. có qua cửa được như Minh Tú Phong Thu Nhạn hay không. ͏ ͏ ͏ ͏
Tần Trăn đang lơ lửng trên mặt hồ sương mù, trong hình ảnh ma phương cũng chỉ có thể nhìn thấy nàng ta, xung quanh đều là sương mù vô tận. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người đều căng thẳng chăm chú nhìn vào hình ảnh, trong lòng thầm suy đoán nữ nhân có dáng người tuyệt đỉnh không rõ mặt mũi kia, có thể tránh được sự tập kích của quái vật đáy nước không, hoặc là sẽ qua cửa hái quả táo vàng bằng cách nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ đợi, tất cả mọi người đều đang chờ đợi, nhưng thời gian cứ từng giây từng giây trôi qua, Tần Trăn vẫn lơ lửng tại chỗ không hề nhúc nhích, hệt như hình ảnh bị đứng lại. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tình huống gì vậy? Phát sóng trực tiếp bị mắc kẹt rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hiện tại trình độ khoa học kỹ thuật càng ngày càng kém, phát sóng trực tiếp đơn giản như vậy mà cũng có thể bị mắc kẹt. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mạnh mẽ lên án những nhân viên vô dụng của Liên Bang. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mù mà còn to tiếng, làm gì mà mắc kẹt, mở to mắt chó của các ngươi ra nhìn cho rõ có được không vậy, sương mù đang còn chuyển động kia kìa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật sự đang chuyển động kìa, chứng tỏ không có mắc kẹt, vậy thì tại sao nàng ta lại không động đậy chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đầu óc tự nhiên bị hỏng rồi à? ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người nghi ngờ nhìn hình ảnh trong phát sóng trực tiếp, đều nghi ngờ rốt cuộc nữ nhân kia đang chờ cái gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn nhìn thấy Tần Trăn đứng bất động tại chỗ, không nhịn được đưa tay đỡ trán, mặt đầy vẻ buồn bực. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất nhiên hắn biết Tần Trăn đang nghĩ gì, vừa rồi hắn đã dặn dò Tần Trăn rõ ràng, bảo nàng ta bình tĩnh đừng quá khích, vậy mà bây giờ nàng ta đứng đó chờ quái vật không nhìn thấy được trong hồ xuất hiện để chém giết đám quái vật trong nước kia, chẳng phải con mẹ nó còn quá khích hơn sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, Tần Trăn động đậy, ngưng tụ ánh sáng làm kiếm, chém về phía mặt hồ phẳng lặng. ͏ ͏ ͏ ͏
Rắc rắc! ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy không nhìn thấy kiếm quang của Tần Trăn chém phải thứ gì, nhưng tiếng đứt gãy lại khiến người ta biết, chắc chắn nàng ta đã chém phải thứ gì đó, lại còn chém đứt cả thứ đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh sáng màu tím, ngưng tụ thành kiếm được Tần Trăn nắm trong tay, sau một kiếm, kiếm quang lần lượt thay đổi, liên miên chém ngang dọc về phía mặt hồ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếng răng rắc vang lên liên tục bên tai, như tiếng sắt thép bị chặt đứt, Tần Trăn cao cao tại thượng như nữ vương, vô tình quất roi xuống đám giun dế tầng thấp nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
- Con mẹ nó, nữ nhân này quá hung tợn, vậy mà nàng ta muốn chém con quái vật không nhìn thấy được trong hồ kia! Giết không chết thì sẽ không đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tuyệt, thật sự rất tuyệt, thật quá ngông cuồng, người ta vốn không cần qua cửa gì cả, người ta chỉ đến để giết quái tăng kinh nghiệm thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nữ nhân này thật là... Khó hiểu... ͏ ͏ ͏ ͏
- Thực sự khó hiểu, dáng người này kiếm pháp này, đều quá bá đạo. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không biết mặt mũi trông thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Cảm giác căng thẳng trước đó, bỗng chốc biến mất không còn gì, hiện tại không ai quan tâm Tần Trăn có thể qua cửa hay không, bầu không khí trở nên vô cùng rộn rã. ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người đều đang suy đoán, rốt cuộc nữ nhân này có thể chém chết con quái vật không nhìn thấy được trong hồ kia không, thậm chí đã có người bắt đầu đánh cược. ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1810: Đánh CượcTần Trăn không để bọn hắn đợi quá lâu, sau một loạt tiếng đứt gãy liên tục vang lên, Tần Trăn đột nhiên Nhân Kiếm Hợp Nhất, hóa thành một đạo tử sắc kiếm hồng bá đạo, trong nháy mắt lao vào trong hồ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hành động này khiến tất cả mọi người đều choáng váng, ai cũng nghĩ làm thế nào để qua cửa, nữ nhân này đủ giỏi, chưa giết được quái thì chưa đi, vậy mà còn lao thẳng vào trong hồ, nếu là người bình thường, quả thực là tìm đường chết. ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm vang! ͏ ͏ ͏ ͏
Một đạo tử sắc kiếm quang như cột sáng từ trong hồ phát ra, xông thẳng lên bầu trời, giống như có thứ gì đó bị nghiền nát trong kiếm quang, phát ra âm thanh thủy tinh bị nghiền nát khủng khiếp. ͏ ͏ ͏ ͏
Theo tiếng vang thật lớn kia, sương mù bao phủ dày đặc trong hồ sương mù cũng tan dần đi, để lộ một hồ nước êm ả trong veo như mặt gương, cùng với gốc cây táo vàng ở phía xa. ͏ ͏ ͏ ͏
Cùng xuất hiện giữa không trung với kiếm quang, còn có Tần Trăn cao cao tại thượng như nữ vương đang nhìn xuống gốc cây táo vàng kia. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nữ nhân này thật sự quá ngông cuồng, hung tợn như vậy, sau này sao mà gả đi đâu được! ͏ ͏ ͏ ͏
- Người ta có sự ngông cuồng riêng, có bản lĩnh ngươi cũng đi vào ma phương giết quái vật đi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nữ Vương đại nhân, xin hãy nhận lấy một cái quỳ lạy của ta, thu nhận tất cả chúng ta đi, ta chấp nhận vì ngài... Mà chết... ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đã nói rồi, trong nhân loại còn rất nhiều cường giả, chỉ là trước đây không ai chấp nhận xuất đầu lộ diện thôi, không phải bây giờ đã tề tựu đông đủ vậy rồi sao... ͏ ͏ ͏ ͏
Trong tiếng bàn tán xôn xao của mọi người, Tần Trăn đi về phía cây táo vàng, cách mặt hồ cũng không xa như tưởng tượng, lý do cảm thấy xa là do tác dụng của sương mù lúc trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Không chút chậm trễ, Tần Trăn chém một kiếm vào quả táo vàng, sau đó hình ảnh ma phương cũng đồng thời kết thúc, biến thành bảng xếp hạng ma phương. ͏ ͏ ͏ ͏
Minh Tú đứng thứ chín, Phong Thu Nhạn đứng vị trí thứ bảy, Tần Trăn vì chém chết được con quái vật trong hồ nên xếp hạng cao hơn họ một chút, xếp vị trí thứ tư. ͏ ͏ ͏ ͏
Thứ hạng cũng không phải vấn đề quá lớn, dù sao cũng không phải thứ nhất, chênh lệch với thứ hạng sau không quá lớn, nhưng ngay lúc mọi người thấy rõ ràng tên trên bảng xếp hạng ma phương, cả đám đều đứng tại chỗ nghẹn họng trân trối nhìn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Môn đồ Chu thị Tần Trăn! Lại là Chu gia! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là muốn lên trời sao! Liên tục có ba người Chu gia lên bảng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đột nhiên nhớ đến cái tên kia của Minh Tú! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha, xem ra không phải chỉ một mình tôi nghĩ đến, môn đồ yếu nhất của Chu thị, thật sự không hề giả một chút nào, là lời nói rất thật, Phong Thu Nhạn và Tần Trăn còn mạnh hơn hắn nhiều, hoàn toàn xứng đáng là yếu nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
- Căng thật, đệ tử yếu nhất còn xếp thứ chín trên bảng xếp hạng, ta đang mơ phải không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Minh Tú yếu nhất, không biết còn có thể có bao nhiêu môn đồ giống như Minh Tú, sẽ không hái hết toàn bộ quả táo vàng hôm nay chứ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẹ kiếp, sẽ không bùng nổ như vậy chứ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tôi thấy, cả đám lục đại gia tộc đều làm rùa đen rút đầu, hiện tại đệ tử Chu Văn người ta đứng ra đấu tranh cho nhân loại chúng ta, đây mới là anh hùng nhân loại thực sự. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thích rồi thích rồi, ai biết làm sao để gia nhập môn hạ Chu Văn không, ta chấp nhận làm môn hạ yếu nhất của Chu thị. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy chữ môn đồ Chu thị bỗng chốc bùng nổ, đã có người đổi tên trên mạng thành ‘Mỗ mỗ môn hạ Chu thị’, thậm chí còn có người đổi thành ‘Tay sai môn hạ Chu thị’. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ nói thế nào đây? Nàng ta không phải là Đại Ngôn Nhân chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn cười mỉm nhìn thiếu nữ hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nàng ta không phải Đại Ngôn Nhân, nhưng làm sao ta biết nàng ta có phải do chính tay ngươi dạy dỗ, nói không chừng là ngươi nhờ người ta đóng giả. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ còn đang mạnh miệng, đường đường là Thánh nữ của Quỹ Tích thánh điện, nếu bái một nhân loại làm thầy, thật sự quá mất mặt. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đã nói như vậy thì dừng việc đánh cược ở đây đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn nhẹ nhàng bâng quơ nói, không thật sự muốn thiếu nữ hành lễ bái sư, cũng không muốn ép nàng nóng nảy. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn đã nhận ra Tiêu thay hình đổi dạng từ trước, có thể đoán được sơ sơ lai lịch của thiếu nữ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ nghe Chu Văn nói vậy, ngược lại như được tiếp thêm sinh lực. ͏ ͏ ͏ ͏
Với lối suy nghĩ logic của thiếu nữ, nếu đã nắm chắc thắng lợi trong tay, sao có thể dễ dàng thôi như vậy được. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn cứ thôi như vậy, chắc chắn là hắn chột dạ, cái người tên Tần Trăn kia, chắc chắn không phải đồ đệ của hắn, Chu Văn chính là một kẻ siêu lừa đảo. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng, trước nay một lời nói của ta đáng giá ngàn vàng, những gì đã nói thì chắc chắn có giá trị, chỉ cần ngươi có thể chứng minh nàng ta do ngươi dạy dỗ, ta lập tức sẽ bưng trà bái sư. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ tự cho là nắm được sơ hở của Chu Văn, vênh váo tự đắc nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi muốn ta chứng minh thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đơn giản, nếu nàng ta là đệ tử của người, chắc chắn kiếm pháp của nàng ta do ngươi dạy, ngươi chỉ cần bày ra một chút kiếm pháp vừa rồi của nàng ta, nếu kiếm pháp của sư phụ mà không tốt hơn đệ tử, lần đánh cược này của chúng ta... ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ không nói hết, nhưng ý đã rất rõ ràng, nếu kiếm pháp của Chu Văn không bằng Tần Trăn, lần đánh cược này xem như nàng thắng. ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1811: Thiếu Nữ Quỹ Tích- Ngươi chắc chắn muốn xem kiếm pháp của ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn nhìn thiếu nữ, bất đắc dĩ hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên, sao ta có thể nói mà không giữ lời được chứ? Đã cược thì cược đến cùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn càng không muốn ép thiếu nữ vào đường cùng, thiếu nữ lại càng thêm dũng cảm, nàng cho rằng mình nắm được nhược điểm của Chu Văn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, hi vọng ngươi sẽ không hối hận. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn không thể lùi, cũng không muốn lùi nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tuyệt đối không hối hận. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ nói chắc như đinh đóng cột. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn cũng không nói thêm gì, vẫy tay, một thanh trường kiếm bình thường xuất hiện trong tay hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta phải làm thế nào, ngươi mới có thể cho rằng kiếm pháp của ta đủ tốt? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn nhìn thiếu nữ hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không, không phải đủ tốt, mà phải giống như kiếm pháp của nàng ta, hơn nữa còn phải tốt hơn nàng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ sửa lại cho đúng rồi tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Như vậy đi, ngươi dốc toàn lực xuất kiếm với ta, tất nhiên ta có thể phân biệt được kiếm pháp của ngươi có tốt hơn nàng ta hay không. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không được. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn lắc đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế nào? Ngươi muốn đổi ý? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ cười giễu nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tất nhiên không phải, ta chỉ sợ ngươi thua rồi chơi xấu, chết cũng không nhận thua. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đường đường là... Làm sao có thể chơi xấu? Ta là loại người này sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ bỗng tức giận nổi trận lôi đình. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi là loại người gì thì ta không biết, nhưng vừa rồi thật sự có người không nhận thua. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Chu Văn nhìn thiếu nữ, rõ ràng là đang muốn nói, ngươi là loại người gì, trong lòng không nắm chắc sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ vốn định cãi lại, nhưng nhớ lại vừa rồi cảm thấy mình có chút đuối lý, lời vừa ra khỏi miệng đã biến thành: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy ngươi muốn thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đao kiếm không có mắt, khó tránh khỏi có chỗ ngộ thương, xuất kiếm thì đỡ. Như vậy đi, dù sao ngươi thua cũng phải bái ta làm thầy, ta sẽ dạy cho ngươi trước, ngươi tùy tiện dùng kiếm pháp gì đó, ta sẽ chỉ ra sai sót cho ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn quăng kiếm cầm trong tay cho thiếu nữ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi muốn dạy ta cách dùng kiếm? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ bắt được kiếm, mở to hai mắt nhìn chằm chằm Chu Văn, khóe mắt giật giật, như đang nghe được chuyện gì đó rất khó tin, hoặc là như đang nghe một câu chuyện cười không hề buồn cười chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sai. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn khẳng định gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Được, rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ bị tức đến mức bật cười, trong lòng ngầm oán giận: “Thật đúng là nhân loại ngu dốt không biết trời cao đất dày là gì, ngông cuồng tự đại, vậy mà dõng dạc nói muốn dạy ta dùng kiếm, ta đường đường là Thánh nữ của Quỹ Tích thánh điện, ngươi nhìn kiếm pháp của ta có hiểu hay không chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy ngươi nhìn cho kỹ đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng thiếu nữ rất tức giận, nhưng không tranh cãi nữa, rút kiếm chém về phía Chu Văn. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người bị hành động này của nàng dọa sợ, vì một kiếm này của nàng quá nhanh, hơn nữa một kiếm này giống hệt kiếm pháp mà Tần Trăn đã dùng, gần như không nhìn ra được có gì khác biệt. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay cả Lý Huyền, Minh Tú Phong Thu Nhạn đều biến sắc. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ nhìn một lát đã có thể thấy kiếm pháp sử dụng giống hệt không khác gì của Tần Trăn, loại giống như đúc này không chỉ đơn giản là động tác, mà ngay cả khí thế và kiếm ý đều không lệch đi chút nào, năng lực này thực sự không phải người thường. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoặc là nói, thiếu nữ này đang âm thầm tính kế Chu Văn từ trước, cho nên mới nghiên cứu kỹ càng kiếm pháp Chu Văn dạy cho Tần Trăn như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù là khả năng nào, thiếu nữ này đều không có ý tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn thấy năng lực của thiếu nữ, cũng không cảm thấy ngạc nhiên, ngược lại càng xác định thân phận của thiếu nữ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc trước nhìn thấy thiếu nữ và Tiêu, Chu Văn đã đoán được sơ sơ nàng là người của Lục Đại thánh điện, hiện tại cơ bản có thể chắc chắn, thiếu nữ cũng giống như Tiêu, đến từ Quỹ Tích thánh điện. ͏ ͏ ͏ ͏
Dưới sự trợ giúp của sư vực, Chu Văn nhìn thấu rõ ràng hơn người bình thường, đây không phải giống hệt nhau, mà căn bản chính là được tạc ra từ một khuôn mẫu. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây không phải luyện ra, mà là làm lại ra, chỉ có sức mạnh nghiên cứu quỹ tích của Quỹ Tích thánh điện, mới am hiểu những thứ này. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm trong tay thiếu nữ, vô cùng bá đạo chém về phía Chu Văn, kiếm quang lóe lên chồng chéo khắp nơi, vừa giống như sấm sét lại vừa giống như vết rạn, bao phủ toàn bộ thân thể Chu Văn trong đó, khiến người xem kinh hồn bạt vía. ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1812: Kiếm Pháp Không Thể Dùng Ngôn Ngữ Miêu TảVậy mà Chu Văn không hề động đậy tí nào, mãi đến khi thiếu nữ thu kiếm lui về phía sau, cũng không hề nhúc nhích một đầu ngón chân. Bản thân Chu Văn không sợ, những người xem bên cạnh lại căng thẳng đến mức lòng bàn tay đầy mồ hôi, nếu một kiếm của thiếu nữ kia chếch lên một chút thì đầu Chu Văn đã không còn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng may chuyện như vậy không xảy ra, Chu Văn vẫn bình yên vô sự. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi không sợ ta chặt bỏ đầu ngươi sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy Chu Văn vẫn không nhúc nhích, đáy mắt thiếu nữ cũng có một tia kinh ngạc, cảm thấy lá gan người này rất lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao phải sợ, không phải chúng ta đã nói rồi đó sao? Chỉ là chỉ bảo, chứ không phải quyết đấu, ngươi cũng sẽ không làm tổn thương ta, ta sợ cái gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn bình tĩnh nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất nhiên trong lòng Chu Văn không phải nghĩ như vậy, hắn chắc chắn thiếu nữ không gây tổn thương đến hắn nên hắn mới không tránh, nói vậy chỉ là muốn dùng ngôn ngữ để bắt bí thiếu nữ, hi vọng nàng thua sẽ không trở mặt. ͏ ͏ ͏ ͏
Tâm tư thiếu nữ có chút đơn thuần, nào ngờ được tâm địa Chu Văn lại gian xảo đến vậy, nghĩ thầm rằng Chu Văn này tuy không được tốt, nhưng cũng xem như là giữ chữ tín. ͏ ͏ ͏ ͏
- Kiếm pháp ngươi cũng xem xong rồi, hiện tại xin mời chỉ ra chỗ sai sót. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ ném thanh kiếm trả lại cho Chu Văn, cười như không cười nhìn hắn nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng đã làm lại giống hệt kiếm pháp của Tần Trăn, là muốn chứng minh, rốt cuộc kiếm pháp này có phải Chu Văn dạy cho Tần Trăn hay không. ͏ ͏ ͏ ͏
- Kiếm pháp đạt đến tầng này, đã không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả, vì để lời nói và hành động đều mẫu mực, vi sư sẽ biểu diễn cho ngươi xem một lần, nhìn ngươi sẽ tự biết ngươi sai ở đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Lời nói của Chu Văn làm thiếu nữ tức chết, cứ hệt như nàng đã được định sẵn sẽ thua, phải bái Chu Văn làm thầy vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng căn bản không cho thiếu nữ thời gian phản bác, kiếm trong tay Chu Văn đã đáp lại bằng cách chém về phía thiếu nữ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bá đạo, quyết liệt, nếu nói Tần Trăn bá đạo như nữ hoàng nhân gian, có quyền uy tối cao không thể kháng cự, sức mạnh vô địch quần lâm thiên hạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thì một kiếm này của Chu Văn lại không phân rõ phải trái bá đạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiên nhân kết chỉ tính toán, mạng bảo vật này có duyên với ta, đám các ngươi lui hết ra đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tiên nhân kết chỉ lại tính toán, mạng ngươi phải chết, hôm nay bổn tiên thay trời hành đạo chém ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế giết người, ít nhất còn tìm một tội danh gán ghép, còn tiên nhân căn bản không cần lý do, lão tử chính là thiên mệnh, lão tử nói ngươi đáng chết thì là ngươi đáng chết. ͏ ͏ ͏ ͏
Bá đạo như vậy, người thường chỉ có thể ước mơ xa vời, chứ mãi mãi không thể nào làm được. ͏ ͏ ͏ ͏
Bá đạo như vậy, không phải kiếm ý của Chu Văn, kiếm ý của hắn lại càng tuyệt hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Trảm tiên, trảm tiên, cho dù ngươi là tiên hay là thiên, một kiếm trảm là xong, làm gì cho phép ngươi nhiều lời ͏ ͏ ͏ ͏
Đây là bá trong bá, gọi tắt là "Ba ba", ngươi ngang ta càng ngang hơn ngươi, ba ngươi thì chính là ba ngươi, đánh ngươi không cần trao đổi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ đã hạ quyết tâm, cũng không nhúc nhích giống hệt như Chu Văn, thể hiện rõ phong độ của nàng, nàng am hiểu sức mạnh quỹ tích, nếu Chu Văn muốn gây bất lợi cho nàng, Chu Văn vừa ra tay, nàng có thể đoán được quỹ tích, đến lúc đó tránh cũng không muộn. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng một kiếm này của Chu Văn chém ra, thiếu nữ hoảng hốt phát hiện, nàng không đoán trước được quỹ tích của nó, nàng không thể nào xác định, cuối cùng một kiếm này có thể chém vào người nàng hay không. ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt thiếu nữ bỗng có chút bối rối, hoàn toàn không thể dự đoán được quỹ tích, làm cho thiếu nữ quen với thượng đế thị giác, bỗng rối loạn tinh thần. ͏ ͏ ͏ ͏
Hình tượng Chu Văn vốn đang ôn hòa, trong mắt nàng bỗng trở nên khủng bố như quỷ, thanh kiếm bá tuyệt vô thất bỗng biến thành Tử Thần liêm đao, muốn thu gặt sinh mạng xinh đẹp động lòng người kia của nàng. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng hoảng hốt, thiếu nữ không nhịn được lùi về phía sau một bước. ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy chỉ là một bước nhỏ, nhưng lòng tin của thiếu nữ đã dao động. ͏ ͏ ͏ ͏
Càng trí mạng hơn chính là, sau một bước lùi lại nhỏ này, thiếu nữ mới phát hiện nhát kiếm Chu Văn chém xuống, tận cùng mũi kiếm không chạm được vào người nàng, nếu nàng đứng yên thì mũi kiếm cũng chỉ xẹt qua trước mặt nàng mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Phát hiện này, càng đánh tan phòng tuyến tâm lý của thiếu nữ, bỗng chốc khiến sắc mặt nàng trở nên vừa xấu hổ vừa giận dữ, đó là một loại tức giận và xấu hổ vì bị trêu chọc. ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng như nàng dự đoán, một kiếm kia của Chu Văn chém xuống, xẹt qua trước mặt nàng như châm chọc, mũi kiếm cách mặt nàng càng xa, sắc mặt thiếu nữ lại càng khó nhìn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên cạnh rất nhiều thành viên mới của Thành Vệ Đội đứng quan sát, lúc này đều thở dài. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiếu nữ chém nhiều kiếm ngay sát Chu Văn như vậy, Chu Văn đều đứng tại chỗ không hề nhúc nhích, rất nhiều lần mũi kiếm gần như đảo qua sát hai má Chu Văn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bây giờ Chu Văn chỉ chém một nhát kiếm, lại còn cách xa thiếu nữ như thế, vậy mà nàng đã lùi về sau, rõ ràng cho thấy không đủ tự tin. ͏ ͏ ͏ ͏