Chu Văn trở lại ký túc xá, thấy trong phòng khách trưng bày rất nhiều rương, hẳn tất cả đều là đồ vật mà Lý Huyền đưa tới, trừ hắn ra, cũng chỉ có Lý Huyền và A Sinh có chìa khóa phòng hắn.
Bành bành!
Chu Văn vừa mới vào cửa, lại đột nhiên cảm giác phía sau ót nhận hai phát trọng kích, một đầu tái ngã trên mặt đất, trước mắt hóa thành màu đen.
Trong lòng kinh hãi đan xen, không biết kẻ nào thần không biết quỷ không hay đánh lén hắn, mà hắn không hề cảm ứng được chút nào.
Gắng gượng chịu đựng, đồng thời lui lại làm tư thế phản kích.
Nhưng xoay người nhìn lại, phát hiện linh dương đang đứng phía sau, bộ mặt tức giận nhìn hắn, Tiểu điểu thì đứng trên khung cửa, thái độ cũng phi thường bất mãn nhìn hắn.
-Hỏng bét…Trước kia có Vương Lộc, mỗi lần ta ra ngoài không cần để ý tới bọn chúng, hai gia hỏi này tự động tới chỗ Vương Lộc, hiện tại Vương Lộc đi, chúng nó căn bản không có chỗ nào đi! Trời đất, tại sao ta lại quên béng mất chuyện này…
Nhìn vẻ mặt giận dữ của linh dương cùng Tiểu điểu, Chu Văn rùng mình một cái, vội vàng cười nói:
-Đừng nóng giận, lần này ta ra ngoài, chuyên môn tìm kiếm mỹ thực cho các ngươi, đây là đồ tốt ta mang về cho các ngươi…
Chu Văn một bên nói chuyện một bên sờ soạn, nhưng hắn nào chuẩn bị gì cho hai tên gia hỏa này, sờ soạng nửa ngày, cũng không tìm được cái gì.
Linh cơ khẽ động, Chu Văn lấy chút thịt bò khô bên trong Hỗn Độn châu, nguyên bản mấy thứ này là lương thực dự trữ của hắn, Chu Văn tính toán thời điểm mình bị nhốt tại địa phương nào đó không ra được thì dùng, đây toàn là đồ cao cấp đắt đỏ, hiện tại không thể không đem ra.
Nhìn linh dương và Tiểu điểu xử lý hết một bao thịt khô, Chu Văn không khỏi có chút đau lòng, trên người hắn không còn nhiều tiền tiết kiệm nữa.
Mặc dù có rất nhiều Nguyên tinh, nhưng đồ vật như vậy không thể đổi thành tiền, đến bây giờ Chu Văn vẫn còn là quỷ nghèo, chỉ còn lại chút tiền, vừa vặn trả tiền đồ cho Đế đại nhân.
Chu Văn kiểm tra cẩn thận mấy rương đồ một thoáng, xác thực số lượng đầy đủ.
Chu Văn gọi một cú điện thoại cho Lý Huyền, nói cho hắn biết mình đã trở về, đã nhận được đồ.
Hai người hàn huyên vài câu, Chu Văn thế mới biết, trong khoảng thời gian này, linh dương và Tiểu điểu không hề bị bỏ đói, A Sinh một mực tới đưa thức ăn cho chúng.
-Linh dương đáng ghét, các ngươi không bị đói, tự nhiên đánh ta?
Chu Văn trừng linh dương liếc mắt, nhưng những lời này hắn chỉ để trong bụng, không dám nói ra.
Trước kia hắn coi linh dương là đỉnh cấp Sử thi sinh vật, nhưng hiện tại hắn đã là đỉnh cấp Sử thi cường giả, mà linh dương có thể thần không biết quỷ không hay cho hắn ăn đòn, do vậy tên này tuyệt đối không thể nào là Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật được.
-Khẳng định gia hỏa này là Thần thoại, mà thậm chí không phải Thần thoại sinh vật thông thường, bằng không không thể nào có trí tuệ cao như vậy, mà nó đi theo mình không biết có mưu đồ gì đây?
Chu Văn suy nghĩ nhưng vẫn không tìm được đầu mối.
Thời điểm linh dương theo hắn, hắn vẫn là một tên gà yếu, thực sự không nghĩ ra, rốt cuộc linh dương coi trọng hắn điểm nào.
Đại chiến chi tranh bảng xếp hạng vẫn còn tiếp tục, có điều phần lớn đều là khiêu chiến giữa Phối sủng thứ hạng thấp, Phối sủng mới lên bảng vô cùng ít ỏi.
Chu Văn một bên cày phó bản, một bên nghiên cứu Mệnh hồn của mình, còn nghiên cứu một thoáng Hỗn Độn Đệ Nhất Trật Tự.
Trong nháy mắt, đã đến ngày tân sinh nhập học chính thức, Lý Huyền kéo Chu Văn tụ tập với thành viên Huyền Văn hội, mặt khác mấy câu lạc bộ khác cũng đứng bên ngoài, tuyển thành viên mới.
Nhưng những câu lạc bộ khác chiêu mộ không tí tân sinh, còn bọn Chu Văn bên này lại một tên cũng không có, cho dù có học sinh đi ngang qua đây, sau khi nhìn qua, cũng đều nhanh chóng rời đi.
Chu Văn, Lý Huyền cùng Cổ Điển ba người, xếp thành một hàng ngồi mặt bàn, Lý Huyền cà lơ phất phơ nghiêng dựa vào ghế, móc lỗ mũi, Chu Văn cúi đầu chơi game, Cổ Điển thì đờ đẫn ngó nghiêng, chờ tân sinh đến hỏi thăm, nhưng tướng mạo của hắn, tân sinh nhìn phát sợ, nào dám tới, bị Cổ Điển nhìn một cái, nhanh chóng chuồn khỏi.
Thế đám người Chu Văn ngồi một chỗ, đối lập với những câu lạc bộ khác đang thu thập sinh viên mới hết sức náo nhiệt, tạo thành sự chênh lệch rõ ràng.
-Ta tuyên bố, từ hôm nay trở đi, ta Cách Liệt là Vương của Tịch Dương học viện, kẻ nào không phục đứng ra.
Một thanh âm ồm ồm từ cổng trường truyền đến, khiến phụ cận cổng trường yên tĩnh lại.
Lão sinh và tân sinh đều nhìn về phía cổng trường, chỉ thấy một nam sinh bề ngoài tuấn lãng, thân hình cao lớn, mái tóc màu nâu, đứng trên bậc thang trước cổng chính, như Thế giới chi vương, nghểnh đầu lớn tiếng, tuyên bố thế giới này thuộc về hắn.
Có điều rất nhanh, tầm mắt mọi người đều bị một thiếu nữ bên cạnh hắn hấp dẫn.
Thiếu nữ kia mặc một bộ Bạch y, dáng người cao gầy, khuôn mặt như Thiên sứ không tỳ vết, mái tóc dài màu vàng óng, con mắt xanh nước biển.
-Cực phẩm, không ngờ Tịch Dương học viện chúng ta lại có cực phẩm học muội như thế, nếu cua nàng vào tay, chỉ sợ khiến bao kẻ hâm mộ đến chết.
Con mắt Lý Huyền nhìn chằm chằm thiếu nữ kia nói.
Lý Huyền chỉ nói mà thôi, tuy nhiên đã có rất nhiều người hành động, tân sinh còn hết sức cẩn thận dè dặt, những học sinh cũ kia thì luyện thành bản sự chẳng biết xấu hổ, đặc biệt là những thành viên của câu lạc bộ già đời, cả đám cầm thể giới thiệu câu lạc bộ vây quanh thiếu nữ kia, mời nàng gia nhập câu lạc bộ của mình, thuận tiện thăm dò một chút thông tin của thiếu nữ kia, như tên tuổi ở đâu có người yêu chưa các loại, nếu không phải bảo trì hình ảnh Tịch Dương học viện, chỉ sợ bọn hắn hỏi cả số đo ba vòng mất.
Cách Liệt đối với việc hấp dẫn sự chú ý của toàn bộ đám sinh viên kia rất hài lòng, nhưng rất nhanh hắn phát hiện, căn căn bản không có người nào để ý đến hắn, toàn bộ đều vây quanh thiếu nữ kia, cái này khiến khóe mắt hắn run rẩy, khí thế trên người trở nên kỳ quái.
Nơi này chính là Tịch Dương học viện, những lão sinh kia đều là cáo già, đã sớm không kinh ngạc, đâu rảnh đề ý Cách Liệt làm gì.
-Tránh hết ra, chúng ta không tham gia bất kỳ câu lạc bộ nào?
Cách Liệt nhảy xuống bậc cầu thang, tách đám người vây quanh thiếu nữ kia, đẩy hết đám người kia ra ngoài.
Thái độ của thiếu nữ kia khá hữu hảo, có điều tâm tư của nàng không đặt bên trên đám người kia, tầm mắt dò xét xung quanh, thời điểm ánh mắt của nàng nhìn đến Chu Văn, lập tức như tìm được con mồi, nhìn chằm chằm Chu Văn không thả.
-Hắn ở chỗ kia.
Thiếu nữ nói với Cách Liệt bên người.
Ánh mắt của Cách Liệt theo hướng thiếu nữ nhìn theo, quả nhiên thấy Chu Văn, tách một đám học trưởng học tỷ ra ngoài, hướng về phía đám người Chu Văn.
Thiếu nữ đi sau lưng Cách Liệt, cũng đi về phía bọn Chu Văn.
Nguyên bản có một chút học trưởng còn chuẩn bị quấn chặt lấy, nhưng nhìn thấy bọn hắn lại hướng vể phía đám người Chu Văn, tất cả đành dừng bước, buồn bực ở phía xa quan sát.
----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long