Nhìn vẻ mặt tự hào của Nhạc Minh, Linh Nhi trong lòng có chút khinh thường.
Nhìn đồng hồ, thời gian cũng đã khá muộn, cô cũng không thèm chơi mèo vờn chuột với đám người này. Vậy nên, cô mới ngả bài nói:
“ Ông chắc cũng cầm hợp đồng chuyển nhượng đến đây đúng không?”
Nhạc Minh thấy Linh Nhi hỏi như vậy, tuy rằng có chút nghi hoặc nhưng ông vẫn gật đầu nói:
“ Đúng vậy! Tôi có hợp đồng rõ ràng, vậy nên cô đừng hòng đổi trắng thay đen.”
Linh Nhi gật đầu, vẻ mặt có chút trào phúng:
“ Vậy ông có nhìn rõ tên người ký là ai không?”
“ Có chứ! Tên Lâm Thần lù lù ra...”
Đến lúc này, cả hội trường bỗng chốc bùng nổ. Lâm Thần, đó chẳng phải là vị hôn phu của vị tiểu thư đó sao.
Đến bây giờ, mọi người mới hiểu tại sao người này lại có quyền lực cao hơn. Quan hệ của hai người là vợ chồng thì đương nhiên người chồng sẽ phải có quyền lực cao hơn rồi, điều này chẳng có gì khó hiểu cả.
Nhạc Minh vì không biết hôn thê của Linh Nhi tên gì, vì vậy nên ông vẫn còn tỏ ra vô cùng cao ngạo. Có vẻ như ông cũng không biết là chính mình đang rơi xuống vực thẳm.
Những người đi theo phe của ông ta đều vô cùng hối hận, thậm chí còn không thể nhấc được chân lên.
Xong rồi! Thế là xong rồi! Không thể ngờ là cái lão ngu ngốc này lại chuyển nhượng hết cổ phần cho chính chồng của cô ấy, thật là ngu ngốc, ngu ngốc mà.
Ai cũng đau khổ, nếu có thể quay trở về quá khứ, chắc chắn bọn họ sẽ không ngu ngốc tin lời cái tên Nhạc Minh này. Và thực sự, bọn họ cũng vô cùng sốc, không thể ngờ người vợ như cô ấy đã kinh khủng rồi mà người chồng lại còn thâm độc như vậy.
Linh Nhi thấy Nhạc Minh nói như vậy, cô chỉ mỉm cười, một tay nhận lấy tờ giấy từ Tư Hạ rồi ném thẳng xuống. Sau khi ném, cô đứng dậy rời đi trong sự ngỡ ngàng của mọi người.
Nhạc Minh thấy cái tờ giấy mà Linh Nhi ném có chút quen quen, lúc này, ông mới hối hả chạy đến xem xét một chút. Đâu thể ngờ, ngay khi cầm lấy, chân của ông dường như không thuộc về ông nữa, cả người ngồi khuỵu xuống.
“ Đây...đây là...” Nhạc Minh vẻ mặt giống như gặp chuyện gì đó vô cùng khủng khiếp, nói.
Cái tờ giấy đó chính là tờ công nhận quyền sở hữu công ty của ông, điều đáng sợ đó là người đứng tên lại chính là chồng của cô tiểu thư đó.
Điều này ý nghĩ là gì? Một đứa trẻ nghĩ cũng biết! Đó là tất cả tài sản của ông đều thuộc về cả hai, bao gồm có cả Linh Nhi trong đó.
Thật buồn cười, đến bây giờ ông còn cho rằng là mình thông minh, nhất định sẽ có thể lật đổ được vị trí của cô nàng đó. Đâu thể ngờ rằng chính ông lại là một con cá để người ta xẻ năm xẻ bảy.
“Thế là hết rồi...thế là hết thật rồi” Nhạc Minh cười môt cách chua chát.
Ở một chỗ cách rất xa thành phố xa hoa, nơi mà thường chỉ dành cho những người nghèo, phải lánh tạm ở nơi này. Có một cô gái rất xinh đẹp đang cố gắng nấu thứ gì đó trong căn bếp than vô cùng bẩn thỉu.