“Tinh! Hệ thống hoàn thành thăng cấp lên cấp Bạch Ngân. Ký chủ nhận được Hồng bao Bạch Ngân.”
“Tinh! Ký chủ có nhiệm vụ mới. Nhiệm vụ phụ tuyến: Trái tim hồ ly (Thiên Ngọc Ly tính tình ngạo kiều chán ghét nam nhân, một lòng tìm về đỉnh cao, cần dùng tình cảm chân thành chiếm lấy trái tim nàng khiến nàng toàn tâm toàn ý sánh bước). Phần thưởng: một chiến kỹ cấp bậc ngẫu nhiên, một Bí thuật ngẫu nhiên, một linh căn ngẫu nhiên. Thời hạn: 20 năm. Trừng phạt: Trở thành kẻ địch của toàn bộ Hồ tộc, không còn khả năng thu hút nữ yêu tộc. Độ khó: Đại.”
“Tinh! Ra mắt tính năng: Điểm uy danh.”
“Tinh! Ra mắt tính năng: Cửa hàng tiện lợi.”
“Tinh! Ra mắt tính năng: Ngôi nhà bí bảo.”
“Tinh! Ra mắt tính năng: Trang viên.”
Hàng loạt bảng thông báo hiện ra cùng với âm thanh hệ thống vang vọng trong đầu Trần Lãm không ngớt. Thời hạn ba ngày đã hết, hệ thống chính thức thăng cấp. Trong ba ngày này hắn thu được không ít lợi ích.
Trần Lãm chú ý tới nhiệm vụ trước tiên vì bảng thông báo của nó lớn nhất. Hắn đọc kỹ từng chữ khẽ nhíu mày.
Nhiệm vụ yêu cầu hắn phải chinh phục Thiên Ngọc Ly trong vòng hai mươi năm, phần thưởng rất là xịn xò nhưng hắn để ý tới trừng phạt khi thất bại hơn. Đã bị nguyên cả Hồ Tộc thù hận thì thôi còn khiến hắn như vô hình với nữ yêu thú hắn làm sao chịu nổi. Thiên Ngọc Ly hóa hình phải nói hoàn mỹ, hắn tin rằng một số nữ yêu thú khác hóa hình cũng sẽ tuyệt sắc như thế, hoặc cũng là dạng xinh xắn như hoa. Đây là đả kích thẳng vào tự trong của nam nhân.
“Ây da độ khó đại, nhiệm vụ thật khó nha.” Trần Lãm suy tư.
“Hừ, tình cảm nữ nhân công tử nghĩ dễ ăn lắm hả?” Bạch Đình hiện ra nhăn nhó nhắc nhở.
Trần Lãm bật cười, đã từng đoán lai lịch nàng không đơn giản, qua nhiệm vụ hắn càng chắc cú rằng Thiên Ngọc Ly dường gặp biến cố gì đó mất đi phần lớn trí nhớ và năng lượng. Trong lòng sinh ra cảm giác muốn che chở, bao bọc Thiên Ngọc Ly.
“Các tính năng thế nào vậy Bạch Đình?” Trần Lãm tò mò hỏi.
Bạch Đình ôn tồn giải thích:
“Điểm uy danh dùng để sử dụng hầu hết các tính năng của hệ thống, công tử có nhận được điểm uy danh bằng cách hoàn thành nhiệm vụ hoặc tạo nên uy danh trong thiên hạ, ngoài ra một số phương phức đặc biệt sẽ cung cấp điểm uy danh cho công tử. Cách tạo nên uy danh rất đơn giản, công tử chỉ cần làm một việc gì đó khiến người khác phản ứng mạnh mẽ biết đến uy danh của công tử dù tích cực hay tiêu cực.”
Trần Lãm chen ngang:
“Ồ giả dụ như ta đập thằng con Dương Minh Khiêm bầm dập giữa đường khiến dân chúng kinh ngạc, Dương gia đố kỵ thù ghét ta thì sẽ được điểm uy danh phải không?”
“Đúng vậy công tử, không phân biệt tốt xấu, tùy mức độ phản ứng mà điểm uy danh công tử thu về ít nhiều khác nhau.” Bạch Đình gật đầu.
“Được vậy mở Hồng bao Bạch Ngân đi.” Trần Lãm ra lệnh cho hệ thống.
“Tinh! Mở Hồng bao Bạch Ngân. Ký chủ nhận được điểm uy danh ngẫu nhiên, một chiến kỹ Hoàng cấp ngẫu nhiên, một pháp bảo phòng ngự Địa cấp ngẫu nhiên.”
Trần Lãm hài lòng cho mở tất cả.
“Tinh! Ký chủ nhận được một vạn điểm uy danh.”
“Tinh! Ký chủ nhận được một pháp bảo phòng ngự Địa cấp lam sắc Tử Phụng Tằm Bảo Y.”
“Tinh! Chiến kỹ Hoàng cấp ngẫu nhiên bị khóa. Ký chủ cần làm một nữ nhân lên đỉnh để mở.”
Trần Lãm mặt đen như than. Đồ Địa cấp thì thôi hệ thống chơi hẳn điều kiện khó đỡ kia. Như hiểu được suy nghĩ của hắn, Bạch Đình nhanh miệng:
“Một số vật phẩm bị khóa, công tử phải thực hiện yêu cầu đưa ra mới được nha.”
Trần Lãm chu mỏ mắng cái hệ thống chết tiệt. Hiện tại có Thiên Ngọc Ly nhưng hắn không nỡ đánh thức nàng lúc khác sẽ tính tới, lỡ như sau này không có ai thì khóc ròng. Hắn tạm thời bỏ qua chiến kỹ Hoàng cấp xem xét Tử Phụng Tằm Bảo Y.
Đây là một bộ y phục màu tím dành cho nữ nhân, lớp vải mịn màng không quá ôm sát cơ thể. Trần Lãm nhớ đến Yên Vũ thường mặc y phục màu tím nên quyết định tặng cho nàng tăng thêm khả năng bảo hộ.
“Tiếp cửa hàng tiện lợi đi Bạch Đình.” Trần Lãm hí hửng trở lại, nghe qua đã thấy thú vị.
Bạch Đình trả lời:
“Cửa hàng tiện lợi sẽ bán các vật phẩm tiện dụng cho công tử như đan dược, bùa chú và một số vật phẩm thông dụng khác. Khi hệ thống thăng cấp sẽ tăng số lượng và phẩm chất vật phẩm bán ra. Tất cả dùng điểm uy danh để mua”
“Mỗi tháng công tử có số lượng mua giới hạn, nếu công tử mua hết phải đợi qua tháng sáu làm mới. Bên cạnh đó công tử mua lần đầu mỗi tháng sẽ nhận được số lượng vật phẩm ngẫu nhiên. Ví dụ tháng này công tử mua lần đầu tiên một loại vật phẩm nhận được năm cái với mức giá quy định thì sau lần mua đó mỗi lần mua công tử chỉ nhận được một cái cùng mức giá. Và công tử lưu ý phẩm chất các vật phẩm trong cửa hàng tiện lợi mua được đều là ngẫu nhiên, công tử không biết trước được.”
Trần Lãm cảm thấy điều này không ảnh hưởng quá nhiều. Tiện lợi nên có thì xài thôi còn đòi hỏi gì nữa. Hắn tiếp tục nghe thông tin các tính năng khác từ Bạch Đình. Một hình ảnh một mái nhà tranh hiện lên, bên trong căn nhà có một cái rương.
“Ngôi nhà bí bảo mỗi tháng làm mới cho công tử một rương ngẫu nhiên, công tử không mở thì qua tháng sẽ mất rương của tháng trước. Hệ thống thăng cấp phù hợp sẽ tăng số lượng rương ngẫu nhiên có thể mở. Hiện tại công tử cần tốn 1000 điểm uy danh để mở, nếu công tử từ chối nhận vật phẩm sẽ có thêm một lần mở nữa tiêu hao điểm uy danh tương đương.”
“Chơi mở ngay cho ta.” Trần Lãm hào hứng, chỉ tốn 1000 điểm uy danh mà thôi, hắn có tận một vạn.
“Tinh! Mở rương ngôi nhà bí bảo. Ký chủ nhận được vũ khí Hoàng cấp tử sắc Bạo Vũ Lê Hoa Châm.”
“Lấy liền. Haha quá đã, ông trời ơi, Ngọc Ly ơi haha.” Hắn cắn răng kiềm chế nỗi hưng phấn. Đó là Hoàng cấp nha.
Bạo Vũ Lê Hoa Châm ngưng tụ linh lực thành ám khí sắc bén mạnh mẽ xuyên phá thân thể, không gây ngoại thương nhưng oanh tạc phá hủy mọi thứ bên trong thân thể bùng nổ như đóa hoa diễm lệ.
Trần Lãm đem Bạo Vũ Lê Hoa Châm làm con át chủ bài lật kèo sau cùng.
Ngay cả Bạch Đình cũng tự hỏi hệ thống có vấn đề gì không sao lại cho công tử toàn đồ tốt như vậy. Nàng chậm rãi nói tiếp:
“Trang viên là một không gian do hệ thống tạo ra, bên trong là một trang viên sơ khai có thể chứa sinh linh. Công tử có thể tiến hành tu luyện trong đây, tốc độ hấp thụ linh khí tương đương với thế giới thực. Công tử có thể tăng tốc độ hấp thụ linh khí tối đa là ba lần ở cấp bậc hiện tại, tiêu tốn một vạn điểm uy danh cho một tháng.”
Trần Lãm giật mình:
“Cái quỷ gì một vạn, vừa khớp ta mới xài còn 9000 điểm uy danh, đau đớn quá mà.”
Bạch Đình bĩu môi:
“Công tử có thể tăng hai lần tốc độ hấp thụ linh khí chỉ tốn 5000 điểm uy danh mà thôi, ai bảo công tử quá nghèo.”
Trần Lãm méo mặt, mắng hệ thống cũng biết tính toán cho đúng một vạn điểm uy danh, hắn xài liền không đủ cho trang viên.
Hắn nhẩm tính còn 4000 điểm uy danh liền mở ra cửa hàng tiện lợi. Trước mặt hắn hiện ra mấy ô vật phẩm.
Hồi Thiên Đan Địa cấp 10/10 giá 1000 điểm uy danh.
Ngũ Hoa Ngọc Lộ Hoàn Địa cấp 10/10 giá 1000 điểm uy danh.
Truyền âm ngọc 5/5 giá 500 điểm uy danh.
Xuân Nhan Thủy Địa cấp 10/10 giá 1500 điểm uy danh.
Trần Lãm đanh mặt suy nghĩ, vừa vặn đủ số điểm uy danh còn lại của hắn. Hắn cắn răng mua mỗi thứ một lần để lấy hiệu quả mua lần đầu tiên trong tháng. Còn sau đó thì khi nào cần thiết lắm mới mua, hắn chính thức vô sản rồi. Đan dược phòng thân có càng nhiều càng tốt, Xuân Nhan Thủy tặng cho Thẩm Mộng Dao, Yên Vũ, Thiên Ngọc Ly cũng tốt. Truyền âm ngọc để liên lạc qua khoảng cách xa. Thứ nào cũng cần thiết.
Sau khi chọn mua, Trần Lãm nhận được bốn viên Hồi Thiên Đan, ba viên Ngũ Hoa Ngọc Lộ Hoàn, hai bộ truyền âm ngọc và bốn bình Xuân Nhan Thủy. Trong đó Xuân Nhan Thủy có một bình cực phẩm, hai bình thượng phẩm, một bình trung phẩm.
Trần Lãm hài lòng sau khi hệ thống thăng cấp, nhất là Bạo Vũ Lê Hoa Châm và trang viên. Đúng tiền nào của đó.
“Ưm… chuyện gì vậy?” Thiên Ngọc Ly khẽ lắc người, nàng bị Trần Lãm vui buồn lần lộn rung lắc mà tỉnh giấc.
Trần Lãm nhìn thấy bầu ngực căng tròn lắc lư từng sóng không nhịn được mà bóp mạnh ngay đầu nhũ hào hứng nói:
“Haha nàng là thần tài của ta.”
Thiên Ngọc Ly không hiểu chuyện gì, chỉ thấy hắn đang mân mê bầu sữa liền liếc xéo:
“Hừ, ta thấy ngươi sàm sỡ ta thì có.”
“Tại nàng đẹp quá làm chi.” Trần Lãm xoa bóp bầu ngực sữa mềm như bóng nước.
“Đẹp thì bú đi, ngươi động ta ngứa quá nè.” Thiên Ngọc Ly yêu kiều thổ khí.
Trần Lãm lập tức úp mặt vào hai bầu sữa nhấm nháp. Hắn đá lưỡi vòng quanh đầu nhũ hồng hào, khắp nơi trên ngực Thiên Ngọc Ly ướt đẫm nước bọt.
“Á nhẹ chút.” Thiên Ngọc Ly lim dim sướng khoái rên rỉ.
Trần Lãm có điên mới nhẹ, nữ nhân nói xuôi là ngược, hắn càng tăng tốc, lúc thì cắn vào đầu nhũ đã cứng ngắc, Thiên Ngọc Ly chỉ có ôm chặt đầu hắn ưỡn ngực uốn éo không ngừng.
Hắn cắn mút hai nhũ hoa đã đời đưa tay xuống khe suối bên dưới. Nhiều nước quá, nước thơm tinh khiết liên tục chảy ra ướt nhẹp trơn trợt.
Thiên Ngọc Ly vô thức dạng chân để ngón tay Trần Lãm tiến vào.
“A… sướng… sướng quá.” Nơi trinh nguyên mẫn cảm bị chọc ngoáy làm Thiên Ngọc Ly phát điên.
Trần lãm chỉ cho một đốt ngón tay vào sợ phá mất màng trinh của nàng. Miệng liếm tay thọt ra thọt vào hồ nữ mỗi lúc một nhanh. Trần Lãm nảy ra một ý cười tà, hắn đột ngột rút ngón tay ra gảy tới tấp lên hạt thọt trơn bóng.
“Á… đừng… sướng chết ta… ra… a!” Thanh âm dâm đãng cao vút.
Từng tia nước không ngừng từ dâm duyệt Thiên Ngọc Ly bắn ra như suối phun. Trần Lãm vội vàng cuối xuống há miệng hứng lấy. Dịch mật trinh nguyên tuôn ra ướt đẫm mặt hắn tràn xuống ướt một mảng giường.
“Ư…” Thiên Ngọc Ly cứng đờ mê man đột ngột bị Trần Lãm lắp đầy khuôn miệng. Từng ngụm nước ấm xử nữ truyền qua môi thơm. Nàng mút lưỡi của nam nhân, đón nhận tất cả hương vị của chính mình.
Hai miệng tách rời, vài giọt dâm thủy còn đọng lại trên môi Trần Lãm tí tách rơi xuống khuôn mặt tràn đầy thỏa mãn.
Thiên Ngọc Ly hai mắt khép hờ giọng như muỗi kêu:
“Chỉ biết làm mấy chuyện dâm đãng là giỏi.”
“Nhìn bộ dạng của nàng không phải cũng như vậy sao?” Trần Lãm cười nói, bên dưới hai chân nàng vẫn rộng mở.
“Hừ, ta hiện tại là lúc đẹp nhất, ngươi hưởng còn không biết.” Thiên Ngọc Ly phồng má quay ngoắc một bên không nhìn hắn.
Trần Lãm ôm thân thể mềm nhũn vào lòng vuốt ve một lúc, mặc y phục cho Thiên Ngọc Ly thì thầm:
“Ngoan, thả lỏng tinh thần ta mang nàng đến một nơi, có quà cho nàng đây.”
Trong một không gian vắng lặng, Trần Lãm và Thiên Ngọc Ly xuất hiện. Thiên Ngọc Ly tròn mắt sau khi khung cảnh xung quanh thay đổi. Nàng định nhảy ra khỏi Trần Lãm ngắm nghía xung quanh thì phát hiện đang lơ lửng trên không vội ôm chặt lấy hắn hé miệng hỏi:
“Ngươi đưa ta đến đâu đây?”
“Đây là không gian pháp bảo của ta, nơi đây do ta làm chủ. Đây là sẽ nhà của chúng ta.” Trần Lãm ôn nhu trả lời, trên mắt hiện lên một tia rung động.
Bên dưới là hai hòn đảo rộng chưa tới một dặm liền kề được kết nổi bởi một cây cầu vòm gỗ. Một hòn đảo được bao bọc xung quanh bởi cát trắng, một hòn đảo khác nằm trên ghềnh đá.
Theo thông tin từ Bạch Đình, hòn đảo thấp gọi là Trung Viên còn hòn đảo cao hơn là Biệt Uyển. Khoảng đất bên trong hai hòn đảo đều trống rỗng nhưng Trung Viên có ba cung điện một lớn hai nhỏ.
“Nhà sao?” Thiên Ngọc Ly mông lung thì thào, giương mắt đẹp nhìn nam nhân đang bế nàng vô cùng phức tạp.
Trần Lãm hai mắt sáng ngời dõng dạc khẳng định:
“Phải, đây chính là nhà của chúng ta. Ở đây tốc độ hấp thụ linh khí tăng gấp hai lần so với bên ngoài nên nàng có thể thỏa sức tu luyện.”
Trần Lãm đáp xuống đất dúi vào tay Thiên Ngọc Ly một nắm đan dược, một truyền âm ngọc và một bình Xuân Nhan Thủy Địa cấp thượng phẩm.
Không ngoài dự đoán của hắn, Thiên Ngọc Ly trợn mắt:
“Ngươi từ đâu có Xuân Nhan Thủy tốt như vậy?”
“Ta nuôi nàng mà, nàng chọn một trong hai cung điện kia đi, cung điện lớn sẽ lấy làm nơi nghị sự” Trần Lãm đắc ý.
Thiên Ngọc Ly nắm chặt bình Xuân Nhan Thủy cười tươi như nắng sớm ôm lấy Trần Lãm nói nhỏ vào tai:
“Xem như ngươi còn có lương tâm. Ta sắp trở lại bản thể, ngươi ôm ta bay mấy vòng đi.”
Nàng nhìn hắn ngày càng bí ẩn, bí mật nhiều không kể nên cũng không còn tâm tư tò mò nữa, nàng muốn hưởng thụ.
Trần Lãm chìu ý nhấc bổng giai nhân ngự gió mà đi. Trong đầu động ý niệm, trên cung điện lớn hiện ra một cái tên.
Nhất Đình Điện.