Ta Chỉ Muốn Sống An Nhàn

Chương 27 - Gặp Lại

“Thật ngại quá, hồng liên này vô tình khiến Đoạn gia bị nhắm vào.” Trần Lãm áy náy nhìn Đoạn Lăng Nguyệt.

“Thực sự nhắm vào thì bọn chúng phải giá một cái giá không nhỏ, không vì thế mà tùy tiện.” Đoạn Lăng Nguyệt lạnh nhạt.

Tại một góc phòng lập lòe ánh sáng, một thị nữ bước ra cúi người nói:

“Phiền các vị quý khách đợi các giao dịch trước đó hoàn thành, đích thân quản sự nội vụ sẽ trực tiếp trao đổi với các vị.”

Thị nữ nói xong liền rời đi. Trần Lãm gật đầu, tuy ở đây có trận pháp nhưng hắn sẽ tiến hành giao dịch cuối cùng vẫn sẽ an toàn hơn rất nhiều. Vì thế ba người thong tha uống trà ăn trái cây chờ đợi.

Yên Vũ dính lấy Trần Lãm như sam, tình ý hiện rõ mồn một trên mặt. Chỉ thiếu một thời điểm hoàn hảo để thổ lộ mà thôi. Nàng đối với nam nhân mỗi lúc một mê luyến, nam nhân chưa đến mức hoàn hảo nhưng vượt trội khác biệt nhất so với những người nàng từng gặp. Hơn nữa còn là nam nhân chấp nhận dung nhan thật của nàng, còn gì mà không trái tim cho người này.

Góc phòng lại sáng lên, một thân ảnh yêu kiều nóng bỏng bước ra. Yên Vũ hốt hoảng tách ra khỏi Trần Lãm như ăn vụng bị bắt gặp vội nói:

“Chúc mừng Kiều tỷ thành công mỹ mãn.”

Vân Kiều mắt phượng khẽ chớp che miệng cười duyên: “Khanh khách, thành công phải nói đến Trần Lãm ngươi đây nha.”

Đúng thế, người được lợi nhất là Trần Lãm, tuy rằng linh thạch hắn chỉ còn hơn 100 linh thạch sau khi nhận 300 linh thạch cực phẩm từ Đoạn Lăng Nguyệt nhưng hồng liên là thứ đáng giá nhất đấu giá kỳ này rồi. Chưa kể đến mảnh giấy bí ẩn, không ai biết được hắn còn một mảnh thứ hai ngoại trừ hai nữ bên cạnh.

Trần Lãm trong lòng vẫn không thật sự cao hứng. Hơn 100 linh thạch cực phẩm đã hơn đại đa số nhân sĩ Lam Cực Thành như đối với con đường tu luyện của hắn như muối bỏ bể. Hắn vẫn đang đau đầu về tài nguyên luyện thể đây. Hắn phải tham gia Lam Cực Hội võ không thể không cật lực tăng tiến sức mạnh.

Nhiệm vụ Kinh động giai nhân nhìn vậy mà không dễ hoàn thành, khó mà tác động đến Đoạn Lăng Nguyệt. Phải làm ra một chuyện kinh thiên mới có hi vọng chạm được đến nội tâm nàng.

Ngoài ra hắn còn hai nhiệm vụ khác liên quan đến Thanh Hàn lâu chủ và hồ nữ Thiên Ngọc Ly. Cả ba nhiệm vụ hệ thống đưa ra khác gì bắt hắn lập hậu cung. Hắn đến thế giới này cũng hiểu ra một điều, chỉ cần có đủ sức mạnh trong tay thì ngươi tam thê tứ thiếp cũng không ai phản đối ngược lại còn sùng bái. Nữ nhân cũng thế nhưng đa phần đều hướng đến truy cầu sức mạnh đỉnh cao, ai nấy tâm thái cao ngạo vô cùng.

Thanh Hàn, Đoạn Lăng Nguyệt hay Thiên Ngọc Ly nữ nhân không chỉ đẹp mà còn mạnh mẽ, Trần Lãm phải dùng sức mạnh áp đảo mới có thể chinh phục.

Trao hồng liên cho Trần Lãm, Vân Kiều nhìn hắn và Yên Vũ thay đổi lại diện mạo như cũ lóe lên bất ngờ trong ánh mắt cười nói:

“Không ngờ thật sự là ngươi, chuyện Hắc Đổ Trường chắc hẳn cũng do ngươi gây ra đi?”

Trần Lãm gật đầu xác nhận, Vân Kiều nắm lấy bàn tay Yên Vũ ôn nhu nói:

“Yên Vũ thật là có phúc, nhưng cẩn thận tên này nguy hiểm dễ bị người tìm đánh.”

“Muội tin tưởng huynh ấy.” Yên Vũ cười rạng rỡ.

“Ngươi đưa lệnh bài đây.”

Vân Kiều thu lệnh bài bạch ngân trong tay Trần Lãm đồng thời đưa hắn một lệnh bài màu tím giải thích:

“Đây là tử kim lệnh, giảm hai thành giá cả giao dịch tại tất cả chi nhánh Kỳ Trân Các ngoại trừ đấu giá.”

“Vậy còn hắc kim khác biệt thế nào?” Trần Lãm chú ý đến lệnh bài của Đoạn Lăng Nguyệt.

“Hắc kim lệnh chỉ dành cho thế lực, tử kim lệnh đã là cao nhất đối với một cá nhân, nếu ngươi có thể thành lập một thế lực đương nhiên sẽ có được hắc kim lệnh. Vân Kiều nhếch môi quyến rũ trả lời:

“Bàn giao đã xong, xin cáo từ.”

Vân Kiều rời đi để lại một dấu lặng trong đầu Trần Lãm. Lập thế lực không hẳn là tệ, xung quanh hắn đầy rẫy các thế lực nhị tinh, tam tinh nội tình hùng hậu có thể thành địch nhân trong tương lai. Hắn một thân một mình thật sự quá chênh lệch.

Rời khỏi Kỳ Trân Các, du thuyền của Đoạn Lăng Nguyệt một đường bay về Đoạn gia. Nhiều người từ đấu giá chú ý đến du thuyền, không biết vị cường giả bí ẩn nào vung tay mạnh như vậy. Cũng vì thế mà không ai đánh chủ ý cướp hàng mà ra tay, mấy người Trần Lãm nhẹ đi một phần.

Đứng trên Trung Viên, Trần Lãm quan sát Thiên Ngọc Ly đang bế quan trong cung điện đột phá tứ tinh. Với lượng lớn yêu đan và linh thạch cực phẩm hắn cung cấp cùng với điều kiện tu luyện lý tưởng của trang viên thì tốc độ đột phá của Thiên Ngọc Ly tăng vọt không có gì quá lạ thường.

Thiên Ngọc Ly một khi đột phát tư tinh có thể phục dụng Nhân Biến Thảo hóa hình nhân loại hoàn toàn. Trần Lãm có thể ngắm nhìn hồ nữ yêu kiều mị hoặc mỗi ngày. Quan trọng hơn là khi hóa thành nhân loại tốc độ hấp thụ linh khí của nàng sẽ tốt hơn so với bản thể, như vậy có thể giảm bớt áp lực khi đối mặt kẻ địch.

Yên Vũ cũng không chậm, đã gần tiến đến cửa đột phá Nguyên Anh trung kỳ, do bận rộn tại Đoạn gia nên tốc độ không bằng Thiên Ngọc Ly.

Trần Lãm tâm trạng thoải mái bay về phía một góc xa của Biệt Uyển, lấy ra khối ngọc chứa hồng liên. Cảm giác bị cuốn hút vào hồng liên ngày một mãnh liệt, Trần Lãm hỏi hệ thống:

“Hệ thống xác định thứ này là gì?”

“Ký chủ không có quyền hạn được biết.” Âm thanh máy móc trả lời.

“Lại gì nữa đây? Thứ này có hại cho ta không?” Trần Lãm không vui hỏi tiếp.

“Ký chủ có thể hấp thụ.”

Nghe hệ thống trả lời như vậy hắn yên tâm. Hệ thống có thể phong tỏa Nguyên Thủy Tạo Hóa Quyết thì đóa hồng liên này không dám giở trò.

Trần Lãm dùng linh lực phá nát khối ngọc, hồng liên lơ lửng trong không trung xoay vòng tuyệt đẹp. Những đường vân mờ nhạt đột nhiên nhấp nháy ánh nhủ. Trong một cái chớp mắt, hồng liền lao thẳng vào phía đan điền Trần Lãm chìm vào thân thể biến mất.

Hắn hoảng hồn nội thị đan điền phát hiện hồng liên đang lắc lư phía trên kim đan.

Vậy mà không đau đớn.

Trần Lãm thấy rõ hồng liên đang chấn động, từng luồn linh lực từ kim đan phát ra bị nó hấp thụ. Không, nhìn kỹ hơn thì hồng liên như đang muốn thoát ra khỏi sức hút từ kim đan. Nó kịch liệt di chuyển lên xuống liên tục nhưng khoảng cách giữa nó và kim đan ngày càng gần.

Các đương vân lúc này đã dần phai mờ ảm đảm trở lại như lúc đầu. Hồng liên không ngừng run rẩy, đến khi không còn ánh sáng gì trên hồng liên thì nó buông xuôi chấp nhận bị kim đan hút vào.

Trần Lãm bị cảnh tượng trên làm cho choáng váng đầu óc. Lần đầu tiên hắn thấy kim đan chủ động nuốt một thứ kỳ bí như vậy.

Hắn tiếp tục nhìn xuyên vào trong kim đan phát hiện hồng liên chậm chạp tự xoay tròn. Linh lực vẫn bị hồng liên hấp thụ nhưng cường độ yếu hơn trước rất nhiều.

Trần Lãm trên trán nổi gân đen. Còn phải chia sẽ linh lực cho thứ quỷ này?

“Bạch Đình, tình huống này là thế nào?” Hắn hỏi Bạch Đình lơ lửng bên cạnh.

“Hồng liên bị tổn hại nặng nề nên cần hấp thụ linh lực để hồi phục, công tử đừng lo, nó đã nhận công tử làm chủ và còn bị kim đan áp chế dưới Nguyên Thủy Tạo Hóa Quyết nên sẽ không dám manh động. Chỉ là từ nay về sau công tử cần nhiều tài vật tu luyện linh lực nhiều hơn hết.” Bạch Đình ôn tồn giải thích.

“Ta đã nghèo rồi còn nuôi thứ này.” Trần Lãm tặc lưỡi.

“Công tử không nên lo lắng quá, thiếp thân chỉ có thể cho công tử biết rằng thứ này rất lợi hại. Công tử không để ý hiện tại tốc độ thu nạp linh khí và chuyển hóa thành linh lực đã tăng thêm một chút sao? Bồi dưỡng nó từ lúc này là hiệu quả nhất.”

Trần Lãm cảm thấy ổn thõa hơn đôi chút, mong là ngươi không làm ta thất vọng.

Mấy ngày sau ba người Trần Lãm hướng đến phía bắc Hoành Vân Trúc Lâm. Mục đích của Trần Lãm là nhiệm vụ thứ hai hắn tiếp nhận từ Kỳ Trân Các, tiêu diệt Hỏa Diệm Bạo Viên.

Tả nhãn kích hoạt, một trăm dặm xung quanh hiện rõ trong mắt.

“Đã thấy mục tiêu. Các nàng chuẩn bị.” Trần Lãm cười lớn.

Nơi đây là một vách núi, trước mặt Trần Lãm là một hang động có cửa hang cao hơn trăm trượng. Hang động âm u ẩn chứa hỏa linh khí nhiều hơn bình thường.

Đoạn Lăng Nguyệt quan sát một hồi mấp máy môi thơm khẽ nói”

“Hỏa Diệm Bạo Viên ưa thích lửa và nhiệt lượng cuồng liệt vì vậy nơi này hỏa linh khí tương đối nồng đậm, Yên Vũ tu luyện tại đây rất có lợi.”

Yên Vũ đồng ý, bất quá hiện tại không phải lúc.

Trần Lãm ra hiệu cho hai nữ chậm rãi cùng tiến vào, thu liễm khí tức hết mức có thể. Bên trong hang động còn cao hơn bên ngoài. Đi sâu ba bốn dặm Trần Lãm phát hiện một con cự viên to lớn gấp mấy chục lần hắn đang nằm tựa như ngủ, lớp lông bao phụ ngọn lửa thiêu đốt không tắt. Phía sau nó là một thứ gì đó cắm vào đất tỏa ra hỏa linh khí nồng đậm.

“Bát Biến Hỏa Địa Sâm ít nhất 200 năm.” Đoạn Lăng Nguyệt cắn môi truyền âm:

“Bốn trăm năm đầu thai nén hỏa linh khí, bốn trăm năm sau thai nén thổ linh khí.”

Trần Lãm kinh ngạc với kiến thức của Đoạn Lăng Nguyệt, lời nàng nói giống y như mô tả của Bạch Đình.

Con cự viên không ăn liền mà đợi nó trưởng thành hoàn toàn, xem ra có chút linh trí. Chỉ hấp thụ hỏa linh khí tỏa ra cũng đã tới tứ tinh nguyên mãn, trong khi nhiệm vụ Kỳ Trân Các đưa ra là tứ tinh hậu kỳ. Chắc mới đột phá gần đây, khá khó ăn rồi đây.

Đoạn Lăng Nguyệt tiếp tục truyền âm:

“Kỳ Trân Các cao tay, biết rõ trong đây có Bát Biến Hỏa Địa Sâm nhưng không mô tả trong nhiệm vụ. Nếu người thu được sử dụng thì chỉ tận dụng được hiệu quả 200 năm của nó rất lãng phí. Ngược lại có biện pháp hái nó lên vẫn duy trì phát triển mới tối ưu. Nhưng biện pháp như vậy ngay cả Đoạn gia cũng không có. Kỳ Trân Các chắc chắn có, muốn bọn họ ra tay phải trả thêm phí hoặc Kỳ Trân Các sẽ tự tay thu về Bát Biến Hỏa Địa Sâm. Đường nào Kỳ Trân Các cũng có lợi.”

Trần Lãm âm thầm cảm khái trước tính toán này. Có thực là vương giả a.

Chợt Trần Lãm nghĩ ra một điều gì đó điên cuồng, hắn cười tà truyền âm hai nữ:

“Hai nàng lát nữa hành động theo ta, hôm nay chiến đấu kịch liệt nha.”

“Bạo Thủy Xung Ba”

Trần Lãm điểm ra một tia nước mảnh như cây tăm bắn về tim Hỏa Diệm Bạo Viên.

Phụt!

Bạo Thủy Xung Ba lặp tức chìm vào lớp lông lửa rực cháy tan biến.

Rống!

Bạo Thủy Xung Ba chỉ đủ gãi ngứa nhưng Hỏa Diệm Bạo Viên đang ngủ bị tập kích khiến nó tức giận rống lớn. Hỏa Diệm Bạo Viên nhìn ba tên nhân loại khí tức yếu hơn trở nên thèm thuồng. Nó há miệng phun ra một đại hỏa cầu.

“Chạy ra ngoài hàng.” Trần Lãm hô lớn cùng hai nữ ba chân bốn cẳng lao vút về cửa hang.

Ầm!

Rống!

Đại hỏa cầu không trúng mục tiêu biến một mảng đá sôi sục tan chảy. Nó phi thân cự đại đuổi theo ba người Trần Lãm.

Phía Trần Lãm chủ động nên tạo ra khoảng cách an toàn, thoáng chốc đã quay lại bên ngoài. Hắn cùng hai nữ tiếng về một gốc cây cổ thụ cười lạnh:

“Ba vị bằng hữu sao không giúp đỡ lại núp ở đây?”

Phía sau gốc cây đúng là có ba nam trung niên đang chờ đợi quan sát nửa ngày. Một tên gầy gò lắp bắp:

“Nhị… nhị vương gia làm sao hắn biết chúng ta?”

Bình Luận (0)
Comment