Trần Lãm đóng lại Thiên Nhân Bảng, những thiên tài đỉnh danh không khiến hắn nhùn bước, ngược lại kích phát ý chí càng trở nên mạnh mẽ. Hắn lấy đó là mục tiêu, với hệ thống, nhất định phải vượt qua.
Như Liên Nguyệt đã nói, ở tuổi của hắn chưa ai làm được điều hắn đã làm, hắn tin tưởng có thể thành công, đồng thời phải cẩn thận vì thế giới này tựa như các trò chơi huyền ảo kiếp trước nhưng chỉ có một mạng duy nhất.
Mấy ngày liền di chuyển cùng Liên Nguyệt, nhờ có đàn tranh của nàng mà hắn thỏa sức đánh lên tất cả những khúc nhạc yêu thích. Liên Nguyệt chìm đắm trong từng bản tấu, nàng lần đầu nghe những giai điệu lạ tai cực kỳ cuốn hút thế này.
Cuối cùng âm thanh hệ thống vang lên trong đầu như mong đợi của Trần Lãm:
“Tinh! Hệ thống hoàn thành thăng cấp lên cấp Hoàng Kim. Ký chủ nhận được Hồng bao Hoàng Kim.”
“Tinh! Ra mắt tính năng: Thành tựu.”
“Tinh! Ra mắt tính năng: Vòng bạn bè.”
“Tinh! Trang viên thăng cấp.”
“Tinh! Cửa hàng tiện lợi thăng cấp.”
“Tinh! Đang cập nhật Thành tựu. Thời gian: nửa canh giờ.”
“Tinh! Đang cập nhật Vòng bạn bè. Thời gian: một khắc.”
Trần Lãm phấn khích, không biết chỗ tốt có được thế nào đây. Hắn bắt đầu kiểm tra thông tin lần lượt, Bạch Đình không hẹn mà xuất hiện diễn giải chi tiết.
Thành tựu ý nghĩa rõ như mặt chữ. Bất cứ hành động nào của hắn có thể đạt được kết quả được định trước trong hệ thống sẽ nhận được một thành tựu có thể bao gồm vật phẩm, hiệu quả lợi ích. Hoàn thành một số nhiệm vụ cũng có thể đạt được thành tựu nếu kết quả phù hợp.
Ngoài ra điểm thành tựu là thứ chắc chắc sẽ có, tương ứng với mỗi thành tựu khác nhau mà điểm thành tựu nhận được cũng khác nhau. Điểm thành tựu đạt mốc nhất định sẽ ban thưởng cho Trần Lãm.
Nghe đến đây hắn thèm chảy dãi. Hắn đã hoàn thành kha khá nhiệm vụ rồi, hệ thống lại đang tính toán, liệu có gì ngon không?
Còn tới nửa canh giờ nên hắn tiếp tục sang tính năng mới thứ hai là Vòng bạn bè.
Vòng bạn bè cho hắn thấy được tất cả mối quan hệ thân thích với hắn đã thiết lập. Chỉ những ai được Trần Lãm đồng ý kết giao mới được hiển thị trên Vòng bạn bè.
Nếu chỉ đơn giản như vậy thì hệ thống sẽ không lập thành một tính năng riêng. Trong Vòng bạn bè, hắn có thể nhận dạng được người đó có sát ý hay không. Sát ý đủ mạnh sẽ biến tên của người đó thành màu đỏ, trong khi trạng thái bình thường là mà xanh.
Trần Lãm giật mình hiểu ra ý nghĩa sâu xa của tính năng này. Chẳng may hắn lỡ kết giao với kẻ địch ẩn giấu thì Vòng bạn bè sẽ cho biết trước điều đó.
Không tệ!
“Tinh! Hoàn thành cập nhật Vòng bạn bè.” Âm thanh hệ thống thông báo.
Trần Lãm liền mở Vòng bạn bè ra kiểm tra, một cái bảng hiện lên trước mắt. Hắn nhìn thấy những cái tên quen thuộc như Liên Nguyệt, Thanh Hàn, Vân Kiều, Đoạn Lăng Nguyệt, Hồng Giai Kỳ, Thiên Ngọc Ly, Hoàn Nhan Yên Vũ, Kỳ Thanh Vy, Tô Lăng Sương, Tô Minh, Thẩm Mộng Dao.
“Ồ! Hồng Giai Kỳ cũng có nữa à?” Trần Lãm thắc mắc, trong đầu hiện ra nữ tử xinh đẹp vác nguyên cây kéo to lớn.
“Có chứ công tử, hệ thống dựa vào cảm xúc thật sự của công tử để xác định.” Bạch Đình yêu kiều giải thích.
Hắn gật đầu, tên các nàng tất cả đều màu xanh. Không ai có ý hãm hại hắn, may mắn nha. Ngay cả Tô Minh đệ đệ của Tô Lăng Sương cũng được liệt kê chứng tỏ Vòng bạn bè không phân biệt nam nữ. Nhắc đến Tô Minh, không biết tiểu tử này bị uốn nắn thế nào rồi.
Một lớp bảo hộ từ xa đã được thêm vào, hắn không cần phải quá đặt tâm vào việc dò xét đối phương nữa.
Tiếp theo hắn định mở Hồng bao Hoàng Kim thì một bảng thông báo hiện ra trước mặt.
“Tinh! Ký chủ đồng ý sử dụng tám thành điểm uy danh hiện tại (20 vạn điểm uy danh) để tăng tỉ lệ vật phẩm hiếm?”
Phía dưới là hai ô “Có” và “Không”.
Trần Lãm đăm chiêu suy nghĩ, hiện tại hắn đang có 25 vạn điểm uy danh, sử dụng một phát chỉ còn 5 vạn trong khi trang viên vừa thăng cấp. Phần quà nhân đôi điểm uy danh từ nhiệm vụ Tiêu Dao tuyệt nhất cũng chỉ giúp hắn có được 10 vạn điểm uy danh trong tay.
Thật khó chịu, vật phẩm hiếm quá mê hoặc. Niềm vui uy danh tràn túi chưa bao lâu.
Bạch Đình bĩu môi lên tiếng nhắc nhở:
“Chưa thấy ai keo kiệt như công tử, vật phẩm hiếm đó công tử, không như Ngôi nhà bí bảo đâu nha, công tử còn đợi gì nữa.”
Trần Lãm bị Bạch Đình dụ dỗ thầm mắng trong lòng, hệ thống thì không nói, ngay cả nàng cũng muốn bào điểm uy danh của ta.
Bất quá hắn không thể kháng cự.
“Tinh! Sử dụng điểm uy danh mở Hồng Bao Hoàng Kim.”
“Tinh! Ký chủ nhận được 5 vạn điểm uy danh.”
“Tinh! Ký chủ nhận được truyền thừa Côn Lôn.”
“Tinh! Ký chủ nhận được công pháp Siêu việt Huyền cấp Kỳ Môn Độn Giáp – Bát Môn.”
Trần Lãm ngây ngốc đứng như trời trồng. Truyền thừa Côn Lôn là gì hắn không nhìn tới, chỉ để mắt tới bốn chữ “Siêu việt Huyền cấp”. Lần trước đã nhận được Kinh Đào Chưởng Pháp thuộc hàng Huyền cấp Cực phẩm đã khủng lắm rồi.
Ây da, khó thở quá!
“Chàng, chàng sao vậy?” Liên Nguyệt lo lắng hỏi han, hắn đột nhiên đứng lại bất động khiến nàng sợ gặp phải chuyện gì không tốt.
“Ừm… nàng có nghe qua Kỳ Môn Độn Giáp chưa?” Trần Lãm ho khan giả vờ dò hỏi, nét mặt có chút cổ quái.
“Kỳ Môn Độn Giáp? Đó là một loại bói toán dựa theo âm dương nhật nguyệt tinh thần làm chủ, phân ra tám phương vị là bát môn, lập ra độn giáp luân chuyển.” Liên Nguyệt chậm ra giải thích:
“Tiêu Dao Các có một loại trận pháp dựa vào Kỳ Môn Độn Giáp để trấn sát kẻ địch là Bát Trận Đồ, thiếp vẫn chưa nắm bắt được trận pháp phức tạp này.”
Trần Lãm nhíu mày một chút, lời giải thích của Liên Nguyệt có phần giống có phần khác so với Kỳ Môn Độn Giáp – Bát Môn hắn nhận được.
Kỳ Môn Độn Giáp – Bát Môn là công pháp luyện thể thượng thừa ứng dụng Bát Môn kích phát huyệt đạo tu sĩ đến tối đa, lấy cơ thể làm vũ trụ dẫn kết nối nhật nguyệt tinh thần bộc phát lực lượng.
Bát Môn bao gồm Hưu Môn, Sinh Môn, Thương Môn, Đỗ Môn, Cảnh Môn, Tử Môn, Kinh Môn và Khai Môn. Ứng với Bát Môn là Cửu Cung Phi Tinh lấy cát hung từ chín ngôi sao là Nhất Bạch, Nhị Hắc, Tam Bích, Tứ Lục, Ngũ Hoàng, Lục Bạch, Thất Xích, Bát Bạch và Cửu Tử. Liên kết Cửu Cung Phi Tinh và Bát Môn, lấy thân thể chấn nát vũ trụ.
Chỉ là Cửu Cung Phi Tinh thuộc về phần sau của Bát Môn, Kỳ Môn Độn Giáp mà Trần Lãm nhận được không có, nhưng chỉ nhiêu đó đã đủ để hắn kinh hãi.
Dùng sức mạnh thân thể chấn nát vũ trụ? Không thể tưởng tượng được, đó là sức của một con người nhỏ bé trong vũ trụ bao la sao?
Bỗng dưng Trần Lãm giác ngộ đối với Nguyên Thủy Tạo Hóa Quyết, luyện đến tận cùng có lẽ…
“Chàng làm sao thế? Chàng muốn tìm hiểu Bát Trận Đồ?” Liên Nguyệt khó hiểu nhìn hắn, lúc thì hưng phấn lúc thì trầm tư, thay đổi đến chóng mặt.
“Không có, ta chỉ nhớ ra một số thứ từng xem qua liên quan về Kỳ Môn Độn Giáp mà thôi, rất là mơ hồ.” Trần Lãm cảm thán, lời vừa giả vừa thật.
Kỳ Môn Độn Giáp – Bát Môn và truyền thừa Côn Lôn đều chỉ sử dụng một lần. Kỳ Môn Độn Giáp – Bát Môn chắc chắn sẽ được hắn luyện, bởi công pháp luyện thể xịn như vậy không thể để vuột mất, hắn đang thiếu nhất chính là luyện thể.
Về truyền thừa Côn Lôn, trong đây là các tuyệt học cao cấp nhất của Côn Lôn Phái như Thiên Lôi Chấn Nhạc, Lôi Động Cửu Thiên, Ngũ Lôi Chánh Pháp và một số chiến kỹ, bí thuật khác.
Má nó quà ác thật! Quà thăng cấp hệ thống ngon lành cành đào, điểm uy danh không tiếc a.
Truyền thừa Côn Lôn chỉ dành cho tu sĩ lôi linh căn, hắn hiện tại chưa có nhưng tương lai biết đâu không chừng. Trước mắt cho vào không gian hệ thống, từ từ tính sau.
Ngoài điểm uy danh ra thì chỉ có hai thứ, nhưng hai thứ này cộng lại vượt trên tất cả nhưng công pháp, chiến kỹ hay pháp bảo và vũ khí hắn từng nhận được.
Trần Lãm tiếp tục mở ra cửa hàng tiện lợi. Hiện tại các vật phẩm bán ra như cũ không có gì thay đổi về loại hàng, riêng phẩm cấp đã được nâng lên trong phạm vi từ Địa cấp Thượng phẩm đến Thiên cấp Trung phẩm. Thay đổi hai phẩm cấp nhỏ nhưng rất hời với hắn, Xuân Nhan Thủy là cây hái ra tiền duy nhất vào lúc này.
“À, có Mặt Nạ Biến Dạng, không phải lo lộ hành tung rồi, nhanh trí mua mấy cái cho các nàng phòng thân.” Trần Lãm cười thầm nhưng ngay sau đó Bạch Đình đã dập tắt niềm vui:
“Do thăng cấp nên mười ngày làm mới một lần nha công tử, tránh công tử lợi dụng trục lợi.”
Trần Lãm muốn chửi một phen thì Bạch Đình đã lè lưỡi mất dạng.
Đang vui nên hắn không quá để tâm tới, kiểm tra thứ cuối cùng thăng cấp lần này, trang viên.
“Nàng thả lỏng tinh thần, ta mang nàng đi ngắm cảnh.” Trần Lãm ôm eo Liên Nguyệt, hôn lên môi nàng một cái, hai thân ảnh biến mất trong đêm.
Khung cảnh xung quanh Liên Nguyệt méo mó thay đổi, chớp mắt từ rừng rậm biến thành vùng biển thanh bình.
Nàng mắt chữ A mồn chữ O cũng không tin nổi chuyện gì đang xảy ra. Pháp bảo không gian? Dịch chuyển? Thế giới khác? Hằng hà thắc mắc nảy lên trong đầu.
“Bất ngờ lắm hả? Đây là thế giới của ta… ùm xem như một loại pháp bảo không gian bị phong ấn trong cơ thể ta.” Trần Lãm cười ôn nhu nắm bàn tay nàng dẫn đi.
Liên Nguyệt nghe hắn nói xong nhanh chóng khôi phục tinh thần, không hổ tâm cảnh của Hợp Thể kỳ.
Nàng muốn hỏi rồi lại thôi, hắn đã nói vậy thì cứ tin như thế, hắn mang mình tới đây chứng tỏ nàng rất quan trọng.
Bởi nàng thấy ngay giữa Trung Viên có mấy cung điện, mà trực giác cho nàng biết những cung điện này là thế nào. Mùi hương nữ nhân còn loáng thoáng quanh đây.
“Nguyệt Nhi cũng từng vào đây?” Liên Nguyệt nghĩ tới điều gì đó nói ra, tay che miệng.
“Nàng ấy tu luyện ở đây một thời gian, nhưng ta chưa có gì hết nha.” Trần Lãm cười khổ, cái mũi nữ nhân thật nguy hiểm.
Liên Nguyệt phì cười, nàng đâu có trách hắn mà hắn ra vẻ như tội nghiệp lắm vậy.
Nàng cảm nhận linh khí nơi này đậm đặc hơn bên ngoài rất nhiều, ngang ngửa với Tiêu Dao Các. Tốc độ linh khí thẩm thấu nhanh hơn, không rõ là do đâu, nói chung vượt quá hiểu biết tất thảy.
“Chàng… tất cả thứ này là…” Liên Nguyệt mấp mấy đôi môi, say mê nhìn quang cảnh xung quanh.
“Ta làm ra đó, ban đầu chỉ có hai hòn đảo trơ trọi này thôi.” Trần Lãm chỉ tay về Biệt Uyển cười nói:
“Đầu tiên ta tạo ra mấy cung điện này, sau đó cho thêm cây, hồ nước…”
Liên Nguyệt được hắn bế lên bay đi giới thiệu từng nơi. Gió thổi hiu hỉu, hơi lạnh từ Tuyết Liên Sơn phả vào mặt thoải mái vô cùng. Xem ra đây mới đúng là nơi thanh tịnh lý tưởng như mong muốn. Tiêu Dao Các dù sao vẫn còn ở ngoài hồng trần, vẫn có khách ghé thăm, không thật sự tĩnh lặng. Nơi này hoàn toàn cách biệt thế giới bên ngoài, chỉ có mỗi mình nàng rất riêng tư, nhưng vậy thì có sao vì nàng còn có hắn.
“Nàng thích cung điện thế nào?” Trần Lãm mở bảng thiết kế gia viên, danh sách mẫu mã so với trước dài hơn gấp đôi.
“Giống tầng thượng Thiên Nguyệt Các được không chàng?” Liên Nguyệt chớp mắt mong chờ, nàng chọn nơi đó vì đó là lần đầu tiên nàng cùng hắn làm chuyện kia, một nơi kỷ niệm.
“Bạch Đình, không có mẫu giống như vậy làm cách nào bây giờ?” Trần Lãm hướng ý niệm hỏi tới.
“Công tử dựa theo trí nhớ truyền ý niệm cho hệ thống là được, bất quá tùy vào độ phức tạp của thiết kế mà điểm uy danh sẽ có khác biệt.” Bạch Đình lười biếng giải thích, công tử của nàng cứ mở miệng ra là đòi hỏi đủ thứ đến mệt.
Trần Lãm nhẩm tính, trước mắt gấp đôi điểm uy danh đã. Hiện tại hắn có 15 vạn điểm uy danh sau khi cộng trừ tất cả. Giá cả các mẫu thiết kế kiến trúc có sẵn dao động từ 2 đến 5 vạn, khá chua.
Liên Nguyệt muốn cung điện của nàng nằm ở lưng chừng Tuyết Liên Sơn, nàng rất thích khí hậu mát mẻ và tuyết rơi.
“Nàng xem đây.” Theo khẩu lệnh của hắn, một bên sườn Tuyết Liên Sơn nứt ra.
Ầm ầm!
Một cung điện giản dị y nhu đúc tầng cao nhất Thiên Nguyệt Các phá đá xuất hiện đóng chặt vào vách núi cheo leo.
Liên Nguyệt thả người rời khỏi vòng tay Trần Lãm tham quan ngóc ngách cung điện mới này mà không hay có người đang lòng đau đến chảy máu.
Cung điện này ngốn của hắn tới 10 vạn điểm uy danh chứ không ít. Hắn chỉ còn 5 vạn điểm uy danh, vì vợ yêu mà thoáng chốc nghèo mạt.
Đổi lại nàng ấy rất vui, cũng không thể nói là lỗ vốn.
“Đó là đã bao gồm nội thất bên trong, công tử đừng so đo nữa, còn mấy cung điện ở dưới đất kìa, công tử để các nàng vào đó chỉ ngồi thôi hay sao?” Bạch Đình lần nữa hiện ra bĩu môi.
Trần Lãm cười méo xẹo, không phải hắn không muốn mà là tốn kém quá a, nhất thời không thể chi hết được, đành để các nàng ủy khuất một thời gian.
Trang viên thăng cấp lần này tăng thêm các mẫu thiết kế để hắn có nhiều lựa chọn hơn, bên cạnh đó Bạch Đình cung cấp thêm cho hắn một thông tin là các kiến trúc như cung điện có thể triệu hoán ra bên ngoài tựa như một pháp bảo du hành, vì vậy mà giá cả tăng lên chóng mặt.
Trong tương lai các nàng có thể mang cung điện ra ngoài sử dụng, chỉ cần trang viên đủ cấp là được.
“Lãm!” Đột nhiên tiếng nói Liên Nguyệt vọng ra, dịu nhẹ như nước chảy.
Trần Lãm tiến vào chưa kịp hỏi thì một vòng tay đã choàng qua cổ đầy ôn nhu.
“Chàng thế này, thiếp nên làm gì đây?” Môi thơm yêu kiều thổ khí như lan.
Mắt đẹp dạt dào tình ý, hương hoa nhài thơm phức quyến rũ tràn lan.
Ngoài trời có tuyết lạnh băng giá, dưới mái hiên có hai trái tim sưởi ấm cho nhau nồng ấm.
Hải Dao Chu Ảnh Pháp Y đã gỡ nút từ khi nào, chậm rãi tuột xuống dọc theo đùi mịn trắng mút.
Chỉ còn nghe tiếng thở dốc của nữ nhân.