Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài (Bản Dịch)

Chương 253 - Chương 253. Người Tới

Chương 253. Người Tới Chương 253. Người Tới

Chương 253: Người Tới

Mộc Dao lè lưỡi đáp, tiếp đó nhịn đau mà hỏi:

"Ngươi nói đi là muốn đi đâu."

"Quan tông chủ tới, truyền âm kêu chúng ta ra ngoài trấn gặp hắn, ngươi. . . không đi à?"

"Đi chứ."

Mộc Dao nói xong thì đặt chén trà xuống, đứng lên.

"Ừm, vậy đi thôi."

Bỏ Khổng Thiên Thiên lại trong khách sạn, hai người rời khỏi Lạc Hà trấn, Giang Bắc Nhiên đang nghĩ xem nên đi đâu thì mấy thân ảnh trong nháy mắt xuất hiện trước mặt hắn.

"Cha lớn! ?"

Mộc Dao kinh ngạc hô, tiếp đó nhìn nam tử bên cạnh Ân Giang Hồng:

"Cha ba cũng tới?"

"Ha ha, cho ngươi niềm vui bất ngờ a."

Ân Giang Hồng cười nói.

Khi Giang Bắc Nhiên khi nhìn rõ bốn người vừa tới thì chắp tay hành lễ:

"Bái kiến Quan tông chủ, Ân giáo chủ. . ."

Giang Bắc Nhiên không nhận ra người đứng sau hai vị cự đầu. Sau lưng Quan Thâp An thì hắn nhận ra, hẳn là cao tầng Yểm Nguyệt tông nào đó. Nhưng người còn lại, sau lưng Ân Giang Hồng thì chưa từng thấy. Tuy nhiên, dựa vào cách gọi của Mộc Dao có thể thấy địa vị người này không thấp.

Thấy Giang Bắc Nhiên mờ mịt nhìn người đứng phía sau mình, Quan Thập An cười giới thiệu:

"Hắn là tả tướng của Yểm Nguyệt tông ta, tổng quản các sự vụ trong tông."

"Bái kiến tả tướng."

Giang Bắc Nhiên chắp tay với đối phương.

Thai Anh Tung gật đầu với Giang Bắc Nhiên:

"Lần này ngươi là một trong những tiểu hữu có biểu hiện xuất chúng tại Thiếu Niên Hội, cho ta thấy được phong thái thế hệ trẻ của Phong Châu a."

"Tả tướng quá khen rồi, vãn bối chỉ giúp chút việc nhỏ trong khả năng thôi, không dám đại biểu cho thế hệ trẻ của Phong Châu."

"Ha ha ha."

Quan Thập An nghe xong cười to:

"Anh Tung a, nghe được chưa, ta đã nói tiểu tử này rất khiêm tốn mà."

Thai Anh Tung nghe xong cũng cười gật đầu:

"Đúng như tông chủ nói."

Lúc này, Ân Giang Hồng cũng giới thiệu vị nam tử phía sau mình kia:

"Đây là Tam đệ Cù Chí Văn của ta, ngươi xưng hắn Long Đầu là được."

Cù Chí Văn nghe chút lập tức lắc đầu nói với Giang Bắc Nhiên:

"Gọi ta Phó long đầu là được."

Ân Giang Hồng thở dài:

"Này, các ngươi a, quá mức để ý tới mấy danh xưng này, tùy ngươi vậy."

"Cha lớn, sao ngươi lại. . ."

Mộc Dao nhìn Quan Thập An, nhỏ giọng nói tiếp:

"Đi cùng họ?"

"Sau khi các ngươi rời khỏi Yểm Nguyệt tông, ta chờ mấy ngày trong đó, tính hai ngày nữa về giáo. Ai biết vậy mà tiểu tử này lại truyền tin tới.”

Ân Giang Hồng nói xong nhìn về phía Giang Bắc Nhiên:

"Tiểu tử ngươi có bản sự thật lớn a, ta tính toán thời gian, hẳn hôm qua ngươi vừa tới Giang Bắc thôi, vậy mà đã điều tra xong rồi?"

Lúc Ân Giang Hồng nói những lời này, khẩu khí đặc biệt kinh ngạc. Phải biết chuyện điều tra này rất khó. Dù sao Hoàng bang thâm sâu vô cùng. Vốn hắn muốn để Giang Bắc Nhiên chung đụng với nữ nhi mình một thời gian, ai dè ngồi còn chưa ấm chỗ thì mọi chuyện đã xong.

Nghe Ân Giang Hồng nói tới chính sự, mấy vị cự đầu khác cũng hiếu kỳ nhìn về phía Giang Bắc Nhiên, hết sức tò mò, làm sao tiểu đệ tử này hoàn thành được nhanh như thế.

Trong thư chỉ nói đơn giản, vì thế lúc này bốn cự đầu muốn biết rõ hơn về chân tướng.

"Trùng hợp như vậy?"

Ân Giang Hồng nghe xong mọi chuyện thì đánh giá Giang Bắc Nhiên:

"Bí mật trên người ngươi đúng là ngày càng nhiều a.”

Nghe xong Giang Bắc Nhiên miêu tả xong, Ân Giang Hồng liền nhận ra cái gì con hàng này cũng không làm, chỉ đơn giản gặp được bằng hữu liền biết rõ nội tình Hoàng bang.

Có khác nào ngồi mát ăn bát vàng đâu?

"Không phải ngươi đã điều tra Hoàng bang từ trước chứ?"

Ân Giang Hồng nghĩ ra một khả năng.

"Không có."

Giang Bắc Nhiên lắc đầu.

Lúc này Quan Thập An hoà giải:

"Nếu tiểu hữu thật sự muốn giấu diếm chúng ta cũng không truyền tin nhanh như vậy. Chỉ có thể nói vận khí của vị tiểu hữu này thật sự phi phàm a.”

Lần này, Ân Giang Hồng không thể không thừa nhận Quan Thập An nói đúng, nếu Giang Bắc Nhiên muốn che giấu thực lực. Căn bản sẽ không biểu hiện như thế, quá mâu thuẫn a.

Chuyện lạ, chẳng lẽ tiểu tử này may mắn tới thế?

Lúc này, Mộc Dao ở bên cạnh nhịn không được lôi kéo trường bào màu đen của Ân Giang Hồng:

"Cha lớn, việc này chưa chắc là thật. Nói không chừng là Giang Bắc Nhiên bịa chuyện đó.

Ân Giang Hồng nghe xong liền cười, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của Mộc Dao.

"Ai nha nha, đau, đau ~ "

Thấy Ân Giang Hồng thuận tay như thế, đột nhiên Giang Bắc Nhiên hiểu vì sao Mộc Dao lại hay nhéo mặt Khổng Thiên Thiên.

Ân Giang Hồng không buông tay hỏi:

"Đã thế sao ngươi nói rõ trong thư?”

Thấy cha lớn không buông tay, Mộc Dao chỉ có thể mơ hồ đáp:

"Ta. . . Ta, ta nói không lại hắn! Cho nên mới muốn cha lớn đến phán định."

"Ta thấy ngươi là muốn khiến hắn xấu mặt trước chúng ta đi."

"Ta không có. . . Ai nha nha nha. . ."

Mộc Dao cảm nhận được lực tay của Ân Giang Hồng mạnh hơn chỉ đành thừa nhận:

"Chỉ nghĩ vậy có chút xíu à.”

Bình Luận (0)
Comment