Chương 672: Giao Nhiệm Vụ 1
"Ai! ?"
Thi Phượng Lan lập tức xoay người lại rồi nói:
"Hả. . . . . . Tiểu Bắc Nhiên trở về rồi?"
Nhìn Thi Phượng Lan chột dạ, Vu Mạn Văn cũng không hỏi tiếp, chỉ làcảm thấy kỳ quái vì sao Thi Phượng Lan lại giấu không nói với nàng chuyện này.
Thi Phượng Lan len lén liếc mắt nhìn Vu Mạn Văn, phát hiện đối phương không hỏi nữa thì thầm nghĩ:
“Xem ra Tiểu Bắc Nhiên trở về, người đầu tiên tới gặp chính là ta, hắc hắc.”
Cơ mà Thi Phượng Lan vui vẻ xong thì bỗng mất hứng, vì trừ về nhìn nàng một cái ra thì Giang Bắc Nhiên chẳng về lần nào nữa.
Rõ ràng đã nói sẽ đền bù cho ta thật tốt mà, hừ!
...
Giờ tuất, đám Liễu Tử Câm chơi mô phỏng tu tiên xong thì cùng cáo từ đường chủ và sư phụ, hành lễ rồi rời khỏi Đinh Lan thủy tạ.
"Miểu Miểu! Vừa rồi sao ngươi không bán Hỗn Nguyên đan cho ta!”
"Ta giữ lại hữu dụng cho mình mà, bán cho ngươi ta dùng cái gì."
"Không phải ta đã nói, chỉ cần ngươi bán Hỗn Nguyên đan cho ta, chốc nữa ta có được pháp khí sẽ cho ngươi à!”
"Lần trước ngươi cũng nói thế! Kết quả cuối cùng lại ăn vạ!"
"Lần trước không phải là tình huống đặc biệt sao, ta..."
Ngu Quy Chủy nói được nửa câu thì đột nhiên ngơ ngẩn, há to mồm ngốc nghếch đứng tại chỗ.
Ngu Quy Miểu vừa muốn hỏi tỷ tỷ làm sao vậy thì nghe một thanh âm vang lên.
"Không phải các ngươi phải đi làm việc giúp sư huynh à."
Nhìn xem sư huynh đột nhiên xuất hiện, Ngu Quy Miểu bị dọa cho nhảy phốc về sau lưng Phương Thu Dao.
Kỳ thật Phương Thu Dao cũng tính tránh nhưng ba tỷ muội Ngu gia đã núp sau lưng nàng rồi, nàng cũng chỉ đành kiên trì hành lễ:
"Gặp qua sư huynh."
"Đi với ta."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì đi về một con đường nhỏ.
Năm đóa kim hoa hai mặt nhìn nhau rồi thở dài, sau đó lo lắng bất an đi theo sư huynh.
Đi tới một chỗ nơi yên tĩnh, Giang Bắc Nhiên mới xoay người nhìn về phía năm người nói:
"Nói xem, chuyện gì đã xảy ra?"
Năm người nghe xong thì hai mặt nhìn nhau, sau đó cùng gật gật đầu, đồng thời cúi người xuống đối diện với Giang Bắc Nhiên:
"Thật xin lỗi, sư huynh!"
"Vì sao xin lỗi?"
Liễu Tử Câm ngẩng đầu, nàng vừa muốn trả lời thì đụng phải ánh mắt lạnh lùng chẳng chút tình cảm nào của sư huynh.
A... Không được. . . . . . . .đừng thể nhìn ta như vậy, bằng không ta sẽ. . . . . . . . Ta sẽ. . . . . . .
Nhìn Tử Câm sư tỷ đột nhiên ngừng lại, Phương Thu Dao chỉ có thể bổ sung:
"Chúng ta không nên vụng trộm đi tìm Lục sư huynh..."
"Vì sao?"
Phương Thu Dao dùng ngón trỏ ngoáy tóc một hồi rồi mới thấp giọng đáp:
"Sư huynh, ngươi đi rất lâu vẫn không trở về. . . . . . Chúng ta lại không biết đi đâu tìm ngài, cho nên. . . . . .. Cho nên chỉ có thể ra hạ sách này, chúng ta sẽ không dám nữa!"
Tỷ muội Ngu gia ba cũng theo sát, liên tục gật đầu.
"Chúng ta sẽ không dám nữa, không dám nữa."
Nhìn năm người xin lỗi chân thành, Giang Bắc Nhiên trầm mặc một lát mới mở miệng nói:
"Các ngươi đi tìm Lục sư huynh mấy lần, cụ thể nói về những gì?"
Phương Thu Dao nghe xong thì lập tức trả lời:
"Hết thảy có ba lần. Lần đầu là hỏi thăm Lục sư huynh có tin tức của ngài không, Lục sư huynh hỏi chúng ta là đệ tử đường nào và có quan hệ gì với sư huynh. Chúng ta hỏi gì đáp nấy, Lục sư huynh nghe xong mới bảo hắn không có tin của ngài, sau đó chúng ta liền quay về.”
"Lần thứ hai chúng ta ngẫu nhiên gặp được Lục sư huynh, hắn chủ động chào hỏi cùng chúng ta, cũng nói cho chúng ta biết hắn vẫn không có tin tức của ngài, sau đó còn nói, nếu cần hỗ trợ thì có thể tùy thời tới tìm hắn."
"Lần thứ ba chính là hôm nay. . . . . . . . Chúng ta chính là, chính là muốn hỏi tin tức của sư huynh ngài a."
Nghe Phương Thu Dao trả lời xong, Giang Bắc Nhiên trầm tư một lát rồi mới thở dài nói:
"Việc đã đến nước này, năm các ngươi giúp ta việc này đi.”
"Hả! ?"
Năm người nghe xong thì không khỏi sững sờ, các nàng vạn vạn không ngờ đến sư huynh không chỉ không trách cứ các nàng, ngược lại còn muốn các nàng hỗ trợ!
Đây là lần đầu tiên đó!
Trong lúc năm đóa kim hoa ngạc nhiên, Giang Bắc Nhiên đang dùng tinh thần lực quét các nàng một lần, cũng không khỏi sững sờ.
Các nàng. . . . . . Vậy mà lợi hại như vậy?
Liễu Tử Câm đã là Huyền Linh tam giai, ba tỷ muội Ngu gia là Huyền Linh nhất giai, Phương Thu Dao chỉ kém một chút, nhưng vẫn là Đại Huyền Sư ngũ giai.
Phải biết, so với Ngô Thanh Sách thì các nàng nhập môn muộn hơn nhiều, nếu chỉ dựa vào thiên phú mà nói, các nàng thật sự rất mạnh.
Thật không hợp thói thường! Sao bây giờ thiên tài đều như rau cải trắng nơi nơi đều có vậy trời? !