Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài (Bản Dịch)

Chương 961 - Chương 961 - Chỉ Sợ Người Theo Không Ít

Chương 961 - Chỉ Sợ Người Theo Không Ít
Chương 961 - Chỉ Sợ Người Theo Không Ít

Chương 961: Chỉ Sợ Người Theo Không Ít

Khi Giang Bắc Nhiên chính thức ngồi lên chiếc ghế người đại diện Thịnh quốc, hội nghị vốn không quan trọng bỗng chốc thay đổi, trở thành thảo luận xem giai đoạn tiếp theo nên làm thế nào với Thịnh quốc.

Sau khi hội nghị bắt đầu, Quý Thanh Lâm liền ném ra ngoài cái này đến cái khác vấn đề, tựa hồ là đang khảo nghiệm xem Giang Bắc Nhiên hiểu thế nào về Thịnh quốc.

Mà những vấn đề này rất đơn giản với Giang Bắc Nhiên, hắn không chỉ trả lời vô cùng rõ ràng mà thậm chí còn phổ cập kiến thức khoa học cho Quý Thanh Lâm.

"Không hổ là hoàng đế tốt trong miệng sư phụ, quả thật có chút bản sự, cho nên ngươi cảm thấy giai đoạn tiếp theo nên phát triển Thịnh quốc như thế nào?"

"Tu sinh dưỡng tức."

Giang Bắc Nhiên không hề do dự đã đáp:

"Vẫn là câu nói kia, Thịnh quốc là quốc gia suy yếu lâu ngày, thiếu khuyết thật sự quá nhiều. Hiện tại chuyện chúng ta cần làm là ổn định lại, như vậy khi thời cơ tới, chúng ta mới có thể nắm bắt được.”

"Cơ hội?"

Quý Thanh Lâm ngẩng đầu nhìn Giang Bắc Nhiên một chút:

"Cơ hội gì?"

"Tất nhiên là cơ hội tranh giành Trung Nguyên rồi."

"Tranh giành. . . Trung Nguyên?"

Quý Thanh Lâm dùng ánh mắt có chút phức tạp nhìn Giang Bắc Nhiên:

"Muốn một bước lên trời? Ngươi không sợ mắc nghẹn à?"

"Hết thảy đều có khả năng, chuyện chúng ta cần làm là chuẩn bị cho tốt trước khi thời cơ đó xuất hiện.”

Nói xong Giang Bắc Nhiên nhìn quanh một vòng tất cả thủ lĩnh đang ngồi đây:

"Tóm lại từ hôm nay trở đi, cấm chỉ hết thảy nội đấu, phải bóp chết tất cả các nhân tố không ổn định khi nó còn ở trong trứng nước.”

"Về phần địa bàn phân chia và phương hướng phát triển thì sau này ta sẽ nghĩ ra một kế hoạch tỉ mỉ, đến lúc đó chúng ta sẽ họp bàn rồi đưa ra quyết định cuối cùng."

"Được rồi."

Thai Anh Tung là người đầu tiên ra dấu hưởng ứng:

"Ta phi thường chờ mong với kế hoạch của Bắc. . . Tôn Giả,."

Những người khác cũng nhao nhao gật đầu, biểu thị đồng ý, không có ai bất mãn cả.

Kỳ thật đối với người tu luyện mà nói, tu luyện mới là nghề chính của bọn họ, về phần tranh đoạt địa bàn, phát triển quốc gia gì đó nếu không cần họ tuyệt không nghĩ tới.

Nhìn người trong phòng họp là biết, trừ hai đại biểu Lương Châu ra, trong bốn thế lực đã có hai người là đại biểu chứ không phải cự đầu.

Cái này nói rõ so với quốc gia xã tắc đến, tu luyện trọng yếu hơn càng nhiều.

Ma giáo giáo chủ một lòng vì dân, sơ tâm không đổi như Ân Giang Hồng không nhiều, chỉ có hắn mới có thể từ bỏ thời gian tu luyện để suy nghĩ và cân nhắc vì dân chúng, quốc gia.

Về phần Quý Thanh Lâm. . .

Tuy Giang Bắc Nhiên không quá hiểu hắn, nhưng từ những gì hắn nói với Ân Giang Hồng, Giang Bắc Nhiên nhận ra Quý Thanh Lâm cũng có quyết tâm muốn thay đổi Thịnh quốc, chỉ vì con đường hắn lựa chọn khác với Ân Giang Hồng nên mới tới Lan Châu tự lập môn hộ mà thôi.

Nhưng dù hai sư đồ này nghĩ cho bách tính nhưng với họ mà nói, chuyện tu luyện cũng rất quan trọng.

Vì thế có Giang Bắc Nhiên giúp họ xử lý chuyện quản lý quốc gia khiến những tông chủ như họ đều vô cùng vui mừng.

Thấy không ai dị nghị gì, Giang Bắc Nhiên liền mở miệng nói:

"Vậy hội nghị hôm nay dừng tại đây. Hồng Phi, ngươi ở lại một lúc."

Nói xong Giang Bắc Nhiên bèn chắp tay với các vị thủ lĩnh:

"Mấy vị đầu lĩnh, sau này chúng ta sẽ gặp lại."

Tất cả mọi người nghe xong đều kìm lòng không được mà nhìn về phía Hoắc Hồng Phi một chút.

Từ khi bắt đầu công lược Lương quốc, họ vẫn luôn kinh ngạc vì năng lực bày ra kế hoạch của Hoắc Hồng Phi, về sau hắn lại dùng thủ đoạn lôi đình bắt được 136 người của Đàm gia, lại càng khiến các vị lãnh tụ Thịnh quốc phải kinh ngạc vì tu vi cao thâm của họ.

Thậm chí khi chiếm đoạt Lương quốc, tác dụng của Hoắc Hồng Phi cũng vượt xa địa đầu xà Nhan Tư Uyên.

Rất nhiều khu vực vốn chống cự nhưng vừa thấy Hoắc Hồng Phi tới là lập tức đầu hàng, có thể nói giảm bớt rất nhiều quá trình giết chóc vô vị.

Đối với vị cường giả vừa có thủ đoạn lại vừa có thực lực này, dù là Huyền Tông Thịnh quốc cũng phải khen một tiếng ‘lợi hại’, thậm chí còn có mấy phần kiêng kỵ hắn.

Dù sao với lực ảnh hưởng của hắn ở Lương quốc, nếu ngày nào đó hắn đột nhiên đứng lên, chỉ sợ người đi theo cũng không ít.

Nhưng họ thật sự không ngờ nhân vật kiêu hùng như Hoắc Hồng Phi lại là thủ hạ của Giang Bắc Nhiên.

Cũng chính vì loại ngoài ý muốn này mà trước đó họ mới giật mình, im lặng cả nửa ngày.

Quý Thanh Lâm thở dài một hơi, nhìn thật sâu vào mắt Giang Bắc Nhiên rồi lên tiếng:

"Ta chờ ngươi cho ta càng nhiều kinh hỉ hơn, đi trước."

Nói xong, hắn cũng không quay đầu lại đã rời khỏi phòng nghị sự.

Thai Anh Tung chắp tay với Giang Bắc Nhiên, sau đó tiêu soái xoay người rời đi.

Bình Luận (0)
Comment