“Hiện thân đi, để cho thế giới run rẩy!”
Tiếng quát ngưng lại, trong nháy mắt trước người hắc bào xuất hiện một ma pháp trận hình tròn xoay tròn màu đen .
Trong trận pháp này có ma lực cuồng bạo mênh mông phun trào, từ trong đó truyền ra từng âm thanh gào thét doạ người.
Mà Tô Tiểu Bạch đặt chân ở trước ma pháp trận này cũng không nhịn được mày nhăn lại. Bước chân hắn đạp một cái, lúc này đã chuyển động thân hình tránh sang bên cạnh.
Quả nhiên sau một khắc có motọ thân ảnh to lớn từ bên trong ma pháp trận xông ra.
Ầm ầm!
Cuồng phong tạt vào mặt cá dong binh chung quanh, để bọn hắn không thể không dùng tay che mắt mới có thể nhìn lên giữa sân.
“Rồng! Đó là một con rồng?!”
Có người gầm thét lên tiếng.
“Nghe nói trước kia thiên tai dong binh đoàn nhận nhiệm vụ cấp S chính là đồ long......Chẳng lẽ, đây chính là con rồng kia!”
Mary đứng ở trong đám người ngơ ngẩn nhìn qua thân hình khổng lồ đang gào thét trên không trung, không khỏi nuốt nước miếng một cái.
Chỉ là một dong binh cấp C tiến hành khiêu chiến mà thôi, như thế nào mà ngay cả rồng cũng tới......
Ở trong cuồng phong, John lão đầu trọn tròn mắt gầm thét lên tiếng với hắc bào nhân: “Mau thu đồ chơi kia lại nhanh, không đáng!”
Thân hình Cự long kia cực kỳ khổng lồ quanh quẩn trên không trung, mở rộng cánh ra quả thực là che khuất bầu trời. Con rồng này khác với bình thường, toàn thân chỉ còn lại bộ xương, chỉ có trong hốc mắt thiêu đốt lên hai đoàn u lục Minh Hỏa, nhìn thấy càng quỷ dị.
Mà hắc bào nhân dùng đòn sát thủ gọi ra cốt long lập tức yên tâm mà thở ra vài hơi. Nàng trừng mắt nhìn qua Tô Tiểu Bạch đứng cách đó không xa, trong lòng không biết đã hắn mắng bao nhiêu lượt.
Nếu không phải vừa rồi Tô Tiểu Bạch vênh váo hung hăng để cho nàng cảm thấy nguy hiểm tính mạng, làm sao nàng lại để cho cốt long biểu diễn ở trước mặt nhiều người như vậy.
Nàng cắn răng, vội vàng lại kết chỉ quyết ngâm xướng, làm cho ma pháp trận vừa rồi lần nữa hiện ra. Cốt long kia cảm thấy lực hiệu triệu liền gào thét một tiếng lao xuống, vọt vào trong ma pháp trận biến mất không thấy.
Hậu viện này chỉ còn lại một mảnh hỗn độn chứng minh vừa rồi nơi này thật sự có một con rồng xuất hiện.
“Đừng để ta gặp ngươi ở bên ngoài .”
Hắc bào nhân lạnh lùng trừng mắt nhìn Tô Tiểu Bạch một cái, sau đó nhặt lại chiếc mũ bị rơi đội lên đầu, quay người vội vã vượt qua đám người đi ra.
Biến cố lần này để các dong binh bốn phía hô to tiếc nuối. Nếu Tô Tiểu Bạch vừa rồi có thể đánh một trận cùng cốt long kia, bọn hắn ra ngoài cũng có thể có phần đề tài nói chuyện.
Tô Tiểu Bạch đứng tại chỗ quay đầu nhìn về John lão đầu. John lúc này cũng vội vàng chạy tới, buông tay giải thích nói: “Lần này coi như nàng chủ động bỏ quyền, chúc mừng ngươi, ngươi thắng.”
Trong đầu John lão đầu còn không ngừng hồi tưởng đến tình cảnh vừa rồi, trong lòng không khỏi cảm thấy một trận hoảng sợ.
Nếu hắn xuất thủ ngăn lại chậm một chút, để cho cốt long kia tàn phá ở đây, e rằng tất cả người ở chỗ này cũng đừng nghĩ sống sót. Đây cũng là do hắn sơ sẩy, gọi người áo đen kia tới.
Ai có thể nghĩ tới trong tay nàng còn có thứ này!
“Nàng là dong binh cấp C sao”
Tô Tiểu Bạch cau mày nhìn người áo đen kia, thản nhiên nói: “John tiên sinh, bây giờ có thể để cho ta trực tiếp khiêu chiến dong binh cấp A hay không, từng người tới đánh, khó tránh khỏi có chút quá lãng phí thời gian.”
Nghe lời này, John kinh ngạc nhìn hắn.
Tiểu tử này nói là thật hay giả? Vừa rồi một đầu cốt long lớn như vậy mà hắn không nhìn thấy sao! Nếu không phải hắn kịp thời đi ra hoà giải, sự tình tuyệt đối sẽ không kết thúc giống như bây giờ .
Đột nhiên trong lòng John có chút hối hận, sớm biết vậy nên để cho cốt long kia giáo huấn tiểu tử này một chút, hắn mới ra ngoài điều đình.
“Không được, đây là quy định của hiệp hội .”
Lắc đầu, John lão đầu cau mày mở miệng nói: “Bất quá ngươi yên tâm, đối thủ trận tiếp theo của ngươi đã đến.”
Nói xong, hắn lui về phía sau hai bước ngẩng đầu nhìn qua Tô Tiểu Bạch nói: “Đối thủ của ngươi chính là ta. Chỉ cần thắng ta, ngươi chính là dong binh cấp B ”
John lão đầu này tuy không thích tranh đấu cho nên mới ở bên trong Dong Binh Công Hội này làm một người pha rượu. Nhưng trên thực tế hắn là một dong binh cấp B thứ thiệt , lúc tuổi còn trẻ cũng có mấy phần danh tiếng.
Mặc dù bây giờ John hơi già chút, nhưng kỹ năng lại không bị giảm chút nào.
Trọng tài hạ tràng làm tuyển thủ, một thành viên Dong Binh Công Hội khác vội vàng tới thay thế lên vị trí trọng tài. Trọng tài lui về phía sau hai bước, trực tiếp tuyên cáo trận chiến đấu này bắt đầu.
Lần này người bốn phía nhất thời hứng thú.
Bọn hắn có không ít người đều đặt cược trên thân Mary. Trận chiến đấu này để quyết định bọn hắn là bên thắng hay là bên thua.
“John lão đầu, đánh hắn nằm xuống!”
“Tiểu tử thúi. Đã từng nghe qua danh tiếng hùng sư kỵ sĩ chưa!”
Bên trong tiếng ầm ĩ, Tô Tiểu Bạch nhìn John lão đầu cách đó không xa , trong lòng vẫn như cũ không coi hắn là chuyện to tát.
Đột nhiên nghe thấy John lão đầu gầm thét lên, trên thân phóng ra quang mang trắng như sữa. Quang mang này ôm lấy hắn làm cho tốc độ thân hình hắn nhanh lên mấy lần, bay thẳng đến chỗ Tô Tiểu Bạch.
“Thân thủ John lão đầu quả nhiên cao hơn trước kia, lần này Tô Tiểu Bạch kia phải chịu tội rồi!”
Nhưng John lão đầu vừa vọt tới trước mặt Tô Tiểu Bạch, đột nhiên liền cảm giác trước ngực có một hồi cuồng phong gào thét đến. Trong lòng của hắn kinh hãi, vội vàng hơi nhún chân, để thân hình chuyển qua nửa vòng.
Trong chốc lát hắn liền trông thấy tay phải của Tô Tiểu Bạch quơ qua trước mắt mình. Nếu không phải vừa rồi hắn thay đổi hạ thân theo bản năng , e rằng một chưởng này đã mạnh mẽ đánh vào người mình.
Ăn một chưởng này, hắn muốn đứng lên chỉ sợ là khó hơn lên trời.
Trong nháy mắt cả người hắn xuất ra mồ hôi lạnh, hiểu được tâm tình của Henri ở trận tỷ thí trước cùng Tô Tiểu Bạch. Tô Tiểu Bạch này không phải là người, mà là một con quái vật!
Nhưng trên lôi đài John không thể suy đi nghĩ lại. Sau một khắc Tô Tiểu Bạch đã áp sát tới trước mặt hắn, hai tay như cuồng xà cự mãng quấn tới than thể hắn.
John hít sâu một hơi ổn định khí tức, hai tay vội vàng đánh ra, muốn đánh tới cổ Tô Tiểu Bạch .
Đông!
Hai cặp tay rắn chắc đụng vào nhau. Hai tay John lấy quyền phong đập vào cổ tay Tô Tiểu Bạch .
Vốn phải là Tô Tiểu Bạch bị đau lui ra phía sau, nhưng lúc này biểu tình của hắn như cũ, tựa hồ căn bản không bị thương.
Mà càng quỷ dị hơn là rõ ràng trong lần giao phong này John chiếm tiện nghi nhưng lại biểu lộ sự thống khổ, không khỏi lùi lại hai bước.
Hai tay của hắn bị Tô Tiểu Bạch lấy tay cổ tay đè lên, vậy mà chậm rãi bị đẩy trở về.
Trận chiến đấu này đã biến thành hai người đọ lực lượng , Tô Tiểu Bạch lấy cổ tay yếu ớt đối quyền phong cứng rắn của John, vậy mà cũng có thể thắng được!?
“Không phải chứ, John lão đầu! Ngươi đừng đánh giả, dùng hết sức đi! Nếu không ta sẽ đi tố cáo ngươi đó .”
Việc này quan hệ tới tiền đặt cược của mình, tràng cảnh này khiến các dong binh chung quanh nóng lòng như lửa đốt, nhao nhao la lên.
Đúng vào lúc này, đột nhiên John hô to một tiếng, thân hình trực tiếp bay ngược ra, lưu lại một đạo vết tích trên mặt đất, nặng nề ngã ở nơi xa, bốc lên bụi mù đầy trời .
“XXX cm các ngươi, ai dám nói đánh giả!”
Trong bụi mù truyền đến tiếng John lão đầu gầm thét: “Các ngươi có năng lực chịu đựng, tự mình lên sân đấu thử xem!”