Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1027 - Chương 1057. Chương 1057

Chương 1057. Chương 1057
Chương 1057. Chương 1057

Một tiếng ầm vang, mặt đất nứt ra một khe hở rộng doạ người.

Mà độc nhãn cự nhân hai chân đạp ở hai bên khe hở, trong mắt hồng quang phun trào, lại khiến cho trong khe tiếng oanh minh không thôi, hồng quang ngút trời từ trong khe nứt bắn ra.

Trong nháy mắt nhiệt độ bốn phía liền lần nữa bay lên, từ trong cái khe tuôn ra chính là nham tương xích hồng nóng bỏng .

Cảm nhận được mặt đất tỏa ra nhiệt độ cực nóng, ngay cả cốt long cũng không nhịn được lên tiếng gào thét liên tục lắc động thân hình, muốn thoát khỏi nhiệt độ cao như giòi bám trong xương này .

Mà Nael Jackson đứng trên mặt đất đối mặt với nham tương cuồn cuộn mà đến lại không tránh né, trong miệng vẫn ngâm chú, đối với nham tương không lùi mà còn tiến tới.

Ngay sau đó chỉ nghe tiếng vang ầm ầm, đại địa dưới chân Nael lại nhô lên, nâng hắn cùng kỵ sĩ lên phía trên nham tương, theo sát bước tiến vững vàng của hắn tới gần độc nhãn cự nhân.

Độc nhãn cự nhân chân đạp nham tương, bỗng nhiên cúi người hướng về khe nứt không ngừng trào ra nham tương, lại rút ra một thanh kiếm sắc.

Thiết kiếm này e rằng cần ngàn người mới có thể miễn cưỡng nâng lên, bị người khổng lồ kia nắm trong tay rạng ngời rực rỡ, có chút uy phong.

Táp!

Độc nhãn cự nhân cầm kiếm hướng quét ngang về phía hắc bào nữ tử, lưỡi kiếm kia sắc bén tựa có thể chặt đứt cả không gian.

Mũi kiếm chưa đến, thiếu nữ áo bào đen đã sinh lòng hoảng sợ, trên mặt không còn nửa điểm huyết sắc. Lúc này đã không có thời gian la lên, nàng vội vàng múa pháp trượng xương sườn trong tay lên , điều động ma lực toàn thân, sau đó gọi thiên tai dong binh đoàn bên cạnh trợ lực.

Ở trên pháp trượng xương sườn hiện ra mảng lớn nồng vụ màu xám, trong đó tuôn ra vô số cốt thủ nắm chắc lẫn nhau, trong chớp mắt đã ngưng kết thành một tấm khiên Bạch Cốt cực lớn, gió thổi cũng không lọt.

Leng keng, một tiếng vang dội chợt vang lên có thể đâm thủng màng nhĩ người nghe, thiết kiếm trực tiếp chém lên trên tấm chắn , cắt ra một khe rãnh cực sâu, bắn ra vô số tia lửa.

Thân hình cốt long run rẩy, tru lên rũ xuống. Tấm khiên Bạch Cốt ngay sau đó cũng hóa thành tro bụi, theo gió tan biến giữa không trung.

Một kích uy lực khổng lồ như thế cũng chỉ là một kiếm tiện tay của độc nhãn cự nhân mà thôi. Lúc hắn giải quyết xong hắc bào nữ tử phiền phức này liền xoay người lại, thiết kiếm bị hắn dung lực lượng lớn vung lên giữa không trung bộc phát ra từng âm thanh vù vù xé gió, nhằm thẳng đầu Nael Jackson chém xuống.

Ầm ầm!

Tốc độ Thiết kiếm cực nhanh, sức mạnh vô cùng to lớn cộng thêm thể trọng không thể đo lường của độc nhãn cự nhân, trực tiếp chém lên thân Nael kia.

Trong tiếng vang lớn, nham thạch hóa thành mảnh đá bay tán loạn, dung nham cũng bị đánh bắn lên trên trời, cao tới mấy chục mét.

Nael mới vừa rồi còn uy phong lẫm lẫm, lúc này ngay cả một tiếng rên cũng không kêu nổi, đã theo nham thạch bể tan tành kia biến mất trong dung nham đỏ ngầu. Ở nơi xa chiến trường, cốt long lần nữa vỗ cánh bay cao, xoay quanh trên không trung không chịu rời đi.

Hắc bào nữ tử ngã ngồi ở trên đầu rồng ho khan không ngừng, lại không chịu nói nửa chữ lui.

“Cam, đây rốt cuộc là cái gì vậy.”

Bỗng nhiên nện cho long đầu một quyền, hắc bào nữ tử không cam lòng.

Lần này nàng thực sự đã thua thiệt lớn, ngay cả át chủ bài của bản thân cũng lấy ra, thế mà bị độc nhãn cự nhân kia một kích đánh lui.

Mà Tô Tiểu Bạch đứng ở bên cạnh cũng là sắc mặt âm trầm.

Thực lực của độc nhãn cự nhân kia không thể khinh thường, nếu đổi lại là hắn chỉ sợ cũng không còn cách nào khác.

“Nael kia cũng không thấy đâu, hay là chúng ta trước tránh đầu sóng ngọn gió rồi lại nói.”

Hắn quay đầu nhìn qua hắc bào nữ tử mặt mũi tràn đầy không cam lòng thản nhiên nói.

Bỗng nhiên nữ tử quay đầu trừng mắt liếc hắn một cái, quát lên: “Nói đùa gì vậy? Ta tuyệt đối không có khả năng nhường độc nhãn cự nhân cho tiểu tử hỗn trướng kia.”

Nói xong nàng chăm chú nhìn lại chỗ độc nhãn cự nhân đang đứng đang gào thét không dứt kia, cắn răng một cái, hạ quyết tâm lần nữa, lên tiếng hét lớn : “Tiến lên, ta còn muốn thử một lần nữa.”

Cốt long lên tiếng rên rỉ, nhưng vẫn vỗ cánh dùng hết toàn lực vọt tới độc nhãn cự nhân .

Nhắc tới cốt long khi còn sống vốn cũng là nhân vật hung ác có thể cân sức ngang tài cùng độc nhãn cự nhân, chỉ tiếc trước mắt nó rơi vào trong tay hắc bào nữ tử thực lực không đủ, chỉ có thể làm một phương tiện giao thông.

“Đoàn trưởng, giúp ta kết Minh Hỏa ấn ký!”

Hắc bào nữ tử cắn răng chống đỡ thân thể, lên hét lớn, tiếp tục vung pháp trượng trong tay lên .

Mà Thiên Tai dong binh đoàn bên người nàng sớm đã trở thành tượng gỗ của nàng, chỉ còn biết tuân theo mệnh lệnh , đương nhiên sẽ không có bất kỳ lời oán giận nào đối với chuyện này.

Ma lực khổng lồ trên thân Thiên Tai dong binh đoàn dâng lên, toàn bộ hội tụ trên thân hắc bào nữ tử .

Pháp trượng của nàng phóng ra từng đợt hào quang màu tím thẫm, khí thế trên người lại khác nhiều so với vừa rồi.

Tô Tiểu Bạch đứng ở bên cạnh cũng nhìn ra được môn đạo trong đó, hắc bào nữ tử này ngưng tụ chú pháp tuyệt không phải nói đùa, nói không chừng thật đúng là có thể hạ độc nhãn cự nhân kia.

Trong chớp mắt, cốt long chở hắc bào nữ tử lần nữa vọt tới bên cạnh độc nhãn cự nhân. Xương sườn pháp trượng Trên tay nàng đã ngưng tụ ra hỏa cầu màu tím to bằng đầu người .

Đừng nhìn hỏa cầu này chỉ giống như là Hỏa Cầu Thuật phổ thông nhất chỉ có một màu sắc, trên thực tế là hai loại đồ vật hoàn toàn khác biệt.

Minh Hỏa này được triệu hoán từ chỗ vô biên vô ngần mà đến, cũng không phải là vật thế gian, một khi hiện thế chắc chắn thiêu đốt vạn vật nhân gian .

Độc nhãn cự nhân kia cũng cảm nhận được uy hiếp trí mạng bên trong hỏa cầu nho nhỏ này , vội vàng quay đầu gào thét, vung thiết kiếm trong tay bổ tới.

Trong chốc lát thiết kiếm ở giữa trung tâm quả cầu lửa, âm thanh hơi nước vang lên, thượng cổ binh khí không biết đã chịu đựng bao nhiêu năm tuế nguyệt tẩy lễ kia lại trong nháy mắt bị Minh Hỏa đốt cháy mà trở thành hơi nước, mà Minh Hỏa lại không thấy giảm bớt nửa phần .

Một tiếng trầm đục vang lên, độc nhãn cự nhân giật mình trực tiếp ném thiết kiếm bị đốt đi hơn phân nửa trong tay đi, đối mặt với quả cầu lửa thậm chí không có to bằng móng tay của mình kia lại lảo đảo lui về phía sau hai bước, làm cho đại địa cũng vì vậy mà run rẩy.

Mà lúc này cách đó không xa ở trong rừng rậm, kỵ sĩ đỡ Nael sắc mặt tái nhợt ngồi ở dưới bóng cây.

Đột nhiên Nael mở mắt ngước nhìn lên không trung, vừa vặn trông thấy tràng cảnh Minh Hỏa bức lui độc nhãn cự nhân, lập tức kích động đứng lên. Mà động tác của hắn lại tác động thương thế trong cơ thể, không chịu được phun ra ngụm lớn máu tươi.

“Ngũ thiếu gia! Giữ lại núi xanh không lo không có củi đốt, chúng ta đi trước đi.”

Kỵ sĩ nhìn thấy vậy vô cùng lo lắng, vội vàng kéo Nael muốn đi về nơi xa.

Nhưng Nael khẽ vươn tay ngăn cản hắn, cắn răng nói: “Không được. Coi như ta không lấy được độc nhãn cự nhân này, ta cũng tuyệt không thể cho nàng lấy được.”

“Ngũ thiếu gia, không phải nói!”

Kỵ sĩ nói được nửa câu đã bị Nael khoát tay dừng lại, nghe hắn cười lạnh nói: “Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Huống chi nàng lần này lại xuất hiện, cũng là cơ hội tốt để giải quyết nàng cùng một chỗ với độc nhãn cự nhân.”

Nghe lời này, đột nhiên sắc mặt kỵ sĩ kịch biến. Ngay sau đó hắn trông thấy Nael xoay chuyển cổ tay, lấy ra một cây lông vũ từ trong nhẫn chứa đồ.

Lông vũ này vừa mới hiện thế, lập tức dâng lên uy thế vô biên, xé rách đám mây đen lớn che khuất bầu trời, làm ánh sáng mặt trời ngưng kết thành một chùm sáng màu vàng óng than thể Nael.

“Đây là, cánh chim đại thiên sứ?!”

Đột nhiên mặt mày kỵ sĩ hớn hở lên tiếng kinh hô, nào chú ý được bản thân bị lực lượng thần thánh kia đẩy ra mấy bước, một mực chăm chú nhìn Nael, trên mặt tràn đầy vẻ mừng rỡ.

Hết chương 1057.
Bình Luận (0)
Comment