“Ha ha, yêu quái nho nhỏ bị vây ở trong Tam Vị Trân Hỏa của bản tọa, bản tọa sẽ lập tức luyện hóa các ngươi!” Nhìn thấy cảnh này khuôn mặt Xích Hỏa hiện lên vẻ đắc ý, cười ha ha.
Mà Lang Yêu kia lại nổi giận gầm lên, trực tiếp hiện nguyên hình, một con Thiên Lang cực lớn ngửa đầu gào thét, từng sợi lông tóc trên người cực kỳ sắc bén giống như những cây kim thép.
Một giây sau Yêu Lang bay lên không trung phi thẳng tới Xích Hỏa!
Xích Hỏa cười lạnh, lắc cờ Liệt Long Phần Thiên trong tay, một ngọn lửa bốc lên giống như muốn đốt cháy mọi thứ bao vây Lang Yêu kia ở bên trong.
Lang Yêu nổi giận gầm lên, mở miệng lớn như chậu máu kêu to!
Cuồng phong nổi lên bao phủ Tam Vị Trân Hỏa thổi bay tứ phía.
“Rống!”
Lang Yêu lại gầm lên bay lên không trung đến trước mặt Xích Hỏa, chân trước sắc bén vồ về phía Xích Hỏa.
Một trảo này một khi bắt trúng sẽ có thể mổ bụng Xích Hỏa!
Xích Hỏa biến sắc, biết một trảo này rất lợi hại, không thể liều mạng với Lang Yêu, bay lên không trung né tránh một trảo này.
“Muốn chạy? Chạy đi đâu!”
Lang Yêu thấy thế cười lạnh toàn thân bành trướng, lông trên lưng như kim thép, từng chiếc dựng thẳng đứng, đột nhiên bắn ra.
Từng cây kim thép bắn ra như mưa, xé rách không gian bắn tới trước mặt Xích Hảo vây quanh hắn!
Sắc mặt Xích Hỏa nghiêm túc, cờ Cửu Long liên tục phất qua phất lại… Bốc lên ngọn lửa ngập trời, giống như một thiên hà.
Hắn muốn dùng Tam Vị Chân Hỏa đốt cháy vạn vật để hòa tan mấy vạn kim thép!
Quả nhiên, một giây sau vô số kim thép bị hòa tan ở giữa ngọn lửa ngập trời, nhưng vẫn có hai cây kim thép giống như bám vào trong ngọn lửa ngập trời có linh lực vô tận đi tới trước mặt Xích Hỏa.
Xích Hỏa hừ lạnh, vẻ mặt ngưng trọng hóa thành khinh thường.
“Loại thủ đoạn nhỏ này mà cũng muốn làm bản tọa bị thương?” Cười lạnh, Xích Hỏa tiện tay vung lên chỉ thấy trước mặt dâng lên một tường lửa.
Tường lửa này còn cháy hừng hực hơn biển lửa Tam Vị Chân Hỏa kia.
Ngọn lửa kinh khủng này cũng đủ để đốt cháy hai cây kim thép.
Nhưng đúng vào lúc này, Ngưu Yêu vẫn không không động đậy đột nhiên cầm trường thương trong tay đâm tới.
Một thương này vô cùng sắc bén, Xích Hỏa dám cam đoan bị một thương này đâm trúng sẽ bị xuyên thủng giống như Triệu Kiếm.
Cho nên hắn không dám chần chờ vội vàng huy động ra biển lửa, một con hỏa long cực lớn nhảy ra từ trong biển lửa.
Hỏa long giương nanh vuốt, há miệng rồng cực lớn, cắn vào thanh trường thương kia!
Phanh!
Tiếng nổ kịch liệt vang lên, ở giữa vô số Tam Vị Chân Hỏa văng khắp nơi, mà thanh trường thương kia lại bị hỏa long cắn chặt không thể tiến thêm!
“Ha ha, hai tên tiểu yêu quái các ngươi đừng hòng chiếm được chỗ tốt ở trước mặt bản tọa!”
Liên tiếp chấn áp tấn công của hai Yêu Vương, Xích Hỏa càng thêm đắc ý, cười ha ha, mặt khinh thường.
Oanh!
Nhưng vào lúc hắn đang đắc ý tường lửa sau lưng lại đột nhiên nổ tung.
Lửa cháy bắn ra tứ phía, Xích Hỏa xoay người nhìn lại chỉ thấy hai cây kim thép kia tản ra một cỗ sức mạnh kinh khủng thậm chí còn mạnh hơn hai Yêu Vương kia.
Xích Hỏa trợn tròn, trong lòng quát to không ổn.
“Có mai phục! Đây là cạm bẫy!”
Xích Hỏa lập tức phản ứng lại sắc mặt thay đổi vội vàng xoay người muốn trốn!
“Muốn chạy đừng hòng!”
“Chết đi!”
Hai tiếng quát to truyền ra từ trong kim thép, một giây sau kim thép bị một luồng ánh sáng mãnh liệt bao vây, một con Giao Long mở miệng to như chậu máu cắn về phía Xích Hỏa.
Hai con yêu quái từ hai hướng phong kín cơ hội chạy trốn của Xích Hỏa!
Hai mắt Xích Hỏa trợn trừng như sắp nứt ra, đây rõ ràng là một cái bẫy để giết hắn!
Hắn không thể chết ở đây!
Xích Hỏa tâm ngoan, cắn răng, hai mắt đỏ ngầu, linh lực toàn thân điên cuồng tràn vào trong Liệt Long Phần Thiên.
Cắn mạnh đầu lưỡi, bỗng nhiên phun ra một ngụm máu đầu lưỡi, máu đầu lưỡi phun vào trong Liệt Long Phần Thiên, trên lá cờ Liêt Long bùng lên ngọn lửa!
Tam Vị Chân Hỏa càng cháy hừng hực, càng cuồng bạo, giống như thiêu đốt vạn vật bộc phát ra hai cái vọt về phía Kim Sí Đại Bằng và Giao Long.
Đáng tiếc là hai yêu quái này giống như đã có chuẩn bị từ trước, nổi giận gầm lên một cây trường côn hạ xuống đánh nát Tam Vị Chân Hỏa ngập trời kia!
Kim Sí Đại Bằng thuận thế xuất ra một trảo sắc bén vọt tới trước mặt Xích Hỏa, Xích Hỏa hoảng sợ vội vàng xoay người lăn qua, một trảo này lại càng nguy hiểm hơn.
Hắn còn chưa kịp thở phào một cái chậu máu lại rơi xuống.
“Không!”
Hai mắt Xích Hỏa tuyệt vọng, nghẹn ngào gầm lên.
Phanh!
Đúng vào lúc ngàn cân treo sợi tốc một điểm linh quang bắn đến, xé rách bầu trời giống như muốn xuyên thủng mọi thứ.
Mà mục tiêu của linh quang này chính cái miệng to như chậu máu sắp cắn xuống của giao long!
Tiếng xé gió truyền đến, Giao Long cảm nhận được linh lực chấn động mạnh biết được linh quang này rất lợi hại, không chút suy nghĩ từ bỏ luôn Xích Hỏa sắp bị nuốt vào trong bụng, xoay người nhảy ra ngoài.
Nhưng mà linh quang này giống như có năng lực tự động truy lùng, ở trên không trung vòng lại phi thẳng đến chỗ Giao Long.
Giao Long thấy thế thay đổi sắc mặt hóa thành hình người, mà cây gậy gỗ sắc trên bầu trời kia lại hóa thành một cái sừng rơi vào trong tay hắn.
Bên ngoài sừng bóng loáng, có đủ các loại hoa văn thần bí huyền diệu.
Giao Long cười lạnh, cầm sừng của mình điểm lên!
Linh quang va chạm với điểm kia phát ra tiếng nổ mạnh.
Trên sừng có tia sáng lưu chuyển, nháy mắt lai hóa thành một đại trận, bao phủ muốn tiêu diệt điểm linh quang.
Nhưng hào quang sáng chói ở trên sừng lúc này đã nhạt đi nhiều!
Xem ra cái sừng này cũng bị thương không nhẹ.
Giao Long thấy thế càng đau lòng hơn, hai tay vuốt ve sừng của mình, sắc mặt khó coi, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía bóng người đột nhiên xuất hiện.
Chỉ thấy người kia trên người mặc trường sam, sắc mặt bình tĩnh, trên người tự phát ra một luồng khí chất phiêu nhiên xuất trần.
“Tiểu tử, ngươi dám làm sừng bản tọa bị thương, bản tọa muốn lấy mạng ngươi!”
Giao Long gầm thét, trong lời nói đầy sát ý ác liệt!
Xích Hỏa vừa thoát ly hiểm cảnh suýt nữa chết thảm trong tay Giao Long, lúc này mở miệng lớn thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt, nhìn bóng người xuất hiện trước mặt.