Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1132 - Chương 1162. Ý Chí Sắt Đá, Đánh Giết

Chương 1162. Ý chí sắt đá, đánh giết
Chương 1162. Ý chí sắt đá, đánh giết

“Xin ngươi hãy tha cho ta, ngươi muốn ta làm gì ta đều đồng ý…”

Nói xong để tăng thêm dụ hoặc làm Tô Tiểu Bạch dao động, Tân Lộ còn cố ý dùng đầu lưỡi liếm liếm môi đỏ, đôi mắt liên tục nháy nháy nhìn trộm.

Đáng tiếc là Tô Tiểu Bạch giống như moogj khối đá, cười lạnh, trong mắt đầy khinh thường.

“Muốn ngươi làm gì cũng được sao? A.”

Cười lạnh, Tô Tiểu Bạch lạnh nhạt nói: “Vậy thì mượn đầu của ngươi dùng một chút.”

Lời nói vừa dứt, sắc mặt Tân Lộ biến đổi, kể từ khi trở thành cung chủ Thiên nhất Cung, tu luyện công pháp Thiên Nhất Cung bản thân càng trở nên xinh đẹp.

Nam nhân nào mà không phải quỳ dưới gấu quần của nàng?

Bất cứ hành động nào cũng có thể làm cho những nam nhân kia phát cuồng.

Nhưng bây giờ sự cám dỗ của nàng lại không có một chút tác dụng gì đối với người này!

Ít nhất theo dự đoán của Tân Lộ cũng có thể làm Tô Tiểu Bạch có một chút do dự.

Chỉ cần một chút do dự này, Tân Lộ tin chắc có thể làm cho Tô Tiểu Bạch thay đổi ý định không giết nàng.

Nhưng thái độ của Tô Tiểu Bạch quá lạnh lẽo, trong lời nói còn ẩn chứa sát ý làm cho nàng run rẩy.

“Không! Không muốn!”

Tân Lộ hoảng sợ kêu lên, gương mặt xinh đẹp cũng bắt đầu vặn vẹo vì hoảng sợ.

Hào quang màu phấn hồng từ trong thân thể Tân Lộc bộc phát ra tạo thành một lá chắn xung quanh người nàng.

Thậm chí trong ánh sáng màu hồng kia có hương vị vô cùng mê người làm Tô Tiểu Bạch nhíu mày.

“Đi chết đi!”

Tân Lộ gầm thét, nàng biết nếu như không ra ngoài thì nhất định sẽ chết ở trong tay Tô Tiểu Bạch.

Vì sống sót, Tân lộ điên cuồng vận chuyển linh lực trong cơ thể bộc phát ra đạo uy áp kinh khủng… Có một con cửu vĩ hồ cực lớn hiện ra sau thân thể Tân Lộ, tản ra uy áp kinh khủng làm cho người ta kinh hãi.

Con cửu vĩ hồ kia vừa xuất hiện đã gầm thét chụp một trảo về phía Tô Tiểu Bạch.

Kình phong gào thét liên tục khuếch tán ra xung quanh.

Gương mặt xinh đẹp trắng như tuyết của Liễu Nhược Tuyết vội vàng trốn ở sau lưng Tô Tiểu Bạch.

“Chết đến nơi rồi còn muốn vùng vẫy giãy chết.”

Tô Tiểu Bạch ngửa đầu nhìn con Cửu Vĩ Hồ to lớn giống như đang phát điên kia, cười lạnh tay trái điểm một cái hóa thành kiếm chỉ hướng thẳng về Cửu Vĩ Hồ .

Xoát!

Một đạo kiếm quang sắc bén bộc phát ra từ trên kiếm chỉ, kiếm quang sắc bén đâm về phía Cửu Vĩ Hồ to lớn ở trên không trung.

Oanh!

Kiếm quang phá không lao tới với tốc độ cực nhanh, trong giây lát đã va chạm với bàn tay to lớn kia.

“Gào!”

Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, bàn tay khổng lồ kia trong nháy mắt đã bị kiếm quang xuyên thủng, kiếm ý còn sót lại liên tục khuấy động bàn tay ở trên không trung, trong giây lát bàn tay của Cửu Vĩ Hồ đã máu thịt be bét.

Cửu Vĩ Hồ vô cùng đau đớn liên tục gầm thét, trong ánh mắt to bằng chuông đồng tràn đầy tàn bạo và sát khí, hận không thể lập tức vỗ xuống một cái đập chết Tô Tiểu Bạch.

Nhưng tiếng sẽ gió gào thét lại đánh tới.

Đạo kiếm quang sắc bén kia xuyên thủng bàn tay sau đó rẽ một cái đâm thẳng tới đầu nó.

Cửu Vĩ Hồ thấy thế nổi giận gầm lên, mở cái mồm to như chậu máu phun ra một tia sáng màu hồng.

Tia sáng màu hồng kia liên tục lớn lên, giống như hoa hồng trong sương mù nháy mắt đã to đến mức trực tiếp bao phủ kiếm quang ở bên trong.

Thấy rốt cuộc cũng ngăn được một chiêu của Tô Tiểu Bạch, Tân Lộ lập tức hưng phấn lên có động lực để liều mạng giãy giụa.

Két két!

Vào lúc Tân Lộ đang dâng lên hi vọng thì vang lên tiếng vỡ tan két két, kiếm quang kia liên tục khuấy động mạnh mẽ khuấy tan cái tia sáng màu hồng kia.

Một giây sau, gào thét xông đến trực tiếp xuyên qua đầu con Cửu Vĩ Hồ to lớn.

Cửu Vĩ Hồ hét lên thê lương nhưng cuối cùng chỉ có thể đụng vỡ hóa thành những mảnh vụn tiêu tan theo gió.

Trên mặt Tân Lộ liên tục biến đổi, ngực phập phồng phun ra một ngụm máu tươi.

Cửu Vĩ Hồ chính là thần thông của nàng hóa thành cùng một nhịp thở cùng một cảnh giới với nàng.

Lần này bị Tô Tiểu Bạch dùng một kiếm giết chết làm cho nàng bị thương nặng!

“Đừng mà, đừng có giết ta…” Sắc mặt Tân Lộ trắng bệch không chút huyết sắc, nhưng vẫn hoàng sợ nhìn Tô Tiểu Bạch.

Quá mạnh mẽ.

Một chiêu đã giết chết bản mệnh thần thông cường đại nhất của nàng, trước thực lực tuyệt đối Tân Lộ ngay cả một điểm phản kháng cũng không nhấc lên nổi.

Tô Tiểu Bạch cũng lười tốn nhiều lời với nàng, hai mắt lóe lên, một đạo kiếm quang từ trong mắt hắn bắn mạnh ra.

Kiếm quang này xoẹt qua cổ thon dài của Tân Lộ.

Một cái đầu rơi trên mặt đất.

Cung chủ Thiên Nhất Cung, cường giả Độ Kiếp lại cứ chết đi như vậy…

Trên bầu trời rất nhiều cường giả thấy cảnh này thay đổi sắc mặt.

Tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn Tô Tiểu Bạch.

Quá cường đại.

Tất cả bọn họ cùng ra tay muốn giết chết Tô Tiểu Bạch.

Nhưng lại bị Tô Tiểu Bạch ngăn lại một cách dễ dàng… Vậy còn đánh thế nào?

Huyết Đồ Ma Quân, Huyết Khô Lâu Ma Quân vẻ mặt không cam tâm, cắn răng nghiến lợi nhìn Tô Tiểu Bạch.

Vốn có thể tiêu diệt Thiên Kiếm Môn… Nhưng bây giờ có người này ở đây, chẳng lẽ bọn họ phải từ bỏ cơ hội tốt như vậy sao?

Không chỉ có Huyết Đồ Ma Quân với Huyết Khô Ma Quân không cam tâm bỏ qua cơ hội tốt như vậy mà những cường giả Ma Đạo với Yêu Tộc cũng tuyệt đối không muốn từ bỏ cơ hội dễ như trở bàn tay này.

“Tiểu Bạch ca ca, chúng ta mau đi thôi…”

Mặc dù Liễu Nhược Tuyết thấy Tô Tiểu Bạch giết một vị cường giả Độ Kiếp nhưng mà ở trên không trung còn có hơn mười người nữa, những người này đều là cường giả Độ Kiếp, nàng có hơi hoảng hốt nói.

Thấy Liễu Nhược Tuyết không muốn ở lại, Tô Tiểu Bạch vốn cũng không muốn tham gia vào chuyện này.

Dù sao đã thấy qua nhiều sinh tử, thế giới hủy diệt.

Một Thiên Kiếm Môn hay thậm chí cả hai phái chính tà của thế giới này có bị hủy diệt cũng không liên quan gì đến hắn.

Nhưng mà những người này nhất quyết phải giữ hắn lại còn nhất định muốn giết hắn.

Điều này làm Tô Tiểu Bạch rất khó hiểu.

Tô Tiểu Bạch gật đầu kéo Liễu Nhược Tuyết đi về phía sau núi Thiên Kiếm Môn.

Nghĩ đến đã giết cường giả Độ Kiếp Tân Lộ chắc những người này sẽ cân nhắc một chút về chênh lệch thực lực giữa bản thân và Tô Tiểu Bạch.

“Muốn chạy? Ai cho ngươi đi!”

“Chẳng lẽ chúng ta cứ nhìn kế hoạch bị phá, bỏ qua cơ hội diệt trừ Thiên Kiếm Môn tốt như vậy sao?”

“Giết hắn, chúng ta nhiều người như vậy sao phải sợ một tiểu tử thúi không biết từ đâu xuất hiện như hắn?”

“Trước tiên giết chết tiểu tử này sau đó giết sạch Thiên Kiếm Môn.”

Có người mở miệng la lớn, lập tức tất cả mọi người cũng nhao nhao nói theo.

Triệu Kiếm với Trình Bộ Phàm thấy cảnh này trong lòng không biết là kích động hay bối rối.

Vô cùng phức tạp.

Một mặt hy vọng Tô Tiểu Bạch có thể ra tay giết toàn bộ những yêu ma quỷ quái này.

Nhưng mặt khác bọn họ cũng rất lo sợ Tô Tiểu Bạch sẽ chết dưới sự quần ẩu của những người này.

Dù sao bây giờ sống chết của Thiên Kiếm Môn đều ký thác trên người Tô Tiểu Bạch.

Hết chương 1162.
Bình Luận (0)
Comment