Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1140 - Chương 1170. Cho Tới Bây Giờ Ta Đều Chưa Từng Nói Qua

Chương 1170. Cho tới bây giờ ta đều chưa từng nói qua
Chương 1170. Cho tới bây giờ ta đều chưa từng nói qua

Vô số yêu quái thay đổi sắc mặt trực tiếp vây quanh yêu quái đầu trâu vẻ mặt kinh hoàng ân cần hỏi han.

“Thủ lĩnh, người sao rồi?”

“Thủ lĩnh người không sao chứ?”

“Chúng ta còn chưa bắt được tiểu hồ ly kia nữa, thủ lĩnh người không thể có chuyện gì được!”

Đám yêu quái nhìn yêu quái đầu trâu nằm dưới mặt đất lập tức hô lớn .

Yêu quái đầu trâu đang nằm trên mặt đất giả chết, một kích toàn lực của mình mà nhân loại kia vung tay lên đã ngăn được.

Lực phản chấn còn làm cho mình bị thương nặng vũ khí trong tay cũng bay mất.

Vậy làm sao đánh với người ta?

Yêu quái đầu trâu lập tức đoán được nhân loại này chắc chắn là những cường giả nhân loại trong miệng đại vương kia.

Mình mà đi lên chính là chịu chết.

Cho nên hắn nghĩ tới một cách vô cùng sáng suốt.

Đó chính là giả chết.

Tất nhiên chết rồi tên cường giả nhân loại kia cũng sẽ không giết mình nữa.

Cách này còn chưa được lâu thì nghe thấy tiếng kêu thảm thiết thê lương giống như đang gọi hồn của những tên tiêu dao môn xung quanh.

Làm cho hắn rất bực bội, cả đầu đều ong gong lên.

Hơn nữa những tiểu yêu quái này còn không định dừng lại, để cho ngưu yêu đang muốn giả chết thấy vô cùng bực bội, cũng không nhịn được nữa nhảy dựng lên.

“Đừng gào, bản thủ lĩnh vẫn chưa có chết, kêu cái gì!”

Đám tiểu yêu thấy yêu quái đầu trâu nhảy dựng lên thì ngẩn người… Vốn cho là tên yêu quái đầu trâu này đã chết nhưng xem ra là bọn họ nghĩ sai rồi…

Không phải là yêu quái đầu trâu vẫn khỏe như rồng như hổ sao.

“Thủ lĩnh bây giờ chúng ta phải làm gì đây? Còn bắt con tiểu hồ ly kia nữa không?”

“Đúng thế thủ lĩnh đây chính là cửa nhất thiết phải bắt về có liên quan trọng đại, hơn nữa tiểu nhân cũng đã lâu không uống rượu ăn thịt người…”

“Nhân loại chính là cực kỳ mỹ vị…”

Đám yêu quái lầy lại tinh thần vây quanh yêu quái đầu trâu bắt đầu nghị luận.

Những yêu quái này đang chìm đắm trong ảo tưởng của mình không chú ý tới sắc mặt của yêu quái đầu trâu càng ngày càng khó coi.

“Tất cả câm miệng!”

Yêu quái đầu trâu rất sợ hãi, nếu như nhân loại kia hạ sát lạnh lùng thì e rằng bây giờ mình đã là một cỗ thi thể, mà những yêu quái này vẫn còn nói muốn ăn nhân loại kia!

Đúng là đang tìm chết!

Vội vàng giận dữ mắng một tiếng làm cho những tiểu yêu quái này câm miệng, yêu quái đầu trâu nhìn về phía nhân loại…

Chỉ thấy nhân loại kia cũng không thèm nhìn bọn họ một cái mà ngồi xổm trên mặt đất chơi đùa với con tiểu bạch hồ.

Thấy vậy yêu quái đầu trâu biến sắc, mặc dù đại vương phân phó xuống nếu như không mang được con tiểu bạch hồ kia về nhất định sẽ bị trừng phạt.

Nhưng bây giờ con tiểu bạch hồ kia đã rơi vào tay nhân loại này.

Những yêu quái này cộng lại cũng không đủ cho hắn giết…

Muốn cướp tiểu bạch hồ đi khác nào đang tìm chết.

Yêu quái đầu trâu không muốn chết, cho dù bị trừng phạt nặng cũng tốt hơn là chịu chết.

Cho nên hắn không chút do dự, mắt sáng lên vung tay, cẩn thận nhỏ giọng nói: “Chúng yêu nghe đây, bây giờ lập tức rời khỏi đây.”

“Phát ra tiếng càng nhỏ thì chúng ta rời khỏi đây càng nhanh.”

Đám yêu quái nghe vậy dù không hiểu ra sao những vẫn nghe theo mệnh lệnh gật đầu.

Sau đó yêu quái đầu trâu dẫn đầu quay người bước đi, thận trọng không phát ra một chút âm thanh, nhanh chóng rời đi.

Vốn cho là mình sẽ bị thương nặng, bị những yêu quái này đạp chết.

Nhắm mắt lại chuẩn bị chờ chết nhưng chờ rất lâu cũng không chịu bất kỳ tổn thương gì.

Thậm chí ngay cả tiếng bước chân của những yêu quái vọt tới cũng biến mất.

Phanh!

Phanh!

Từ đằng xa liên tục truyền tới tiếng vật nặng rơi xuống đất, từng đợt tro bụi bắn lên, tiểu bạch hồ vốn đang căng thẳng trong lòng, không nhịn được lo lắng hoảng sợ từ từ mở mắt.

Một màn trước mắt làm cho nó ngẩn người!

“Cái này… Đây là xảy ra chuyện gì, xảy ra chuyện gì?”

Cằm tiểu bạch hồ sắp rớt xuống đất, hai con mắt trợn tròn lên, khiếp sợ nhìn đám yêu quái ngã đầy đất ở gần đó.

Những yêu quái kia không phải la giết xông lên, muốn giết bọn họ sao, sao bây giờ lại bay ra ngoài, đập xuống đất?

Trong đầu vừa vang lên vấn đề này đã nhìn thấy yêu quái đầu trâu thủ lĩnh kia lúc này đột nhiên lại nắm đinh ba bay lên không trung, gầm thét dữ tợn đập về phía Tô Tiểu Bạch.

Một đinh ba vừa nhanh vừa mạnh, mặc dù mục tiêu không phải là nó nhưng nó vẫn cảm nhận được lực sát thương vô cùng mạnh ở trong đó, làm nó phải kinh hãi.

Huống chi là một người bình thường!

Nếu như cái đinh ba này đập trúng, người kia nhất định sẽ chết!

“Không được!”

Tiểu bạch hồ trong lòng căng thẳng vội vàng kêu to nhưng chỉ có thể phát ra tiếng chi chi mà người không hiểu được.

Dưới ánh mắt kinh hoàng lo lắng của tiểu bạch hồ, yêu quái đầu trâu hạ xuống, đinh ba trong tay hướng thẳng đến đầu của Tô Tiểu Bạch đập xuống.

Nhưng chuyện xảy ra kế tiếp lại nằm ngoài suy nghĩ của tiểu bạch hồ.

Tô Tiểu Bạch không chết thảm dưới đinh ba ngược lại là tên yêu quái hung thần ác sát kia lại giống như bị một sức mạnh cường đại gì đó ngăn lại.

Trực tiếp bay ngược ra ngoài.

Phịch một tiếng, đập xuống đất!

Trong nháy mắt, tiểu bạch hồ giống như nghĩ tới điều gì đó.

Trong đầu hiện lên cảnh tượng lúc mới gặp Tô Tiểu Bạch.

Sau đó vội vàng nhìn vết thương trên đùi mình.

Quả nhiên, vết thương đã sớm lành lại như lúc ban đầu, thậm chí ngay cả một chút sẹo cũng không còn!

Liên hệ với chuyện xảy ra bây giờ tiểu bạch hồ lập tức hiểu ra.

Người trước mắt này không phải là một người bình thường, thật ra hắn là một nhân loại cảnh giới tu vi rất mạnh mẽ!

Nếu không sao có thể làm cho vết thương của mình lành lặn như lúc ban đầu như vậy, hơn nữa vừa vung tay lên đã làm nhiều yêu quái trọng thương như vậy!

Vừa nghĩ tới đây chỉ thấy trước mắt có một cái bóng cực lớn hạ xuống, chắn trước mặt tiểu bạch hồ.

“Nha, lại sững sờ nữa, xem ra vết thương vẫn chưa khỏi hoàn toàn, có chút là lạ vẫn là đem ăn đi.”

Tô Tiểu Bạch đưa tay nắm vuốt cằm tiểu bạch hồ lắc lắc, giống như đang kiểm tra thịt gia súc, biến đổi người kiểm tra, tự nhủ.

“Chi chi…”

Tiểu bạch hồ lấy lại tinh thần quơ quơ chân trước né tránh tay Tô Tiểu Bạch đưa tới.

Giống như đang tố cáo Tô Tiểu Bạch, tại sao lại lừa nó là một người bình thường!

Tô Tiểu Bạch bị dáng vẻ của tiểu bạch hồ chọc cười, đưa tay vuốt vuốt lỗ tai tiểu hồ ly trêu ghẹo, “Cho tới bây giờ ta chưa từng nói ta là tu vi gì, ngươi suy nghĩ lại xem có phải hay không?”ư

Hết chương 1170.
Bình Luận (0)
Comment