Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1194 - Chương 1234. Trọng Thương Cửu Vĩ Yêu Hồ

Chương 1234. Trọng thương Cửu Vĩ Yêu Hồ
Chương 1234. Trọng thương Cửu Vĩ Yêu Hồ

Cửu Vĩ Thiên Hồ, yêu thú tồn tại từ thượng cổ, thực lực thâm bất khả trắc, thậm chí đã bước vào cảnh giới Tiên từ lâu.

Ở thời đại này, đó là biểu tượng của sự vô địch trên thế giới này.

Nhất là Cửu Vĩ Thiên Hồ còn thôn phệ bốn tên cường giả Độ Kiếp hậu kỳ.

Thực lực hồi phục không ít.

Nhưng dưới tình huống như vậy, Cửu Vĩ Thiên Hồ vô địch, cực kỳ mạnh mẽ mà lại... bị thương!

Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng khiếp sợ hai mắt trừng trừng, hút mấy hơi khí lạnh!

"Rống!"

Thân thể Cửu Vĩ Thiên Hồ run rẩy kịch liệt, cái đuôi gãy mất một đoạn phun máu xối xả, như mưa trút nước, nhuộm đỏ dãy núi.

Đau đớn kịch liệt từ cái đuôi truyền lên não khiến cho Cửu Vĩ Thiên Hồ càng thêm điên cuồng.

"Nhân loại! Ta muốn giết ngươi, ngươi đáng chết!"

Cửu Vĩ Thiên Hồ điên cuồng gầm thét, đạo đạo hào quang lấp lóe trên thân thể, chín cái đuôi to lớn đang không ngừng huy động.

Dãy núi dưới chân rung động ầm ầm, xuất hiện một vết rách to lớn, sau đó sụp đổ trong nháy mắt.

Tô Tiểu Bạch vẻ mặt bình thản, tiện tay ôm Kha Sương và Kha Tuyết bay lên trên không.

Mà đúng vào lúc này, Cửu Vĩ Thiên Hồ đột nhiên há to miệng.

Trong nháy mắt, một đạo băng trụ từ trong miệng nó phun ra, khí tức cực kỳ lạnh lẽo khiến tiểu thế giới bị đóng băng trong nháy mắt, ngay cả dãy núi đã sụp đổ đó cũng bị huyền băng đông cứng trong nháy mắt.

Tô Tiểu Bạch tay trái điểm một cái, trường kiếm trong tay bay lên, kiếm quang sắc bén tăng vọt từ trên trường kiếm.

Trong nháy mắt trảm lên băng trụ!

Trong nháy mắt, tiếng nổ ầm ầm vang lên. Băng trụ to lớn bị kiếm quang cắt nát trong nháy mắt, ngay cả một chút cặn bã cũng không sót lại. Sau đó kiếm quang sắc bén xẹt qua một cái, chém toàn bộ những cái đuôi to lớn trên bầu trời bị chém thành hai đoạn trong nháy mắt! Tám khúc đuôi rớt xuống đất tạo thành những cái hố to.

Tiếng kêu thảm thiết thê lương lại vang lên, Cửu Vĩ Thiên Hồ vốn rất ngạo mạn bây giờ lại như gà rớt vô nồi canh. Khiếp sợ trừng to hai mắt nhìn Tô Tiểu Bạch.

Trong mắt tràn đầy vẻ kinh hoảng.

Một đạo kiếm quang đó, sắc bén như có thể chém vỡ, cắt đứt tất cả vạn vật.

Cửu Vĩ Thiên Hồ cảm nhận được sự mạnh mẽ kinh khủng của kiếm quang đó thì lập tức kinh hồn táng đảm.

Mà chín cái đuôi to lớn của nó thì bị đạo kiếm quang này chém thành hai đoạn!

Quá kinh khủng.

Lúc này trong lòng Cửu Vĩ Thiên Hồ chỉ có vô cùng vô tận sợ hãi, ánh mắt nhìn Tô Tiểu Bạch cũng không còn khinh thường và sát ý.

Chỉ có vô cùng vô tận hoảng sợ.

Chạy!

Cửu Vĩ Thiên Hồ không biết thời đại này, tại sao thế giới này lại xuất hiện một nhân loại mạnh mẽ như vậy?

Nhìn chín cái đuôi to lớn rơi xuống đất, Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng đờ đẫn, nhưng khiến cho bọn họ đờ đẫn hơn nữa là Cửu Vĩ Thiên Hồ vốn phách lối cuồng vọng không ai bì nổi, muốn hủy diệt thiên địa, muốn giết sạch tất cả.

Lại quay đầu bỏ chạy!

Dáng vẻ rất hốt hoảng!

"Nghiệt súc, còn muốn chạy?"

Tô Tiểu Bạch nhìn thấy cảnh này thì nhếch môi cười lạnh!

"Thì ngươi còn muốn chạy? Buồn cười!"

Tô Tiểu Bạch huy động trường kiếm, chỉ thấy bốn đạo kiếm quang phóng lên tận trời, chém thẳng tới Cửu Vĩ Thiên Hồ đang hốt hoảng chạy trốn.

Trong lòng Cửu Vĩ Thiên Hồ hốt hoảng không thôi, cho dù từ bỏ hai đạo thần hồn thì nó cũng không muốn đối mặt với Tô Tiểu Bạch.

Quá kinh khủng.

Một đạo kiếm quang chém chín cái cái đuôi của mình!

Thậm chí nếu một kiếm đó đánh thẳng đến đầu mình thì Cửu Vĩ Thiên Hồ dám xác định, mình hoàn toàn không có bất cứ cơ hội ngăn cản nào.

Sẽ bị kiếm quang chém giết!

Thế thì còn đánh như thế nào?

Tiếp tục đánh nữa chính là muốn chết!

Vất vả lắm Cửu Vĩ Thiên Hồ mới thoát khốn, nó không muốn chết ở chỗ này!

Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên tiếng xé gió vang lên sau lưng, một tiếng vút lao thẳng tới.

Thậm chí Cửu Vĩ Thiên Hồ cũng có thể cảm nhận được kiếm quang sắc bén sau lưng, khiến cho nó lạnh cả sống lưng!

Không hề nghĩ ngợi, Cửu Vĩ Thiên Hồ bỗng nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, tất cả linh lực trong thân thể tăng vọt trong nháy mắt!

Bị nó khống chế, hình thành một cái vách chắn sau lưng!

Cái vách chắn này không thể phá vỡ, chính là do Cửu Vĩ Thiên Hồ liều mạng hội tụ tất cả linh lực lại mà thành.

Muốn ngăn cản kiếm quang từ sau lưng bắn tới!

Nhưng Cửu Vĩ Thiên Hồ không ngờ được.

Ầm!

Sau lưng, không có tiếng nổ kịch liệt như trong tưởng tượng, cũng không có tia lửa khi va chạm mạnh.

Chỉ có tiếng vỡ tang trong trẻo như pha lê vỡ!

Cửu Vĩ Thiên Hồ trừng to hai mắt, cực kỳ chấn động và kinh hãi nhìn cái vách chắn không thể phá vỡ sau lưng bị trường kiếm xuyên thủng, chém vỡ dễ như trở bàn tay!

Vách chắn như là một cái phá lê dễ vỡ, đụng một cái là vỡ ra, hóa thành mảnh vụn bay đầy trời!

Sau đó, đạo kiếm quang đó anh dũng tiến tới, đâm xuyên qua!

Xoát!

Phốc phốc!

Kiếm quang xẹt qua, Cửu Vĩ Thiên Hồ lại kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết. Lần này, tứ chi của Cửu Vĩ Thiên Hồ bị kiếm quang chặt đứt! Cửu Vĩ Thiên Hồ bị trọng thương, ngã quỵ xuống, đập mạnh xuống đất, không ngừng há miệng kêu thảm.

Kiếm khí mạnh mẽ sắc bén không ngừng thông qua tứ chi mà hoại kinh mạch, linh lực, cảnh giới của Cửu Vĩ Thiên Hồ. Chỉ trong chốc lát, phần lớn kinh mạch trong cơ thể Cửu Vĩ Thiên Hồ đều bị kiếm khí phá hư, trọng thương. Lúc này, mặc dù Cửu Vĩ Thiên Hồ vẫn là cảnh giới Tiên nhưng nó không thể phát huy ra được.

Giống như dã thú rơi vào cạm bẫy của thợ săn, chỉ có thể chờ đợi thợ săn ra tay.

Tô Tiểu Bạch ôm hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết bay đến, đứng bên cạnh Cửu Vĩ Thiên Hồ, bình tĩnh nhìn Cửu Vĩ Thiên Hồ đã trọng thương.

"Nhân loại, nếu bản tọa không chết ở chỗ này, đời này chắc chắn sẽ trả thù ngươi, không thể giết ngươi thì sẽ giết sạch tất cả mọi người bên cạnh ngươi, để cho ngươi đau đến không muốn sống!"

Cửu Vĩ Thiên Hồ tuy trọng thương nhưng vẫn điên cuồng rống giận.

Trong mắt tràn đầy thù hận.

Tô Tiểu Bạch hoàn toàn không để ý tới Cửu Vĩ Thiên Hồ, mà quay đầu nhìn hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết.

"Bây giờ có một cách, luyện hóa thần hồn của nó, như vậy thì các ngươi không chỉ gia tăng thực lực mà nó cũng sẽ vĩnh viễn biến mất."

"Như vậy hai người các ngươi sẽ vĩnh viễn là hai người, không cần lo lắng nó rình mò, tìm cơ hội dung hợp thần hồn của hai tỷ muội ngươi nữa.”

... . . . .

Đây là một cách có thể một lần vất vả nhàn nhã cả đời.

Chỉ cần hai tỷ muội dung hợp thần hồn của Cửu Vĩ Thiên Hồ thì không chỉ thực lực của hai tỷ muội sẽ tăng vọt mà Cửu Vĩ Thiên Hồ cũng sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.

Đương nhiên, Tô Tiểu Bạch đưa ra đề nghị này chủ yếu nhất vẫn là vì hai tỷ muội vốn là một thể với Cửu Vĩ Thiên Hồ.

Có thể không hề cố kỵ luyện hóa thần hồn của Cửu Vĩ Thiên Hồ mà không để lại bất kỳ hậu hoạn gì.

Nếu đổi thành người khác thì Tô Tiểu Bạch tuyệt đối sẽ không đưa ra đề nghị như vậy.

Mà sẽ một kiếm giết chết Cửu Vĩ Thiên Hồ.

Hai tỷ muội liếc nhau, đồng loạt gật đầu, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Cửu Vĩ Thiên Hồ.

"Tướng công, cứ xử lý theo cách ngươi nói đi.”

"Tô công tử, làm phiền ngươi rồi.”

Hết chương 1234.
Bình Luận (0)
Comment