Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1198 - Chương 1238. Mục Tiêu Tượng Đá

Chương 1238. Mục tiêu tượng đá
Chương 1238. Mục tiêu tượng đá

"Tướng công, bây giờ chúng ta làm gì nữa?"

Kha Sương ôm cánh tay Tô Tiểu Bạch, chớp chớp đôi mắt long lanh động lòng người, hỏi.

"Đương nhiên là phải rời khỏi chỗ này."

Tô Tiểu Bạch khẽ cười một tiếng, đưa tay vuốt mũi Kha Sương, nói.

"Vậy. . . còn tiểu thế giới này thì sao?"

Kha Sương gật đầu một cái, quan sát thế giới đã lụn bại khi Cửu Vĩ Thiên Hồ chết đi này, nói.

"Lợi ích lớn nhất đã bị các ngươi lấy được, còn băn khoăn với tiểu thế giới này làm gì?”

Tô Tiểu Bạch nghe vậy thì cười nói.

"Hắc hắc, phải vơ vét cho hết, tiểu thế giới quá trân quý, không thể lãng phí."

Tô Tiểu Bạch trêu ghẹo khiến mặt Kha Sương đỏ lên, ngượng ngùng nói.

"Mặc dù phải tốn chút sức lực nhưng vẫn có thể lấy nó đi."

Tô Tiểu Bạch ánh mắt lấp lóe, nói.

"Vậy thì quá tốt rồi, tướng công thật là lợi hại!"

Kha Sương nghe vậy thì hưng phấn nhón chân lên hôn lên mặt Tô Tiểu Bạch một cái.

Nhưng khi thấy Tô Tiểu Bạch cười như không cười nhìn mình thì lập tức thẹn thùng, cúi đầu không nói.

Mà Kha Tuyết nhìn thấy cảnh này thì càng hâm mộ hơn, trong lòng chua xót.

"Nhưng, phải giải quyết chuyện này trước đã.”

Tô Tiểu Bạch lạnh nhạt nói.

"Chủ thượng phải giải quyết chuyện gì?"

Hổ Sát tò mò hỏi, Tô Tiểu Bạch cười nhạt một tiếng, cũng không nói chuyện mà bước về phía trước một bước, đi thẳng đến chỗ xa xa. Bọn người Kha Sương thấy thế thì cũng vội vàng đi theo.

Không lâu sau, bọn họ theo chân Tô Tiểu Bạch đi tới chỗ cung điện đầu tiên mà bọn họ đặt chân tới khi đi vào di tích Cửu Vĩ Thiên Hồ. Một bên khác của cung điện chính là hơn vạn bức tượng đá cảnh giới Pháp Tướng.

Trong đó còn có năm bức tượng đá là Độ Kiếp hậu kỳ, với một bức tượng đá là Độ Kiếp đỉnh phong!

Đây là một cỗ lực lượng đủ để phá vỡ một cái tông môn, một cái vương triều cỡ nhỏ.

Nhưng lại bị để ở trong di tích này làm người giữ cửa, trấn áp di tích.

Khi Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng nhìn thấy những tượng đá đó thì trong lòng rất muốn lấy hết những tượng đá này đi.

Đáng tiếc là những tượng đá này quá mạnh mẽ, mơ hồ tạo thành một cái trận pháp.

Nếu như động thủ thì Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng tự nhận không cần tới trận pháp, chỉ với tượng đá Độ Kiếp đỉnh phong thì đã đủ khiến hai yêu lãnh đủ.

Cho nên dù Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng thèm đỏ mắt mấy tượng đá đó thì cũng không dám động thủ.

"Chẳng lẽ chủ thượng muốn động thủ với những tượng đá đó?”

"Nếu có thể thu phục những tượng đá này thì chắc chắn sẽ là một trợ lực lớn!”

Kim Sí Đại Bằng và Hổ Sát hai mắt sáng lên nói.

Tô Tiểu Bạch cũng không nói chuyện, bước ra một bước, đi tới trước cung điện đó.

Chỉ thấy hơn vạn bức tượng đá đang đứng sừng sững ở chỗ đó, mà sáu bức tượng đá đứng hàng đầu trong số đó cực kỳ mạnh mẽ, khí tức trên người mỗi bức đều mạnh mẽ ngang với Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng.

Những tượng đá vốn đang đứng yên ở đó nhưng khi phát hiện Tô Tiểu Bạch xuất hiện, đồng thời xâm nhập phạm vi cảnh giới của bọn nó thì lập tức rung động kịch liệt.

Sau đó đồng loạt vọt tới chỗ Tô Tiểu Bạch.

"Tướng công cẩn thận!"

Kha Sương nhìn thấy cảnh này thì lo lắng hét lên.

"Tô công tử cẩn thận, những tượng đá này cực kỳ mạnh mẽ!"

Kha Tuyết cũng vội lên tiếng nhắc nhở.

Mặc dù thực lực của Tô Tiểu Bạch mạnh mẽ, đồng thời còn trấn áp Cửu Vĩ Thiên Hồ nhưng những tượng đá này vẫn khiến cho bọn họ cảm thấy mình bị áp bách và uy hiếp.

Tuy nhiên, Tô Tiểu Bạch chỉ nhếch miệng lên, khẽ khoát tay ra hiệu cho bọn họ biết mình không sao, sau đó đứng yên chờ hơn vạn bức tượng đá xông tới.

Tượng đá Độ Kiếp đỉnh phong và năm tượng đá Độ Kiếp hậu kỳ có tốc độ nhanh nhất, dẫn đầu đám tượng đá chạy tới trước mặt Tô Tiểu Bạch.

Sáu bức tượng đá này mơ hồ tạo thành một loại trận pháp, vây Tô Tiểu Bạch vào bên trong.

Dưới ánh mắt khẩn trương của mọi người, Tô Tiểu Bạch lại cười lạnh một tiếng, sau đó vung tay lên.

Dường như che khuất bầu trời, sáu bức tượng đá đó không chút sức chống cự, trong nháy mắt bay vọt lên trời.

Sau khi bay lên, tượng đá không ngừng thu nhỏ, giống như là sáu cái khắc đá lớn chừng ngón cái, cuối cùng rớt vào trong lòng bàn tay Tô Tiểu Bạch.

Hơn vạn bức tượng đá còn lại đang vọt tới như không nhìn thấy kết cục của sáu bức tượng đá dẫn đầu, vẫn xông tới chỗ Tô Tiểu Bạch.

Tô Tiểu Bạch lại quay đầu lại, hơn vạn bức tượng đá này cũng bay lên không, hóa thành từng đạo ánh sáng lung linh, không ngừng thu nhỏ trên không trung.

Cuối cùng hóa thành từng hạt cát, rơi vào trong ống tay áo Tô Tiểu Bạch.

"Hít!"

Tiếng hít hơi lạnh vang lên.

Tất cả mọi người chấn kinh, không thể tin nổi mà nhìn Tô Tiểu Bạch.

Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng đã đoán trước được Tô Tiểu Bạch có thu hết hơn vạn bức tượng đá này.

Nhưng bọn họ không ngờ là sẽ đơn giản như vậy!

Đơn giản đến mức chỉ cần phất phất tay, tựa như mấy vạn bức tượng đá đó vốn do Tô Tiểu Bạch chế tạo, đồng thời để ở chỗ này.

"Cái này. . . Đồng. . ."

Hổ Sát khiếp sợ nói không ra lời.

Kim Sí Đại Bằng cũng không ngừng nuốt nước bọt.

"Chủ thượng, những tượng đá này. . . là sao?"

Kim Sí Đại Bằng hiếu kì hỏi.

"Hình như là của người trấn áp Cửu Vĩ Thiên Hồ để lại." Xử lý xong, Tô Tiểu Bạch vuốt vuốt sáu bức tượng đá trong tay, lạnh nhạt nói.

"Những tượng đá này vốn phải là cảnh giới Tiên, nhưng vì trải qua thời gian dài dằng dặc nên cảnh giới rớt xuống."

"Thì ra là thế. . ."

Hai mắt Hổ Sát tỏa ánh sáng, liên tục gật đầu nói, ánh mắt nhìn tượng đá trong lòng bàn tay Tô Tiểu Bạch càng thêm nóng bỏng. Mấy thứ này là đồ của đại năng viễn cổ để lại.

Mặc dù vì trải qua thời gian dài dằng dặc mà cảnh giới đã rớt xuống Độ Kiếp kỳ.

Nhưng là cũng là pháp bảo mạnh mẽ hiếm thấy.

Huống chi những số lượng của tượng đá này vô cùng khổng lồ!

E là ngoại trừ thần hồn của Cửu Vĩ Thiên Hồ ra thì những tượng đá này chính là món đồ quý giá nhất trong di tích Cửu Vĩ Thiên Hồ.

Cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng, Tô Tiểu Bạch cười nhạt một tiếng, lật tay một cái, cất sáu bức tượng đá vào.

"Được rồi, bây giờ có thể đi."

Tô Tiểu Bạch mỉm cười nói.

Thâm Uyên Cốc, chưa ai lặn xuống tới độ sâu mấy ngàn dặm.

Nơi này là địa bàn của Vực Ngoại Thiên Ma.

Chỗ này có Vực Ngoại Thiên Ma mạnh mẽ nhiều tới đếm không hết.

Thậm chí trong đó không thiếu Vực Ngoại Thiên Ma Độ Kiếp đỉnh phong.

Cho nên nơi này là cấm địa của người tu hành.

Cho dù là nhân loại hay là yêu ma.

Mà lúc này, chỗ sâu trong Thâm Uyên Cốc, ngoài cửa lớn của di tích Cửu Vĩ Thiên Hồ.

Vô số Vực Ngoại Thiên Ma đang chắn ở bên ngoài.

Vây chỗ này chặt như nêm cối.

Một con ruồi cũng không bay ra được.

Thậm chí, một dùng thần thức quét qua thì sẽ thấy được còn có ba bốn Thiên Ma cảnh giới Độ Kiếp.

Một trong số đó còn đạt tới Độ Kiếp đỉnh phong!

Dưới tình huống này, cho dù như người tu hành Độ Kiếp đỉnh phong rơi vào nơi đây thì cũng chết chắc!

Phía trên Thâm Uyên Cốc có một nhóm bảy tám người đang chau mày quan sát ma khí bốc hơi từ Thâm Uyên Cốc.

Trong đó có một lão đạo râu tóc bạc trắng chau mày, hỏi.

"Cái này. . . chẳng lẽ có người xâm nhập Thâm Uyên Cốc?"

Hết chương 1238.
Bình Luận (0)
Comment