“Các ngươi có để ý không? Bên kia có hai người.”
Tô Tiểu Bạch nói nhỏ, chỉ chỉ về vị trí thành trì. Kha Sương Kha Tuyết lắc đầu.
“Ừ, không sao. Đối với các ngươi có hơi xa, gần chút nữa sẽ cảm giác được.”
Tô Tiểu Bạch nói như vậy, rồi đi qua.
“Đi đến đây, chuẩn bị sẵn sàng. Tuy rằng đối phương cũng là người, còn là người tu tiên nhưng cũng không đồng nghĩa bọn họ không phải là địch của chúng ta. Vẫn nên cẩn thận nhiều hơn.”
“Cái gì? Là người sao?”
Kha Sương nghe vậy rất kinh ngạc: “Sao lại có tu sĩ nhân loại ở đây?”
“Vấn đề này phải nhìn thấy mặt tự mình hỏi bọn họ.”
Tô Tiểu Bạch cau mày, nói: “Không chừng bọn họ biết manh mối gì đó.”
“Vậy sao? Thế thì đối mặt nói chuyện thật rồi.”
Kha Tuyết gật đầu nói: “Hy vọng có thể trở thành đồng minh với chúng ta. Nếu là người rất mạnh thì tốt rồi.”
Tô Tiểu Bạch nghe vậy không nói gì.
Nhưng mà trong lòng hắn lại nghĩ, nếu bọn họ là một nhân vật rất lợi hại thì chắc chắn không cần dùng pháp thuật để bảo vệ.
Lý do rất đơn giản. Khi thực lực vượt qua một trình độ nhất định, linh khí của thân thể đã đủ để chống lại ma khí xâm nhập rồi. Nhưng rõ ràng bọn họ không có trình độ này. Cho nên Tô Tiểu Bạch cũng không hy vọng gì ở những người này, không cản trở là tốt rồi.
Ba người đi vào sâu bên trong cũng không gặp kẻ địch nào. Bọn họ cứ đi thẳng về phía trước, đi tới chỗ cảm nhận được hơi thở của hai người kia.
Lúc đi tới đủ gần, Tô Tiểu Bạch thấy đằng trước có lá chắn linh lực ngăn cản bọn họ đi vào. Rõ ràng chỉ dùng để tránh yêu ma đột nhiên xâm nhập bất ngờ. Nhưng mà, lá chắn này với Tô Tiểu Bạch không là gì cả.
Hắn mỉm cười, sau đó phóng ra linh lực cường đại phá hủy lá chắn. Chiêu này rất khủng bố. Thậm chí không gian xung quanh còn nổ ra chấn động làm biến dạng không gian và thời gian. Mà đây là hắn mới vung tay lên thôi. Có thể thấy thực lực của hắn đã tăng mạnh đến mức nào. Để trở nên mạnh phải luyện tập nhiều và chiến đấu với cường giả.
Mà thực lực của Tô Tiểu Bạch cũng mạnh lên trong quá trình chiến đấu với kẻ địch mạnh.
Nói tóm lại, điều này làm hai người tu tiên ở bên trong rất sợ hãi.
Hai người thấy tình hình rất tuyệt vọng. Bọn họ còn không thể đối kháng lại Tô Tiểu Bạch, chứ đừng nói đến chạy thoát từ trên tay hắn.
Loại chuyện này chỉ cần suy nghĩ một chút là hiểu. Nếu thật sự nghĩ mình có thể làm được thì chỉ là mơ mộng hão huyền mà thôi.
Hai người hiểu rất rõ, suy nghĩ rất chính xác. Nhưng bọn họ phải đi tìm chết như vậy sao, đương nhiên là không cam tâm.
Hai người cắn chặt răng, hạ quyết tâm phải chống lại kẻ địch đến cùng.
Vì vậy khi Tô Tiểu Bạch nghênh ngang đi vào bên trong thì thấy hai người đang phóng ra pháp bảo của mình chuẩn bị liều chết một lần.
Hắn thấy thế thì mỉm cười. Tô Tiểu Bạch chỉ bộc phát ra linh áp (linh lực áp chế) của mình đã làm hai người không thể động đậy.
Bọn họ thấy rất hoảng sợ, bởi vì bọn họ nghĩ Tô Tiểu Bạch rất mạnh nhưng không ngờ thực lực lại chênh lệch ngoài sức tưởng tượng như vậy.