“Tô Tiểu Bạch, ngươi, ngươi, ngươi rốt cuộc là ai?”
Lúc này Thanh Phong thánh tử mới lắp bắp hỏi.
“Ta? Ta tên là Tô Tiểu Bạch. Thân phận của ta, ngươi không xứng biết. Nhưng ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi tiếp tục khiêu khích ta thì đừng trách ta trở mặt.”
Tô Tiểu Bạch trầm giọng nói.
“Hừ, trở mặt? Tô Tiểu Bạch, chắc ngươi chưa biết quy củ ở Thánh Vực này. Ở Thánh Vực, chỉ có thân vệ thánh chủ mới có tư cách vào.”
“Mà nơi này chính là địa bàn của Thanh Phong thánh tông ta. Ta muốn giết ngươi ở đây, ai dám quản.”
Thanh Phong thánh tử vẫn là bộ dạng kiêu ngạo ngang ngược, ngông cuồng tự đại.
“Thanh Phong thánh tông, thật to gan. Lại dám kiêu ngạo với thánh tử của thánh tông như vậy. Xem ra ngươi đúng là chán sống rồi.”
Đúng lúc này một giọng nói lạnh nhạt từ xa truyền đến.
Ngay sau đó, một đám Thanh Phong thánh tử, dẫn theo trưởng lão thánh tông đi tới. Đệ tử thánh tông xem nào nhiệt nhìn thấy những Thanh Phong thánh tử này đều tiến lên hành lễ.
“Bái kiến thánh tôn đại nhân.”
Đệ tử thánh tôn nhìn thấy đám Thanh Phong thánh tử cũng đồng loạt hành lễ. Rõ ràng bọn họ rất kính trọng đám thánh nữ thánh tông này.
“Thanh Phong thánh tử, ngươi lại dám giương oai ở trong này?”
“Ngươi nghĩ là thánh tôn đại nhân của chúng ta sẽ không trị tội ngươi sao?”
Đám Thanh Phong thánh tử nhìn thấy Thánh Tôn thánh nữ tới cũng hừ lạnh một cái nhìn Thanh Phong thánh tử nói.
“Ha hả, các vị trưởng lão, các ngươi đừng có nghe tiểu tử này nói bậy. Hắn chính là yêu ma ngoại đạo. Là một tên hỗn đản đê tiện vô sỉ.”
“Hắn vừa đánh lén ta, đả thương thủ hạ và hộ vệ của Thanh Phong thánh tử. Ta là đang thay họ lấy lại công đạo mà thôi.”
Thanh Phong thánh tử vội vàng giải thích.
“Nga? Thật không?”
Thanh Phong thánh từ vừa dứt lời, thánh nữ đội mũ cũng trả lời lại một cách mỉa mai: “Ha hả vậy ngươi nói xem, vừa rồi khi Tô Tiểu Bạch đánh lén ngươi, vì sao ngươi không né? Vì sao ngươi không phản kháng?”
“Không phải vì ta sợ làm bị thương đến Thánh Tôn đại nhân ngài sao.”
Thanh Phong thánh tử vội vàng nói.
“Hừ, ít nói nhảm đi. Nếu ngươi thật sự sợ bị thương đến thánh tôn đại nhân thì không nên tranh chấp với Tô Tiểu Bạch, không nên đấu pháp với Tô Tiểu Bạch, lại càng không nên động đến Tô Tiểu Bạch.”
“Có câu là binh bất yếm trá, đây chỉ là thủ đoạn mà Thanh Phong thánh tử các ngươi thường chơi đùa. Bây giờ, ngươi làm đến nghiện rồi sao?”
“Nhưng mà, Tô Tiểu Bạch chẳng qua chỉ là một tên đệ tử bình thường mà thôi, nếu ngươi muốn trả thù cũng không tới phiên hắn. Cho nên chuyện này kết thúc ở đây.”
“Nhưng mà nếu ngươi tiếp tục tìm Tô Tiểu Bạch gây phiền toái, đừng trách ta không khách khí.”
Thánh nữ kia nói xong còn hừ lạnh một cái.
Thanh Phong thánh tử nghe thánh nữ kia nói vậy thì nghiến răng nghiến lợi. Tô Tiểu Bạch rõ ràng đang cố ý gây khó dễ cho hắn.
“Tô Tiểu Bạch, ngươi…”
“Ngươi dám vũ nhục bổn tọa như vậy, ngươi cứ chờ nhận lấy lửa giận của bổn tọa đi.”
Thanh Phong thánh tử thấy Tô Tiểu Bạch nhục nhã mình như vậy thì thở hổn hển hét lên uy hiếp.
“Ha ha ha, Tô Tiểu Bạch. Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng đi trêu trọc Thanh Phong thánh tử. Bởi vì thực lực của hắn mạnh hơn sư phụ của hắn rất nhiều. Ngay cả ta cũng không phải đối thủ của hắn.”