“Tô Tiểu Bạch sư đệ, từ giờ ngươi phải cẩn thận đó. Chỉ sợ đối thủ này của ngươi sẽ tiến hành trả thù điên cuồng. Hy vọng ngươi mọi việc cẩn thận .”
Thánh nữ kia cũng mở miệng nhắc nhở.
“Ừm.”
Tô Tiểu Bạch gật đầu nói. Sau đó thánh nữ này cũng tách ra.
Nhưng mà bọn họ vẫn ở tại chỗ chờ tin tức của Tô Tiểu Bạch.
Rất nhanh đã hết nửa ngày, rốt cuộc Tô Tiểu Bạch cũng tìm được cửa vào Dược Viên Thiên Tôn.
Cửa vào Dược Viên Thiên Tôn là một chỗ rừng cây rậm rạp, khi tiến vào sẽ đi sâu vào trong rừng rậm.
Ở đây cũng có các loại linh thảo quý giá, linh thú, yêu thú hung dữ, nguy cơ rất lớn.
Dược Viên Thiên Tôn cũng là một nơi thần bí, Ở trong này có rất nhiều cấm chế, võ giả tu bình thường tiến rất dễ gặp nguy hiểm.
Cho nên khi những Thanh Phong thánh tử nhìn thấy Dược Viên Thiên Tôn đều lựa chọn lùi bước. Không dám tùy tiện xâm nhập vào.
Tô Tiểu Bạch nhìn thấy cửa vào Dược Viên Thiên Tôn thì rất vui mừng.
Nhưng mà sau khi tiến vào hắn phát hiện cấm chế ở đây rất lợi hại ngay cả cường giả cấp bậc Thánh Hoàng đỉnh cũng không xuyên qua được. Hơn nữa càng vào sâu trong Dược Viên thì cấm chế càng mạnh. Thần thức của Tô Tiểu Bạch cũng không xuyên thấu qua cấm chế được.
“Cấm chế ở đây thật lợi hại. Không chỉ đề phòng được thần thức dò xét mà còn ngăn cản được cả thần thức.”
Tô Tiểu Bạch cảm nhận được cấm chế trong Dược Viên thầm nghĩ trong lòng.
Sau đó hắn lại tiếp tục đi sâu vào vách tường, vừa định đi thì hắn nhìn thấy ở giữa rừng cây trước mặt mình có một nam tử đang đứng.
Một con rắn độc dài hơn mười trượng đang quấn lấy hai chân hắn. Lúc này rắn độc đang thè lưỡi kêu tê tê với nam tử này, nhìn bộ dạng có vẻ rất tức giận.
Rõ ràng Thanh Phong thánh tử này đã bị rắn độc cắn bị thương.
Nhưng rắn độc vẫn không buông tha cho Thanh Phong thánh tử.
Thanh Phong thánh tử thấy đồng đội của mình bị rắn độc công kích như vậy thì trong lòng rất tức giận.
“Đáng chết. Ta không tin, ta đường đường là Thanh Phong thánh tử lại bị một con rắn độc làm bị thương.”
Thanh Phong thánh tử nghiến răng nghiến lợi nói.
Nói xong người này trực tiếp thúc giục chân lực, một đạo kiếm quang phóng lên cao chém về phía con rắn kia.
“Oanh.”
Con rắn bị nổ tung.
Sau đó Thanh Phong thánh tử đi thẳng đến chỗ Tô Tiểu Bạch.
Các Thanh Phong thánh tử ở đây thấy Thanh Phong thánh tử đi về phía Tô Tiểu Bạch cũng lập tức phản ứng lại đánh móc sau gáy Tô Tiểu Bạch.
“Hừ.”
Tô Tiểu Bạch thấy tình huống này thì hừ lạnh một cái.
Bàn tay hắn vung lên, một ngọn lửa vô tận bốc lên từ lòng bàn tay hắn, chớp mắt biến thành một con phượng hoàng lửa to lớn.
Tiếng phượng hoàng kêu xuyên qua cả rừng cây, đồng thời phát ra một trận chấn động mạnh, làm cho mọi thứ xung quanh rung chuyển liên tục.
Thanh Phong thánh tử này cũng bị hư ảnh phượng hoàng vỗ bay ra ngoài.