Nhưng mà khi Tô Tiểu Bạch sắp ra khỏi đại điện lại bị một trận uy áp chặn lại, Thánh Kiếm lóe lên ánh sáng, thì ra Thánh Kiếm đã thu hút tàn hồn của Cửu Tiên đại đế xuất hiện muốn gạt bỏ Tô Tiểu Bạch nhưng bị hắn tránh được.
Tô Tiểu Bạch bị Cửu Tiên đại đế áp chế nhưng vẫn duy trì tỉnh táo, hắn biết mình phải nhanh chóng chạy trốn, bởi vì hắn phát hiện mình đã rơi vào trong vòng vây của Thánh kiếm, muốn thoát thân đã khó càng thêm khó.
Tô Tiểu Bạch nhớ mình từng giao thủ với tàn hồn Cửu Tiên đại đế, hắn biết những tàn hồn này cũng có trí tuệ, có lối suy nghĩ và năng lượng, nếu mình tiếp tục ở trong này chỉ có con đường chết. Hắn nghĩ giờ mình đã là tu vi Linh Thần, chắc vẫn còn sức liều mạng, hắn liên tục thúc giục sức mạnh trong cơ thể.
Làm cho chân nguyên trong kinh mạch lưu chuyển, hơn nữa bắt đầu hấp thu năng lượng trong trời đất, hắn muốn lợi dụng năng lượng này để phá tan trói buộc, rời khỏi nơi này.
Nhưng mà hắn phát hiện sức mạnh của mình không thể phá giải vòng vây này, điều này làm hắn rất kinh ngạc.
Cũng rất sợ hãi, hắn biết nếu không nghĩ ra cách phá tan trói buộc thì sợ là sẽ chết ở đây.
Lúc này trong đầu hắn xuất hiện một cảnh tượng, một nam nhân mặc áo đạo sĩ màu trắng, có để râu, sắc mặt tái nhợt đang đứng ở trong hư không, trong tay cầm một cây phất trần, từ xa nhìn thấy Tô Tiểu Bạch đang bị trói buộc, giống như lo lắng, lại giống như bất đắc dĩ.
Khi Tô Tiểu Bạch nhìn thấy nam nhân này, nước mắt lập tức rơi xuống, nam nhân này chính là Cửu Tiên đại đế.
Hắn biết vận mệnh của mình là bị Cửu Tiên đại đế dẫn vào thế giới hư ảo này, hắn cũng biết nếu hắn không thể thoát khỏi mảnh thiên địa trói buộc này cuối cùng sẽ giống như sinh linh còn lại bị biến thành hạt bụi, tan biến trong vũ trụ.
Đúng lúc này, Âu Dương Đạc ở phía sau lo lắng nhìn hắn, hỏi: “Tiểu Bạch đại sư, ngươi không sao chứ?”
Tô Tiểu Bạch nghe thấy giọng nói của Âu Dương Đạc hồi phục tinh thần, hắn biết mình đã bị tàn hồn Cửu Tiên đại đế dẫn vào thế giới này.
Hắn cũng biết kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì, không biết vận mệnh của mình sẽ thế nào, nhưng hắn biết mình không thể ngồi chờ chết, mình cần tìm cách tự cứu.
Nghĩ đến đây Tô Tiểu Bạch tự điều chỉnh lại hô hấp, làm cảm xúc của mình bình tĩnh trở lại, nhắm mắt, yên lặng vận chuyển chân khí, hy vọng sẽ thu hoạch được năng lượng từ trong đó, làm cho mình đột phá trói buộc, rời khỏi nơi này.
Vào lúc Tô Tiểu Bạch niệm khẩu quyết, chuẩn bị tiến hành đột phá thì bỗng nhiên hắn cảm giác được một loại chấn động kỳ lạ, chấn động này hắn thấy rất quen thuộc, là một loại năng lượng.
Chẳng lẽ điều này nói lên ta có thể rời khỏi mảnh thiên địa này? Đây là một chuyện tốt.
Trong lòng hắn thầm cảm thấy may mắn, hắn biết chỉ có thực lực vô cùng cường đại mới có thể rời khỏi mảnh thiên địa này. Đây là cách duy nhất để hắn rời khỏi đây, cũng là cách duy nhất để sống sót.
Nghĩ đến đây, hắn bạo phát toàn bộ chân khí trong cơ thể, hắn phải lập tức đạt tới trạng thái cực hạn, sau đó đột phá trói buộc.
Lúc này hắn cảm giác không khí quanh người mình đang vặn vẹo, hắn biết đây là do sức mạnh của mình quá yếu, nhưng hắn cũng không dừng lại, tiếp tục điên cuồng gia tăng lực.
Thể hình của hắn càng ngày càng lớn, thể tích tăng trưởng gấp mười, điều này làm hắn cảm thấy một cỗ áp lực, hắn biết nếu không đột phá cảnh giới của mình, có thể mình sẽ chết ở trong này.