Điều này cũng làm trên mặt Cửu Tiên đại đế hiện lên một tia lạnh lùng nghiêm nghị.
Mà Cửu Tiên đại đế vừa nghĩ tới đây, thì cái khe không gian trước mặt hắn đã cắn nuốt Tô Tiểu Bạch vào.
Cửu Tiêu đại đế thấy cảnh này thì trừng lớn hai mắt, trên mặt lộ ra vẻ khó tin.
Hắn không ngờ là Tô Tiểu Bạch lại bị khe không gian này cắn nuốt dễ dàng như vậy.
“Này…”
Người áo đen nhìn thấy tất cả cũng ngây ngẩn cả người.
Ở trong lòng bọn họ cũng rất kinh ngạc, bọn họ không ngờ công kích của mình lại mất đi hiệu lực, phải biết rằng đó chính là đòn sát thủ cực mạnh của bọn họ!
Nhưng vừa rồi đòn sát thủ của bọn họ lại bị Tô Tiểu Bạch giải quyết dễ dàng như vậy. Hơn nữa còn xử lý luôn cả lão tổ tông của bọn họ, sao bọn họ có thể không sợ hãi cho được!
“Ha hả, đừng tưởng rằng như vậy là ngươi đã thắng rồi, ngươi nghĩ là ngươi có thể trốn thoát được sao? Ở trong mắt của ta ngươi cũng chỉ được như vậy mà thôi.”
Cửu Tiên đại đế nhìn thấy vẻ mặt không dám tin của Tô Tiểu Bạch thì không nhịn được trào phúng.
Vào lúc này, trong lòng hắn cũng rất hưng phấn, hắn đã nhận định ở trong lòng Tô Tiểu Bạch là một người chết.
Hắn tin, mình tùy tiện ra mấy chiêu là có thể đánh bại hoàn toàn Tô Tiểu Bạch.
Lúc này, trong mắt Tô Tiểu Bạch xuất hiện một tia âm trầm nhìn Cửu Tiêu đại đế, trên mặt cũng hiện lên vẻ tức giận.
Hắn không ngờ mạnh như Cửu Tiêu đại đế lại không chịu nổi một kích, bị một chiêu này của mình giải quyết đơn giản như vậy.
Hơn nữa trên mặt còn không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn đầy vẻ khinh thường.
Thái độ, vẻ mặt như vậy làm trong lòng Tô Tiểu Bạch cực kỳ phẫn nộ, theo hắn thấy chiêu này của mình có uy lực rất lớn.
Lẽ ra đến Cửu Tiên đại đế cũng không thể chống lại được mới phải, nhưng mà giờ hắn lại nhìn thấy cảnh tượng như vậy, điều này cũng đủ làm hắn thấy phẫn nộ.
“Hừ! Không ngờ người kia lại có sức mạnh cường đại như vậy.”
Trong đầu Tô Tiểu Bạch cũng dần hiện lên một suy nghĩ, suy nghĩ này làm mặt hắn hiện ra một tia ngưng trọng.
Mà vào lúc trong đầu hắn đang bận suy nghĩ, Cửu Tiên đại đế cũng không nhàn dỗi, nhìn thấy khe không gian kia sắp cắn nuốt tới người Tô Tiểu Bạch.
Khóe miệng hắn hơi nhếch lên hiện lên vẻ đắc ý trào phúng.
Mà lúc một âm thanh vang lên, trên mặt hắn lập tức tràn đầy vẻ điên cuồng.
“Tô Tiểu Bạch à Tô Tiểu Bạch, ngươi đúng là ngu xuẩn, lại muốn dùng thủ đoạn này để đối phó với bổn tọa, đúng là kẻ ngốc nằm mơ.”
“Hôm nay, bổn tọa phải tự tay mình tiễn ngươi về trời, bổn tọa phải làm ngươi biến mất mãi mãi trên thế giới này, bổn tọa muốn ngươi trở thành con rối cho bổn tọa mãi mãi, ha ha ha ha!”