Tuy đội trưởng Hổ Tộc này là một người rất ngay thẳng, nhưng lại keo kiệt mang thù. Nghe thấy mấy lời nói này Tô Tiểu Bạch, lắc đầu nói.
“Không cần, chúng ta sẽ nghĩ cách, các ngươi cứ nghỉ ngơi đi, chúng ta sẽ tự có cách của mình.”
Tô Tiểu Bạch nghe vậy sắc mặt trầm xuống, rõ ràng là không ngờ tên Hổ Tam Sơn này lại không biết quan sát đại cục như vậy, mới đi lên lầu không lâu mà cứ kéo dài thời gian như vậy thì đến bao giờ bọn họ mới đi tới được Vô Cực Cảnh?
Tô Tiểu Bạch nghĩ nghĩ, thấy hơi tuyệt vọng, xem ra bọn họ không thể tiếp tục dẫn theo Hỏa Độc nữa nếu không sớm muộn gì cũng bị bọn họ liên lụy.
Vì vậy Tô Tiểu Bạch hạ quyết định. Tuy rằng hiện giờ hắn rất muốn nói ra lời nói đuổi hắn đi, nhưng nghĩ đến thỏa thuận trước đây và thái độ của bọn họ.
Tuy rằng giờ đọc lại có vẻ không ổn lắm, nhưng dù sao bọn họ vẫn có cùng một yêu cầu.
Tô Tiểu Bạch hiểu rõ điểm này cho nên cũng không có ra tay ngăn cản quá mức, nhưng mà hắn hơi đăm chiêu nhìn Hổ Tam Sơn nói.
“Ta không phải đang giúp ngươi, chẳng qua là ở chỗ của ta vừa hay có linh đan, nếu không đến lúc nào chúng ta mới đi đến được cấp năm? Chúng ta làm như vậy cũng chỉ vì hợp tác mà thôi, không có ý gì khác.”
Hổ Tam Sơn với các lão tử khác cuối cùng cũng hiểu được một lần, nghe thấy chuyện cấp độ thì phản ứng lại.
Bọn họ cứ như vậy thì không ổn, phải nhanh chóng lên đường mới được. Thậm chí còn không biết thời gian trôi qua bao lâu rồi, có thể hiện giờ trất bất lợi với bọn họ.
Bởi vì bọn họ đã dừng lại hai lần rồi, mọi người đều biết cứ đi như vậy thì phải trải qua bao nhiêu phiền phức mới tới được điểm cuối.
Hổ Tam Sơn suy nghĩ cho đại cục chỉ có thể tủi thân nói.
“Vậy ngươi đưa linh đan kia cho ta đi!”
Ngữ khí cuối cùng còn mang theo mệnh lệnh.
Tô Tiểu Bạch hơi khó chịu, nhưng cũng hết cách, ai bảo hiện giờ thực lực của hắn quá yếu, không được bọn họ tôn trọng? Nếu gặp được một người giống như Lang Phong thì tốt rồi.
Nhưng mà nếu gặp phải Hổ Tam Sơn thì vòng này không biết phải thuyết phục những người này như thế nào, Miêu tộc là một đám dân tộc Dao rất cố chấp.
Vì vậy sợ người nọ quay về lại đổi ý, Tô Tiểu Bạch lập tức lấy linh đan ra.
Ngày mai sau khi cho Hổ tộc linh đan thì có thể hành động rồi.
Lúc này Tô Tiểu Bạch mới thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy cách làm của mình đúng là rất hợp lý, nếu cứ tiếp tục cãi với tên Hổ Tam Sơn kia thì thời gian của bọn càng bị trì hoãn nhiều hơn.
Như vậy lại càng bất lợi cho bọn họ. Lang Phong rất hiểu sự cố chấp của Hổ Tam Sơn nên khi thấy hắn thay đối ý định nhanh như vậy thì cũng bắt đầu coi trọng Tô Tiểu Bạch, cảm thấy hắn đúng là rất lợi hại.
Nhưng mà không lợi hại thì không thể từng bước đi tới hôm nay được. Lúc này Lang Phong đi tới vỗ vỗ vai Hổ Tam Sơn chậm rãi nói.
“Ngươi nghĩ thông suốt được như vậy thì không gì tốt hơn.”
Hổ Tam Sơn hình như cũng nhìn quen rồi, nhíu nhíu mày, hừ lạnh một cái, rời đi.
Không thèm trả lời Lang Phong. Tô Tiểu Bạch nhìn hành động rút ra đánh này đúng là chỉ có Hổ Tam Sơn mới có kỹ năng trâu bò như vậy. Lúc chuẩn bị đi.
Tô Tiểu Bạch lo lắng nói.
“Vừa rồi là băng, thì lần lịch lãm tiếp theo có thể là hỏa hay không?”