“Sao nơi này lại có dơi?”
Hổ Tam Sơn thấy hơi khó tin nhìn Lang Phong và Tô Tiểu Bạch. Tô Tiểu Bạch nheo mắt, theo lý thuyết hoàn cảnh xung quanh lạnh như vậy thì không có dơi sinh sống mới đúng.
“Không bình thường.”
Kha Sương nhíu chặt mày, nhìn thấy thứ đen tuyền trên đỉnh đầu không nhịn được rùng mình một cái, không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nơi này đúng là rất kỳ lạ.
Chỉ riêng tình hình thời tiết còn chưa đủ, bên ngoài còn có nhiều linh hồn hồ ly như vậy, giờ ở đây còn có dơi.
Chỉ thấy đám dơi dừng lại ở trên đỉnh đầu bọn họ một lát sau đó bay thẳng đến công kích bọn họ.
Là chắn bảo vệ này của Tô Tiểu Bạch mặc dù có thể ngăn được luồng khí lạnh nhưng không ngăn được những con dơi này. Cho nên đám dơi đều xuyên quá lá chắn bảo vệ đi cắn Nhân tộc và Yêu tộc.
Ở phía dưới, Yêu tộc phản ứng cũng rất nhanh, lúc con dơi bay xuống họ đã cầm vũ khí của mình lên đối phó với chúng.
Những con dơi này thực lực cao hơn hồ ly một chút, nhưng mà bọn họ đối phó vẫn khá đơn giản.
Khoảng nửa canh giờ sau, Tô Tiểu Bạch ngẩng đầu thấy trên đỉnh đầu vẫn một mảng đen xì thì hơi sốt ruột.
Quay đầu nhìn xung quanh phát hiện tốc độ vung vũ khí của mọi người đã chậm lại rất nhiều.
Không được, nếu tiếp tục như vậy mọi người sẽ bị đàn dơi làm tiêu hao hết linh lực không chống đỡ được. Nghĩ đến đây hắn lấy một ít linh đan từ trên người ra chia cho mọi người.
“Mọi người ăn linh đan này vào trước, nhanh chóng khôi phục linh lực để đối phó với đàn dơi.”
Cũng không biết có bao nhiêu con dơi, hy vọng bọn họ có thể kiên trì được.
Mọi người nhận lấy đan dược trong tay Tô Tiểu Bạch nuốt xuống nhưng có một người không chú ý bị con dơi cắn trúng, lập tức ngã xuống đất miệng sùi bọt mép.
Tô Tiểu Bạch thấy vậy giết chết con dơi trước mặt, lập tức đi qua kiểm tra cơ thể ngươi kia.
Nhưng đúng vào lúc này có một con dơi muốn cắn vào lưng Tô Tiểu Bạch.
May mà Kha Sương phản ứng khá nhanh lập tức đi tới bên cạnh Tô Tiểu Bạch, giúp hắn giải quyết con dơi kia, Tô Tiểu Bạch không bị thương.
Tô Tiểu Bạch thấy thi thể con dơi nhìn Kha Sương mỉm cười, sau đó dùng linh lực của mình xâm nhập vào thân thể của người kia.
Lúc này mới phát hiện trong thân thể hắn có một độc tố rất mạnh, chắc là độc của con dơi kia.
Tiếp đó Tô Tiểu Bạch lấy một viên giải độc đan từ trên người cho người kia uống. Kế tiếp hắn cũng chú ý các hướng xung quanh tránh cho con dơi bay qua đánh lén mình.
Một lát sau, người kia mới mở mắt, nhìn Tô Tiểu Bạch hơi mê mang, không rõ vừa xảy ra chuyện gì.
“Vừa rồi ngươi bị con dơi cắn, nhất định phải cẩn thận. Những con dơi này đều có kịch độc, nếu bị cắn phải thì mạng cũng không giữ được.”
Kha Sương nói, trong giọng nói không che giấu được lo lắng.
Dù sao bọn họ cũng có rất nhiều người, nếu chẳng may mỗi người đều bị con dơi cắn một cái thì mọi người sẽ trúng độc, đến lúc đó lấy đâu ra nhiều giải độc đan như vậy để chia cho bọn họ.