“Tiếng gì vậy?”
Trên mặt đất, những người đang khôi phục linh lực cũng tỉnh lại, nghe thấy tiếng này thì hơi lo lắng.
Tô Tiểu Bạch vẫn đang nắm chặt tay, hít sâu một hơi. Nếu hắn đoán không lầm thì đây là tiếng bước chân của ma thú.
Chỉ riêng tiếng bước chân đã lớn như vậy, có thể thấy con ma thú này đáng sợ đến mức nào.
Tô Tiểu Bạch nhíu chặt mày, nhìn mấy người đứng bên cạnh mình.
“Một lát nữa, mọi người phải cùng liên thủ đối phó với con ma thú kia, nhưng cho dù thế nào cũng phải bảo vệ tốt cho mình.”
Bản thân bị thương thì không có gì nhưng nếu bị con ma thú kia nắm được nhược điểm trực tiếp một kích chí mạng thì phiền phức rồi.
Tất cả mọi người gật đầu, thực lực của bọn họ đã đạt tới trình độ này, đương nhiên không phải cái gì cũng không hiểu, biết được con ma thú kia rất mạnh.
Không lâu sau, mọi người nhìn thấy phía trước có một vật thể màu trắng đang di chuyển về phía họ.
“Trời ạ! Đó là gì vậy?”
Âu Dương Tình nhìn thấy thứ đang di chuyển trước mặt không nhịn được mở to hai mắt.
Đến khi thứ kia cách họ gần hơn, mọi người mới nhìn rõ thì ra là một con gấu tuyết, nhưng hình thể của con gấu tuyết này giống như một tòa núi nhỏ.
Trên người thứ màu trắng này còn có rất nhiều tuyết, nếu không nhìn kỹ còn tưởng là một ngọn núi trắng đang di chuyển.
Lúc này cái thứ màu trắng đó cũng phát hiện ra bọn họ, trực tiếp hít sâu một hơi, phun về phía họ.
Mọi người bị vây trong mùi này đều phải nín thở, có một số người không chú ý trực tiếp ngã xuống đất bị hun đến hôn mê bất tỉnh.
“Sao miệng thứ này lại thối như vậy?”
Kha Sương nhíu chặt mày, trong mắt đầy vẻ ghét bỏ.
Nhưng đúng lúc này, họ đột nhiên cảm thấy nhiệt độ trong lá chắn bảo vệ giảm xuống, bắt đầu hoảng loạn. Đương nhiên Tô Tiểu Bạch cũng cảm giác được, thở sâu, lại rót thêm linh lực vào lá chắn bảo vệ. Nếu không phải có lá chắn bảo vệ thì một hơi của con gấu tuyết kia cũng đủ làm bọ đông lạnh thành băng điêu.
Đương nhiên con gấu tuyết kia cũng biết hiệu quả công kích của mình, nhưng lại thấy đám người kia vẫn đứng đó bình thường, không nhịn được ngẩn người.
Sau đó gấu tuyết chuyển mắt nhìn tầng lá chắn bảo vệ ở bên ngoài, lập tức hiểu rõ.
Con gấu tuyết có thực lực tới cảnh giới này đương nhiên trí lực cũng không thấp, biết là bởi vì có tầng lá chắn bảo vệ nên những người kia mới không bị biến thành băng điêu.
Sau đó con gấu tuyết kia chuyển mắt nhìn về phía Tô Tiểu Bạch, hắn cảm giác được linh lực này phát ra từ người Tô Tiểu Bạch.
Ngay sau đó, con gấu tuyết lao thẳng về đám người Tô Tiểu Bạch.
Tô Tiểu Bạch liếc mắt, lập tức nhắc nhở mọi người.
“Mọi người cẩn thận!”
Tốc độ của gấu tuyết rất nhanh, để né tránh tập kích của nó mọi người chỉ có thể lách mình rời khỏi chỗ này.
Nhưng mà có rất nhiều lang yêu hổ yêu và nhân tộc sau khi ra khỏi lá chắn bảo vệ trực tiếp bị động lạnh thành khối băng. Tô Tiểu Bạch cũng di chuyển thân hình tránh né công kích của gấu tuyết.
Trên mặt gấu tuyết hiện ra vẻ suy ngẫm, tới trước mặt một băng điêu vươn chân đá vào băng điêu, chỉ thấy băng điêu bị gấu tuyết đá vỡ tan tành, ngay cả một Hổ tộc ở bên trong cũng hóa thành hư không.