Lang Phong cũng cười ngượng ngùng.
“Chờ chúng ra khỏi Vô Vực, ta sẽ chuẩn bị nguyên liệu luyện chế đan dược này cho ngươi, luyện chế nhiều một chút.”
“Không sao, có hai tộc các ngươi đi cùng, chúng ta cũng bớt được khá nhiều chuyện, nếu không nhóm chúng ta đối mặt với công kích của yêu thú khắp đồi núi sẽ không chịu nổi.”
Hai câu nói của Tô Tiểu Bạch đã giúp họ xua tan áy náy, so với việc để họ mang cảm giác áy náy đi về phía trước thì thà rằng giúp họ giảm bớt gánh nặng, đến lúc gặp phải vấn đề có thể toàn lực đối phó.
“Yên tâm đi, chỉ cần không uy hiếp đến chuyện của tộc chúng ta thì chúng ta sẽ đi cùng ngươi đến cuối cùng.”
Hổ Tam Sơn nói, hiện giờ hắn không có nhiều địch ý với Tô Tiểu Bạch giống như lúc trước. Thực lực và sự tiêu sái của Tô Tiểu Bạch đã lấy được tín nhiệm của hắn.
Tô Tiểu Bạch gật đầu, trở về nơi đóng quân của mình.
“Tiểu Bạch đại sư, ngươi trở lại rồi?”
Âu Dương Tình thấy Tô Tiểu Bạch vội cười nói, Tô Tiểu Bạch cười gật đầu.
“Ca ca ngươi thế nào? Có bình phục tốt hơn chút nào không?”
Tô Tiểu Bạch đi vào lều trại thăm hỏi Âu Dương Trạch.
“Tiểu Bạch đại sư, ta tốt hơn nhiều rồi, không cần lo cho ta, có thể đi đến đây cùng các ngươi ta đã thấy đủ, cho dù không đi được cuối cùng ta cũng không có gì phải tiếc nuối.”
“Nói gì vậy? Ta đã hứa sẽ bảo vệ tốt các ngươi, ta đi được đến đâu thì các ngươi đi được đến đó, yên tâm đi, sau này ta không muốn nghe thấy những lời như vậy nữa.”
Âu Dương Trạch nghe Tô Tiểu Bạch nói vậy trong lòng dâng lên ấm áp, có cường giả như vậy ở bên người đúng là quá tốt.
“Đúng vậy, đại ca, sau này ngươi đừng nói những lời này nữa, ngươi không tin Tiểu Bạch đại sư sao? Đã nói có thể dẫn chúng ta vào Vô Cực thì chắc chắn chúng ta sẽ vào được, ngươi phải có lòng tin mới được.”
Âu Dương Tình cười gian nói.
“Được được được, ta tin tưởng Tiểu Bạch đại sư, sau này ta không nói những lời này nữa.”
Âu Dương Trạch vội vàng cười đáp lại.
…
“Ta ra ngoài xem thử, đêm nay chúng ta hạ trại ở đây, phải bố trí phòng hộ thật tốt, các ngươi có chuyện gì thì gọi ta.”
“Âu Dương Tình, thay ta tiễn Tiểu Bạch đại sư.”
Âu Dương Trạch nửa nằm trên giường, sau khi Âu Dương Tình trở về thì cười h hả nhìn nàng…
“Sao vậy ca ca, ngươi nhìn ta như vậy làm gì?”
Âu Dương Tình cảm thấy ca ca có chuyện muốn hỏi nàng.
“Ngươi nói thật với ca ca, ngươi thích Tiểu Bạch đại sư đúng không?”
“Ai nha, ca ca nói đùa gì vậy, ta làm sao xứng với Tiểu Bạch đại sư, người ta là thực lực gì, muội muội của ngươi cũng không dám có nghĩ như vậy.”
…
Âu Dương Tình đỏ mặt nói.
“Ta đã nhìn ra ngươi có ý với Tiểu Bạch đại sư từ lâu, nhưng ngại nói ra, muội muội của ta ta còn không hiểu sao?”
Âu Dương Trạch cười nói, trải qua nhiều chuyện như vậy hắn cảm thấy Tô Tiểu Bạch là một người đáng để gửi gắm, nếu muội muội của mình có ý này, cũng có thể tác hợp một chút.
“Ca ca, ngươi yên tâm dưỡng thương đi, đừng quan tâm chuyện của ta.” Âu Dương Tình nói xong thì đi ra ngoài.
Âu Dương Trạch ở trong lều trại cười khổ lắc đầu, hắn cũng tự trách mình không có năng lực. Nếu giữa mình và Tô Tiểu Bạch không có chênh lệch quá lớn thì muội muội cũng không cần có suy nghĩ này.