Tô Tiểu Bạch vốn nghĩ là có Yêu tộc đồng hành sẽ thoải mái hơn một chút, không ngờ kinh nghiệm từng trải của họ quá nông cạn, không biết năng lực của cự xà viễn cổ.
“Hiện giờ phải làm sao đây? Chúng ta cứ chờ như vậy à.” Hổ Ta Sơn nhìn mọi người hơi lo lắng nói.
Tô Tiểu Bạch lắc đầu, giờ hắn cũng không có cách gì.
“Chờ! Ta thấy cự xà viễn cổ này có linh trí cao hơn chúng ta.”
Tô Tiểu Bạch khẽ cắn môi đứng dậy đi đến lều traị của mình nghỉ tạm.
Lang Phong, Hổ Tam Sơn và hai tỷ muội Kha Sương, Kha Tuyết nhìn nhau, lắc đầu quay về khu vực của mình. Lang tộc và Hổ tộc đều bố trí cường giả gác đêm, tránh cho có một số khách không mời mà đến. Tô Tiểu Bạch đã truyền linh lực ra ngoài để cảm ứng động tĩnh xunh quanh doanh địa bất cứ lúc nào.
“Tiểu Bạch đại sư, sao ngươi lại bỏ lá chắn bảo vệ?”
Sau khi trở lạidoanh địa, Âu Dương Trạch hỏi.
Tô Tiểu Bạch nghĩ nghĩ, không muốn lừa họ, nói hết chuyện linh lực của cự xà viễn cổ và lá chắn bảo vệ mất đi hiệu lực với mấy người.
Bọn họ không nói gì, cũng không biểu hiện ra chút kinh hoàng nào, nhưng Tô Tiểu Bạch có thể cảm nhận được sự bất an của mọi người.
“Yên tâm, ta giao phong với cự xà viễn cổ là thông qua linh lực, linh lực thực lực của chúng ta không hề kém hắn, cho nên cự xà viễn cổ này cũng không dám hành động, nhiều lắm chỉ thử chúng ta một chút, không có gì phải lo lắng.”
Tô Tiểu Bạch nói lời này là đang an ủi mọi người.
“Yên tâm, Tiểu Bạch đại sư, có ngươi ở đây chúng ta sẽ không lo lắng, chắc chắn ngươi sẽ bảo vệ chúng ta chu toàn.”
Âu Dương Trạch cũng nói giỡn, Tô Tiểu Bạch cười hiểu được ý của hắn.
Sau khi trở lại lều trại Tô Tiểu Bạch truyền cảm lực của mình ra ngoài, tập trung tinh thần cảm giác động tĩnh xung quanh đợi cho linh lực phát huy hoàn toàn, ngay cả động tĩnh trong lòng đất hắn cũng cảm giác được.
“Tiểu Bạch đại sư?”
…
Âu Dương Tình đứng ở bên ngoài lều trại gọi, Tô Tiểu Bạch thu hồi lực chú ý, hoạt động một chút.
“Vào đi.”
Âu Dương Tình bưng một ít thức ăn vào lều trại của Tô Tiểu Bạch.
“Tiểu Bạch đại sư, đây là thức ăn chính tay ta làm, ngài ăn một chút đi.” Âu Dương Tình cung kính đặt thức ăn lên trên bàn.
“Ta không ăn, các ngươi ăn đi, ca ca ngươi cần bổ sung thêm dinh dưỡng, mang cái này cho hắn đi.”
Tô Tiểu Bạch cười cười nói.
“Ta đã để thức ăn cho ca ca rồi, đây là cố ý làm cho ngài, ngài nếm thử một ít đi.”
Âu Dương Tình cúi đầu ủy khuất nói, nàng cố ý làm những thức ăn này cho Tô Tiểu Bạch, nếu hắn không ăn nàng sẽ rất buồn lòng.
Tô Tiểu Bạch thấy bộ dạng của nàng cũng biết cứ từ chối thì không tốt lắm.
“Được rồi, đặt ở đó đi, ta tu luyện xong sẽ ăn.”
“Vậy ta không làm chậm trễ Tiểu Bạch đại sư tu luyện, ta lui ra ngoài.” Âu Dương Tình vội vàng đứng lên chạy ra ngoài.
Hiện giờ Tô Tiểu Bạch làm sao còn tu luyện được nữa, định gọi Âu Dương Tình lại nói hai câu, nếu chạy thì thôi vậy.
Tô Tiểu Bạch nhìn thức ăn trên bàn, đúng là vài ngày không ăn cơm rồi, nếm thử xem tay nghề của cô gái này vậy.
Hắn cầm một miếng thức ăn bỏ vào miệng.
“Ừm! Ăn khá ngon, không ngờ cô gái này còn rất có tay nghề.”
Tô Tiểu Bạch vui vẻ, ăn sạch thức ăn trên bàn.