Tất cả mọi người trong doanh địa đều biết hành động của Hổ Tam Sơn, nhờ có Lang Phong và Tô Tiểu Bạch khuyên bảo mới không xảy ra náo động.
“Rốt cuộc khi nào người gia tộc Thông Thiên Thú mới tới đây?”
Lang Phong đi đến bên cạnh Tô Tiểu Bạch căng thẳng nói.
“Ta cũng không biết, không có dấu hiệu gì.”
Tô Tiểu Bạch nhìn trên bầu trời không có chút gợn sóng nào, không giống sắp có người tới đây trả thù.
Vừa dứt lời thì trên không trung vốn không có gợn sóng đột nhiên nứt ra, Thiên Thông Thú ở gần doanh địa đang nhìn Tô Tiểu Bạch cũng ngẩn cả người.
Theo lý thì không có cách nào thoát khỏi nơi này, vậy mà lại có người hợp lực mở được kết giới từ bên ngoài, người thực lực bình thường không thể làm được.
“Lão Hắc Quỷ, cho ngươi sống thời gian dài như vậy đúng là lợi cho ngươi.”
Từ trong khe truyền đến một tiếng nói già nua.
Thông Thiên Thú ngẩng đầu cảm thấy giọng nói này rất quen, suy nghĩ cẩn thận lại, sắc mặt biến đổi.
Bàn tay nâng lên nhanh chóng nắm chặt, không gian vốn xé rách một cái khe lại bị khép lại, lúc này sắc mặt Thông Thiên Thú rất khó coi.
“Lão Hắc Quỷ? Tên này không dễ nghe chút nào.”
Lang Phong ở bên cạnh giễu cợt, quay đầu nhìn về phía Tô Tiểu Bạch, hắn cũng đang giễu cợt tên của Thông Thiên Thú.
Có mười bóng người từ cái khe trên không trung xẹt qua, nhìn kỹ tất cả đều là người gia tộc Thông Thiên Thú với một đội trưởng lão Hổ tộc đi cuối cùng.
“Đại trưởng lão, ngươi hiện thân đi, sao lại để tiểu bối trong tộc giao thủ với ta như vậy?”
Lão Hắc Qủy cười nhìn vào cái khe trên bầu trời.
“Đừng có nhìn phía trước, ta ở trong này mà.”
Trong hư không một bóng dáng từ từ ngưng tụ thành thật thể ở trước mặt Lão Hắc Qủy, đây là đại trưởng lão của gia tộc Thông Thiên Thú. Thú bào màu bạc, cười tiêu sái đi tới trước mặt Lão Hắc Qủy.
“Đây là trưởng lão của gia tộc Thông Thiên Thú sao? Bộ dạng cũng khá hiền lạnh, không khủng bố giống như trong truyền thuyết.”
Lang Phong cũng chỉ nghe nói người này là một lão yêu quái sống ngàn năm, bình thường không ra ngoài.
“Hòa ái dễ gần? Ngươi không thấy cách hắn lên sân khấu sao? Từ hư không ngưng tụ thành vật thể, thực lực này không phải bình thường đâu.”
Tô Tiểu Bạch nhíu mày, hắn không ngờ đại trưởng lão của gia tộc Thông Thiên Thú lại có loại chân lực này…
Da mặt Lão Hắc Qủy hơi run lên, qua nhiều năm như vậy, đại trưởng lão không những không chết, ngược lại thực lực còn sâu không lường được.
“Sao các ngươi biết ta ở trong này?”
Lão Hắc Qủy nói với đại trưởng lão của Thông Thiên Thú.
Lão Hắc Qủy thấy mình bị người gia tộc vây quanh, cũng không có ý định chạy trốn.
Hổ Tam Sơn nghe Lão Hắc Qủy nói vậy, thân hình hơi run, cũng rất sợ thực lực của hắn, nếu chẳng may gia tộc Thông Thiên Thú không thể thắt cổ được hắn, mình bị trưởng lão bọn họ bán đứng thì chắc chắn Lão Hắc Qủy sẽ tìm mình trả thù.
“Ngươi không cần biết vì sao chúng ta biết được, mau theo ta trở về gia tộc, không được phá vỡ quy củ.”
Đại trưởng lão cũng không có ý định ra tay, nhiều người như vậy không rat ay vẫn tốt hơn.
“Vậy đại trưởng lão thử xem có thể dẫn ta đi không?”
Lão Hắc Qủy dậm chân, khí thế hùng hồn dối dào tuôn ra, không gian bên cạnh đều trở thành hư không.
“Ta sẽ không ra tay, năm đó thành lập Hắc Tháp đã thành thục, để bọn họ thử xem thực lực của ngươi.”
Đại trưởng lão vung tay, lập tức vây quanh Thiên Thông Thú.