“Sau lại bị một số cường giả vây quét, nhưng lần hành động đó không quá thành công, cường giả vây quét Mộ Bia lão nhân có một nửa bị thương, thậm chí một số người thực lực yếu còn ngã xuống tại chỗ, nhưng mà cuối cùng vẫn để hắn thoát được, rất nhiều cường giả có mối thù sâu đậm với hắn, tìm kiếm nhiều năm không có kết quả cũng quên đi.”
Âu Dương Trạch nói với mọi người.
“Trên cái sách cổ kia có cách phá giải lực cắn nuốt không?”
Tô Tiểu Bạch hỏi, hắn cảm thấy khá hứng thú với công pháp của Mộ Bia lão nhân, nhưng hắn sẽ không tu luyện loại công pháp hao phí tính mạng con người này.
“Sách cổ không có ghi, nhưng ta nghĩ chỉ có hắn mới biết cách phá giải, dù sao loại nhược điểm trí mạng này sẽ không dễ thể hiện ra.”
Âu Dương Trạch nói, Tô Tiểu Bạch gật đầu, lấy phong ấn chân hỏa ra, Mộ Bia lão nhân ở bên trong đã hấp hối.
“Ta thấy hắn cũng sắp bị chân hỏa của ngươi đốt chết rồi.”
Lang Phong nhìn Mộ Bia lão nhân nói.
Tô Tiểu Bạch nghĩ nghĩ hơi lắc lắc chân hỏa, phát hiện Mộ Bia lão nhân không có phản ứng gì. Tô Tiểu Bạch bỏ hết linh lực bên ngoài chân hỏa, làm chân hỏa tắt hết.
Đột nhiên Mộ Bĩa lão nhân đứng dậy chạy về phía màn trướng muốn ra ngoài.
Tô Tiểu Bạch cười lạnh một tiếng bàn tay nắm chặt, Mộ Bia lão nhân lại bị hút trở lại.
“Ta đã thêm ký hiệu trên người của ngươi, hiện giờ ngươi giống như một vật phẩm, tay ta hơi nắm vào là ngươi sẽ trở về.”
Tô Tiểu Bạch cười nói với Mộ Bia lão nhân, lúc này Mộ Bia lão nhân rất tuyệt vọng, hắn vốn định nhân dịp những người này không chuẩn bị chạy ra, không ngờ vẫn bị tóm trở lại.
“Vào đi!”
Tô Tiểu Bạch triệu hồi ra chân hỏa bỏ Mộ Bia lão nhân vào, lúc này nhiệt độ của chân hỏa rất cao, thân hình Mộ Bia lão nhân cũng trở nên mờ ảo.
“Không ngờ lão gia hỏa này lại không biết xấu hổ như vậy, ta còn tưởng là hắn không xong rồi.”
Lang Phong lắc đầu nói, ai mà nghĩ đến nhân vật từng làm kẻ khác nghe tên đã sợ mất mật này lại rơi vào kết cục này.
“Đốt hắn đi, đốt sạch thân thể hắn, đến lúc đó chỉ còn lại linh hồn, mùi vị sẽ càng khổ sở hơn.”
Mộ Bia lão nhân nghe Tô Tiểu Bạch nói vậy thì sợ tới mức hét toáng lên.
“Ta giao ra, ta sẽ lập tức giao ra.”
Mộ Bia lão nhân hét, nhưng Tô Tiểu Bạch không để ý đến hắn.
“Ta còn muốn nói với ngươi một chuyện, tộc nhân của ta được cứu về, nhưng linh lực trên người đã mất hết, hiện giờ không khác gì phế nhân.”
Lang Phong thở dài nói, hắn hy vọng Tô Tiểu Bạch sẽ có cách giải quyết.
“Lúc đưa họ trở về ta đã cảm giác được rồi, giờ chỉ hy vọng Mộ Bia lão nhân sẽ giao ra tất cả linh lực đã hấp thụ.”
“Lão gia hỏa này không để hắn chịu chút khổ thì không thể tin tưởng hắn.”
Tô Tiểu Bạch lắc đầu nói.
Lang Phong hơi gật đầu, dù sao giờ cũng không có cách gì tốt hơn, chỉ có thể như vậy.
“Chúng ta nghỉ ngơi ở đây một ngày, mai sẽ xuất phát.”
Tô Tiểu Bạch nói xong lại cùng Âu Dương Trạch quay trở về lều trại xem Âu Dương Tình, sau khi ăn cơm với hai huynh muội xong thì quay về lề trại.
Thấy Tô Tiểu Bạch trở lại thì Mộ Bia lão nhân xin Tô Tiểu Bạch tha cho hắn.
Nhưng Tô Tiểu Bạch không để ý đến hắn, thậm chí còn cảm thấy hắn ồn ào, vung tay lên chắn âm thanh của hắn.
Lúc này thân thể Mộ Bia lão nhân đã bị đốt chỉ còn lại một nửa, Tô Tiểu Bạch quyết định đợi khi nào chỉ còn linh hồn rồi nói sau.