Sáng sớm hôm sau, tất cả mọi người chờ xuất phát, chờ Tô Tiểu Bạch dẫn họ đi tới nơi mục đích cuối cùng. Tô Tiểu Bạch từ lều trại đi ra, nhìn đám người trước mặt.
“Đầu tiên rất cảm tạ mọi người đã đồng hành cùng quãng đường này, chúng ta sắp tiến vào Vô Cực, ta không đảm bảo trình độ mỗi người đều sẽ tăng lên, càng không dám nói sẽ đưa mọi người ra ngoài an toàn, nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại ở bên ngoài.”
“Yên tâm, Tiểu Bạch đại sư, quãng đường này đi theo ngươi, chúng ta không hối hận.”
Trong đám người có rất nhiều giọng nói hùa theo.
“Vậy chúng ta xuất phát thôi.”
Tô Tiểu Bạch cười gật đầu nói.
Lang Phong với Tô Tiểu Bạch đi phía trước đội ngũ, bên người còn có linh hồn của Mộ Bia lão nhân đang bị chân hỏa vây quanh.
Đúng là bởi vì Mộ Bia lão nhân dẫn đường nên đám người Tô Tiểu Bạch mới có thể thoát khỏi bẫy rập của rừng rậm lạc đường, thật ra những thay đổi trong rừng lạc đường là có quy luật, Mộ Bia lão nhân cũng ở trong này thời gian dài mới hiểu được quy luật.
“Phía trước chính là kết giới của phượng hoàng Cửu Vĩ Kim Loan.” Mộ Bia lao nhân nâng một ngón tay lên, mọi người nhìn sơn thể ở phía trước.
“Lao nhân này còn không có cả sơn động, không có sơn động thì tiến vào chỗ này thế nào?”
Lang Phong khó tin nói.
Tô Tiểu Bạch nhặt hòn đá dưới đất lên ném về phía trước, lúc chạm vào sơn thể đối diện tảng đá vỡ thành bột phấn.
“Ngừng? Hình như phía trước có một kết giới.”
Mộ Bia lão nhân hừ lạnh, nếu không có hắn hỗ trợ thì chắc chắn có mấy người phải táng thân ở đây.
“Nói đi, làm sao chúng ta tiến vào kết giới này được?”
Tô Tiểu Bạch hỏi.
…
“Ngươi bỏ hết linh lực với chân hỏa ở bên ngoài ta đi.”
Tô Tiểu Bạch hơi do dự nhưng vẫn làm theo lời hắn nói.
Mộ Bia lão nhân bay lơ lửng ở trước mặt kết giới, liên tục làm mấy dấu tay, kết quả mở ra một con đường đủ cho hai người đi qua.
Con đường vừa hiện ra, xung quanh linh hồn Mộ Bia lão nhân lại xuất hiện rất nhiều chân hỏa.
“Ngươi làm gì vậy?”
Mộ Bia lão nhân hoảng sợ nhìn về phía Tô Tiểu Bạch.
“Đây chính là cách bảo đảm của ta, đề phòng ngươi báo tin cho phượng hoàng Cửu Vĩ Kim Loan.”
Tô Tiểu Bạch nói, Mộ Bia lão nhân cũng không nói gì, thanh danh bên ngoài của mình làm người ta không thể không đề phòng.
“Chúng ta đi vào thôi.”
Mọi người không nói chuyện, bước chân cũng nhẹ hơn rất nhiều, tất cả cường giả đều dùng linh lực thu lại hơi thở của mình.
Chờ phân phó mọi người trong đội ngũ xong, Tô Tiểu Bạch với Lang Phong vẫn xung phong tiến vào trong sơn thể.
Lãnh địa của phượng hoàng Cửu Vĩ Kim Loan khá giống với Mộ Bia lão nhân, chỉ là đỉnh núi của sơn thể đã bị đào rỗng, có ánh mặt trời từ trên đỉnh núi chiếu xuống, cả sơn động đều là ánh vàng rực rỡ.
Trong sơn động này khắp nơi đều thấy vàng bạc châu báu và công pháp bí tịch, còn có một số thực vật quý giá cũng sinh trưởng ở đây.
“… Không ngờ phượng hoàng Cửu Vĩ Kim Loan lại dùng những thực vật này để làm thức ăn, đúng là phung phí của trời.”
Tô Tiểu Bạch lắc đầu, nhỏ giọng nói.
“Nói với người của các ngươi không được có ý định gì với những thứ kia, cho dù các ngươi lấy thứ gì phượng hoàng Cửu Vĩ Kim Loan cũng cảm ứng được.”
Mộ Bia lão nhân nói, Lang Phong nhìn thoáng qua Tô Tiểu Bạch, Tô Tiểu Bạch gật đầu, Lang Phong đi nói với mọi người. Khi đi đến trung tâm sơn động, mọi người nhìn thấy phượng hoàng Cửu Vĩ Kim Loan đang dựa vào bàn ngọc.