Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 315 - Chương 315: Đạm Đài Bạch!

Chương 315: Đạm Đài Bạch! Chương 315: Đạm Đài Bạch!

“Làm sao?”

“Suy nghĩ kỹ chưa?”

“Là nguyện ý làm người dẫn đường chỉ đường cho chúng ta, hay là bị mang đi diễu hành mấy Vực?”

Khóe miệng Tô Tiểu Bạch nhếch lên.

Hắn đưa ra hai lựa chọn này, chỉ cần là người coi trọng mặt mũi, đều biết làm ra chọn lựa như thế nào.

“Ta dẫn đường cho các ngươi!”

Trường Sinh Đại Đế thỏa hiệp, lần này hắn không chút do dự.

Mỗi lần vừa nghĩ tới bị lột sạch diễu hành nhiều Vực, hắn liền không rét mà run... Tuy nói làm người dẫn đường cũng mất mặt, nhưng ít ra so với cái trước tốt hơn nhiều!

Hơn nữa mấu chốt nhất là, chỉ cần không tự bạo, còn sống, hết thảy đều còn có thể!

Nói không chừng hắn có thể ở bên trong đường xá tìm tới cơ hội thoát đi, hoặc là tìm được cơ hội âm tên Vô Địch Đại Đế này, khôi phục uy nghiêm của Trường Sinh Đại Đế hắn!

Chỉ cần Vô Địch vừa chết, những người khác còn chẳng phải mặc cho hắn xẻ thịt?

Sau đó, trên đời liền không còn bất kỳ ai biết chuyện hôm nay.

Cũng tự nhiên không ai biết đến, tao ngộ bi thảm hôm nay hắn gặp phải!

“Vậy không phải tốt sao!”

Tô Tiểu Bạch cười nói, “Vừa vặn, có tuyến đường của ngươi, cộng thêm tốc độ cực nhanh của ta, tin rằng không cần 10 năm, nhiều nhất hai ba năm liền có thể đến Ngự Giới!”

Hai đến ba năm? !

Bọn người Long Phủ Đại Đế nghe được con số này, đều líu lưỡi nói không nên lời.

Giữa một vạn năm cùng hai ba năm, nhưng mà chênh lệch đến mấy ngàn lần... Bọn họ thậm chí không cách nào tưởng tượng, vẻn vẹn chỉ tốn thời gian ngắn như vậy liền có thể đi tới Ngự Giới, rốt cuộc là đi đường nào? !

“Ta dẫn đường thì không thành vấn đề!”

“Nhưng ta phải cảnh cáo ngươi, đường tắt hung hiểm, là người thường không thể chịu đựng... Dù là ngươi đạt tới Cửu Trọng Kinh Thế Đế Cấp, nhưng vẫn có thể bỏ mạng!”

Trong mắt Trường Sinh Đại Đế lóe lên vầng sáng ác liệt, “Bởi vì địa phương chúng ta phải đi xuyên qua, là cấm địa không người dám tiến vào của mỗi Vực!”

“Cấm địa không người dám tiến vào?”

Tô Tiểu Bạch nghe lời này, mắt sáng lên, nghiêng đầu nhìn về phía Long Phủ Đại Đế, “Long Phủ Đại Đế, lời hắn nói là thật sao?”

“Không sai!”

Long Phủ Đại Đế trịnh trọng gật đầu, “Bên trong mỗi Vực đều tồn tại cấm địa không người dám đặt chân, Trường Sinh Vực có, Hạo Hãn Vực cũng có! Nghe đồn những cấm địa này là do đại năng Tổ Cấp lưu xuống, có Thời Không Chi Động chuyên môn dùng để nhanh chóng qua lại các địa phương, chẳng qua là nếu tồn tại phía dưới Tổ Cấp dám đến gần, đều không cách nào sống sót!”

“Ồ?”

“Thời Không Chi Động tồn tại Tổ Cấp lưu lại?”

Trong mắt Tô Tiểu Bạch lộ ra vẻ hứng thú nồng đậm.

Tổ Cấp, là một trong những mục tiêu hắn cảm thấy cực kỳ hứng thú.

Không người biết Tổ Cấp rốt cuộc là tồn tại bực nào... Thân thể, khuôn mặt của bọn họ rốt cuộc là bộ dáng gì, cho dù là trong truyền thuyết cũng không có ghi lại.

Hiểu biết trước mắt của Tô Tiểu Bạch về Tổ Cấp, cũng vẻn vẹn chẳng qua là chuyện Tổ Cấp có thể cách cự ly vô hạn truy tìm nhân quả mà thôi.

Bây giờ lại thêm một loại.

Tổ Cấp có thể ở mỗi Vực, xây dựng Thời Không Chi Động chỉ có Tổ Cấp mới có thể xuyên qua!

“Đồ vật tiện tay chế tạo ra, đều đủ để trở thành cấm địa một Vực, Tổ Cấp mạnh... Sâu không lường được a!”

Ánh mắt Tô Tiểu Bạch chớp động.

“Đến gần Thời Không Chi Động, sẽ gặp phải nguy hiểm gì?”

Tô Tiểu Bạch hỏi.

“Vị trí Thời Không Chi Động, bên trong cự ly dài đằng đẵng tính bằng năm ánh sáng, đều là một mảnh khu vực vốn có lực kéo cùng lực xé rách cực mạnh! Bất kỳ vật thể tiếp cận, cho dù là ánh sáng, cũng sẽ bị bóp méo hút vào!”

Long Phủ Đại Đế nói, “Thời Không Chi Động sinh ra lực nhảy vọt hư không mạnh vô cùng, vì vậy trong đó sinh ra số lượng lực xé rách, cũng kinh khủng vượt quá tưởng tượng... Chỉ có tồn tại Tổ Cấp trở lên mới có thể lấy thân thể chống đỡ, tiến hành sử dụng!”

“Một khi phía dưới Tổ Cấp đến gần, nhỏ yếu một chút, thì bị xé nát xoắn giết thành mảnh vụn, hơi mạnh mẽ một chút, thân thể sẽ bị kéo dãn vô hạn, không cách nào chạy thoát khỏi lực hút cường đại sinh ra từ Thời Không Chi Động, cuối cùng bị hút vào Thời Không Chi Động, chết thảm bởi lực xé rách của thời không!”

“Nhưng nguy cơ trí mạng nhất, chưa bao giờ là những nguy hiểm ngoài sáng này... Mà là bẫy rập ẩn giấu ở chỗ không ai biết, bỗng nhiên nhô ra!”

“Phàm là tiếp cận không gian Thời Không Chi Động, lực xé rách ở hư không xung quanh sẽ vô cùng mạnh mẽ, có lẽ khi ngươi xuyên qua vùng hư không được cho là vô cùng tầm thường, nhưng mà sau khi chui vào trong đó, lại phát hiện trong đó tồn tại Thời Không Chi Lực cực mạnh!”

“Một khi đụng phải Thời Không Chi Lực cực mạnh, ngươi căn bản không còn hy vọng sống... Một cơ hội duy nhất để có thể sống sót, chỉ thuộc về những Đại Đế nắm giữ tạo nghê rất cao bên trên Thời Gian cùng Không Gian Đại Đạo!”

Lời nói của Long Phủ Đại Đế, để cho Tô Tiểu Bạch hiểu thêm khá rõ ràng về Thời Không Chi Động.

Sau khi hư không bình thường vỡ vụn, hiện ra Thời Không Phong Bạo cũng không đáng sợ.

Đáng sợ là Thời Không Phong Bạo cấp độ càng cao, vậy thì sinh ra Thời Không Chi Lực!

Đến gần Thời Không Chi Động, hư không chung quanh nơi đó có lẽ tồn tại loại Thời Không Chi Lực này... Không cần phải hỏi, đụng phải chính là xong đời!

Về phần bản thân Thời Không Chi Động liền càng không cần phải nói.

Đến gần cũng khó.

Muốn đi vào trong đó, mượn Thời Không Chi Động một hơi xuyên qua nhiều Vực?

Chờ ngươi đạt tới Tổ Cấp trước lại nói!

Loại chuyện tương tự, đã từng tồn tại qua.

Tỷ như lỗ hổng giữa Địa Cầu cùng Hạo Hãn Vực... Chỉ có cấp Siêu Phàm có thể thông qua, bên dưới cấp Siêu Phàm muốn thông qua, chỉ có chết!

Còn có Thời Không Phong Bạo sinh ra sau khi hư không vỡ vụn, chỉ có Đế Cấp mới có thể bình yên chịu đựng, phía dưới Đế cấp tùy thời đều có nguy hiểm tính mạng!

Bây giờ đến phiên Thời Không Chi Lực.

Tổ Cấp trở xuống, ở trước mặt Thời Không Chi Lực đều là sâu kiến... Thuộc loại chỉ có thể tùy ý bị giết!

Rốt cuộc Tô Tiểu Bạch cũng biết được, tại sao Thời Không Chi Động sẽ bị mỗi Vực coi là cấm địa, dù là phải đi vòng một đường xa, cũng không muốn đến gần nơi đó nửa phần... Tính mạng so với thời gian cùng khoảng cách quan trọng hơn!

“Thì ra là như vậy... Phải xuyên qua những chỗ này, mới có thể đến Ngự Giới trong thời gian ngắn sao?”

“Vậy thì đi thôi!”

“Vừa lúc, ta có thể kiến thức một chút, Thời Không Chi Động Tổ Cấp, rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại!”

Tô Tiểu Bạch làm ra quyết định.

“...”

Đám người Long Phủ Đại Đế nhìn nhau, đều thấy được vẻ bất đắc dĩ trong mắt đối phương.

Nếu để cho bọn họ chọn, bọn họ nhất định sẽ lựa chọn né tránh Thời Không Chi Động... Thà an toàn một điểm, đi quanh một vòng, cũng tuyệt không đến gần cái địa phương nguy hiểm tầng tầng kia.

Nhưng bây giờ rõ ràng đã không phải do bọn hắn đến nói chuyện.

Cảnh giới thực lực của Tô Tiểu Bạch, đã đạt tới mức độ bọn họ căn bản xem cũng không hiểu... Tự nhiên hết thảy đều là do Tô Tiểu Bạch tính toán!

“Được, ngươi đã không lùi bước, như vậy thì được rồi!”

Trường Sinh Đại Đế hờ hững nói.

Hắn đã đoán được quyết định của Tô Tiểu Bạch.

Nhưng cái này cũng đồng thời nói rõ, cơ hội chạy thoát giết ngược của hắn sắp tới!

Chỉ cần đến bên ngoài Thời Không Chi Động, hắn tùy thời cũng có thể dùng chút mưu mẹo, để cho Tô Tiểu Bạch đụng phải Thời Không Chi Lực... Ở dưới sức mạnh cường hãn của Thời Không Chi Lực, coi như là Cửu Trọng Kinh Thế Đế Cấp thì như thế nào?

Vẫn có thể dễ dàng miểu sát!

Một khi cái tên Vô Địch Đại Đế này vừa chết... Hắc hắc hắc!

Nghĩ tới đây, trong mắt Trường Sinh Đại Đế đã không nhịn được dâng lên ánh sáng.

Thỏa thuận đạt thành, mọi người cũng không lãng phí thời gian nữa.

“Lên đường!”

Tô Tiểu Bạch để cho cái bóng ở trước mặt đi trước mở đường, Trường Sinh Đại Đế ở sau lưng, đám người Tô Tiểu Bạch thì theo sát.

Một đám Đế cấp trực tiếp trốn vào trong hư không, tiếp tục hướng phía Đông đi xuyên qua!

...

Cùng lúc đó.

Ngự Giới, trong Linh Bình Cung.

Một cô bé ước chừng hai tuổi xinh đẹp giống như búp bê Tinh Linh, trong hai mắt to tròn nhấp nháy ánh sáng trong suốt, đang ở bên trong cung điện ngồi trên phi kiếm Đế cấp chơi đùa.

“Bạch điện hạ, bây giờ đã nắm giữ Ngự Kiếm Chi Pháp rồi sao?”

Một bên phụ trách trông nom, là một vị Đại Đế cảnh giới Hám Thế, bề ngoài to con giống như một con sư tử, theo sát sau lưng cô bé, hòa ái cười nói...

Nàng ở bên trong cung điện bay tới bay lui.

Thanh âm như chuông bạc vang vọng trong cung điện.

Bỗng nhiên, Đạm Đài Bạch dừng lại.

“Mẹ!”

Đạm Đài Bạch giòn giã mở rộng vòng tay, thoáng cái nhào vào trong ngực một thân ảnh tuyệt đẹp.

“Giới Chủ!”

Hồng Sư Đại Đế theo sát mà tới, khom mình hành lễ.

“Lui ra đi.”

“Vâng!”

Linh Bình Nữ Đế vung tay áo, Hồng Sư Đại Đế lập tức lui ra.

Hắn vừa rời đi, vẻ uy nghiêm lạnh giá trên mặt Linh Bình Nữ Đế thoáng cái tiêu tan, nhìn cô bé trong ngực, lộ ra một nụ cười cưng chiều tràn đầy tình thương của mẫu thân.

Cười một tiếng khuynh Thành, lại cười nữa liền khuynh Quốc.

Dùng để hình dung Linh Bình Nữ Đế không sai chút nào!

Nàng đưa tay sờ lên mũi đẹp của Đạm Đài Bạch, cười hỏi: “Bạch nhi hôm nay tu hành như thế nào?”

“Mẹ, ta đã học được phương pháp Ngự Kiếm!”

Đạm Đài Bạch hết sức phấn khởi nói, “Mẹ! Ngài nói qua, Bạch nhi chỉ cần học xong Ngự Kiếm Chi Pháp, ngài liền dẫn ta gặp cha, Bạch nhi muốn gặp cha!”

“Được, mẹ đáp ứng con!”

Linh Bình Nữ Đế cười nhẹ một tiếng.

Một lát sau, hai người tiến vào trong một thư phòng cổ điển ấm áp.

Linh Bình Nữ Đế khoát tay, nhẹ nhàng vuốt một cái trên không trung.

Một đạo bức họa hiển hiện ra.

Bất ngờ chính là bộ dáng Tô Tiểu Bạch!

“Mẹ, đây chính là cha của Bạch nhi sao? !”

Đạm Đài Bạch vui vẻ nói.

“Đúng, cũng không phải!”

Linh Bình Nữ Đế từ ái nhìn Đạm Đài Bạch, “Mẹ là Chúa Tể một Giới, phải gánh chịu trách nhiệm của một Giới, cha của con, chẳng qua là một trong những sinh linh tầm thường của một Giới mênh mông, cho dù hắn là cha con, nhưng con lại không thể nhận hắn.”

“Vì sao?”

Đạm Đài Bạch không hiểu.

“Bởi vì thế giới này, có thể cho phép con mạnh, nhưng quyết không cho phép con yếu!”

Linh Bình Nữ Đế nói một câu ý vị sâu xa.

Đạm Đài Bạch nghiêng đầu nhỏ, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Linh Bình Nữ Đế: “Mẹ, Bạch nhi không hiểu!”

“Bây giờ con không hiểu, sau này con liền hiểu!”

“Còn nhớ mẹ đã nói với con không, trước khi thành Đế, là Phàm, là kiến hôi... Sau khi thành Đế, mới xem như chân chính bước ra một bước này, đăng lâm thành Giới Chủ, cũng thành Võ Tổ!”

Linh Bình Nữ Đế ôn nhu nói, “Có một ngày, con cần vượt qua tất cả mọi người, mới có tư cách nhận cha con!”

“Vậy... Mẹ, cha là Phàm, hay là Đế a?”

Đạm Đài Bạch hỏi.

“Hắn...”

Linh Bình Nữ Đế chần chờ, “Tạm thời mẹ sẽ giúp con suy diễn một phen!”

Nói xong, Linh Bình Nữ Đế bấm niệm pháp quyết, trong mắt có vầng sáng trận pháp lóe lên.

Nhưng rất nhanh, kết quả đi ra.

“Nhân quả cách trở.”

“Vận mệnh hỗn loạn.”

“Không chết, nhưng cũng không sinh!”

Chân mày đẹp mắt của Linh Bình Nữ Đế cau lại, phát hiện nàng lại không tính ra được nhân quả của Tô Tiểu Bạch!

Loại tình huống này chỉ có ba loại.

Một là đối phương đang ở sâu trong một vùng đất ngăn cách nhân quả, làm hỗn loạn vận mệnh.

Hoặc là đối phương đã đạt tới một cấp độ vô cùng cao, đồng thời ở khoảng cách vô cùng xa, vượt ra cực hạn nàng có thể suy diễn.

Khả năng cuối cùng, hoặc là đối phương đã chết, không suy diễn được kết quả.

“Mẹ, thế nào rồi? Cha là Phàm, hay là Đế?”

Mắt to của Đạm Đài Bạch vụt sáng, chờ đợi nghe được câu trả lời.

“Cha con... Không phải là Phàm, cũng không phải Đế, hắn có thể không tồn tại.”

...

“Ừm?”

Linh Bình Nữ Đế vừa nói ra lời này, Tô Tiểu Bạch ở xa xôi, bỗng nhiên vô hình cảm giác được... Giống như là bị người nguyền rủa!

“Ai đang trù ẻo ta!”

Tô Tiểu Bạch nhíu mày, nhìn Trường Sinh Đại Đế ở bên cạnh.

Trường Sinh Đại Đế thấy ánh mắt bất thiện của Tô Tiểu Bạch, nhất thời giật mình trong lòng... Rất sợ Tô Tiểu Bạch lại nảy ra ý nghĩ quỷ quái gì!

Bình Luận (0)
Comment