Tiếng rống kia của Đạm Đài Bạch phát ra từ phế phủ, nàng nhìn mẹ mình bị thương nặng, chịu đủ loại công kích, Đế Huyết bắn tung tóe trên trời, trong lòng tràn đầy bi thương!
Nghe được thanh âm rên rỉ này, trái tim Tô Tiểu Bạch không khỏi co quắp một cái, có cảm giác đau lòng đến thở không ra hơi.
“Mẹ! ! ! Các ngươi đừng đánh mẹ ta! ! !”
“Mẹ ta bị thương! ! Van cầu các ngươi đừng đánh! !”
“Thúc thúc, ta phải đi tìm mẹ! ! Ngươi thả ta ra đi! Mẹ bị thương rồi, nàng đang chảy máu! !”
Đạm Đài Bạch dùng đủ kiểu kêu khóc, hướng về phía bầu trời cầu khẩn.
Cổ họng của nàng thét lên.
Trong mắt tràn đầy bi ai.
Nàng giẫy giụa muốn đi ra bên ngoài đại trận phòng ngự, nhưng một cái ý niệm của Tô Tiểu Bạch, liền đem nàng giữ lại tại chỗ.
Thấy tình cảm nồng đậm sâu nặng như vậy của Đạm Đài Bạch đối với mẹ mình, Tô Tiểu Bạch thờ dài... Biết rõ mình muốn từ trong tay Linh Bình Nữ Đế bắt cóc Đạm Đài Bạch, cơ bản là không thể nào.
...
“Bạch nhi!”
Bên ngoài đại trận phòng ngự, Linh Bình Nữ Đế đang liều mạng ngăn cản, nghe được tiếng gào của Đạm Đài Bạch... Trong lúc nàng chợt quay đầu, thấy Đạm Đài Bạch gào rống bi thương cuồng loạn, tan nát cõi lòng, trong mắt Linh Bình Nữ Đế hết thảy đều là bi ai.
Nàng vẫn thua.
Dù là nàng đã đem hết toàn lực, thử làm bị thương một tên Bán Tổ, nhưng thực lực của nàng vẫn không thể chống đỡ được thế công của bảy tên Bán Tổ...
Cuộc chiến tranh này, từ khi vừa mới bắt đầu, đã định trước kết cục.
“Lão Giới Chủ... Ta còn là phụ lòng ngài vun trồng a...”
Trên khuôn mặt tuyệt đẹp của Linh Bình Nữ Đế, một giọt nước mắt trong suốt thuận theo gò má chảy xuống.
Bên trong giọt nước mắt kia, tất cả đều là cay đắng nàng trải qua suốt đời này.
Nàng kiêu ngạo một đời, lấy danh thiên tài, phong thái yêu nghiệt, từng bước một đăng lâm đến hôm nay... Dựa vào Cửu Trọng Hám Thế Đế Cấp, thực lực liền đủ để sánh bằng Nhị Kiếp Bán Tổ!
Nhưng không người biết, vì không hổ thẹn với thanh danh này, nàng bỏ ra gian khổ bao lớn!
Trong đó người giúp đỡ nàng nhiều nhất, chính là lão Giới Chủ một đời trước.
Nàng là một cô nhi.
Không cha không mẹ.
Bị lão Giới Chủ nhận nuôi, dưỡng dục lớn lên... Còn mang họ của lão Giới Chủ, Đạm Đài.
Khi nàng trở thành Giới Chủ, cảnh giới chỉ có Bát Trọng Hám Thế Đế Cấp... Thực lực mặc dù đạt tới Cửu Trọng Hám Thế Đế Cấp, nhưng cùng Thập Đế Hoàng so sánh, vô luận là các loại kinh lịch, uy vọng, thế lực, vân vân, các phương diện đều hoàn toàn không bằng!
Nhưng mà, lão Giới Chủ dẹp tan nghi vấn của mọi người, vô cùng kiên định đưa nàng ngồi lên Giới Chủ Chi Vị!
Cũng chính là từ đó, Linh Bình Nữ Đế cũng không dám lại buông lỏng chút nào... Nàng liều mạng tu luyện, dùng tính mạng đi mạo hiểm, chỉ vì hướng tất cả người của Ngự Giới chứng minh... Lão Giới Chủ là đúng!
Cuối cùng, lão Giới Chủ chết ở trong ngày Thiên Đạo Ngừng Chuyển, dùng tánh mạng của hắn, đổi lấy yên bình cho Ngự Giới.
Linh Bình Nữ Đế vì Ngự Giới, cũng làm ra hy sinh tương tự—— mượn linh hồn người khác, sinh Linh Hồn Đế Tử!
Cử động bực này, ngày trước nàng vô cùng chán ghét cùng kháng cự!
Nàng không thể náo tiếp thu được việc linh hồn của mình hòa hợp cùng một sinh mệnh hoàn toàn xa lạ, không quen biết, tạo thành một sinh mệnh mới tinh... Cảm thấy đó là khinh nhờn lớn nhất đối với linh hồn của nàng!
Nhưng vì Ngự Giới, vì tâm nguyện của lão Giới Chủ, Linh Bình Nữ Đế không để ý tới ánh mắt khác thường cùng bàn tán, đi khắp mười ba cái Vực, cuối cùng tìm được linh hồn của Tô Tiểu Bạch.
Nhưng mà từ một khắc khi nàng nhìn thấy Đạm Đài Bạch, nàng bỗng nhiên thay đổi ý tưởng, cảm thấy đây là một lần quyết định chính xác nhất của cuộc đời nàng!
Đạm Đài Bạch, là lễ vật lớn nhất mà trời cao ban cho nàng!
Ánh mắt Linh Bình Nữ Đế lần nữa trở nên kiên định.
Vô luận như thế nào, dù là đánh cược tính mạng của mình, cũng phải bảo vệ Bạch nhi chu toàn!
“Linh Bình Giới Chủ, con bé kia. Hẳn chính là con gái của ngươi chứ?”
Kim Huyễn Giới Chủ cũng chú ý tới Đạm Đài Bạch.
Khuôn mặt Linh Bình Nữ Đế liền biến sắc.
“Rất tốt!”
“Tốt vô cùng!”
“Ta thích nhất, chính là tự tay hành hạ đến chết, nhìn thấy tiết mục thống khổ này!”
“Linh Bình Giới Chủ, phải mở to hai mắt ra mà coi a... Bây giờ ta trước hết đi làm thịt con gái của ngươi.”
Kim Huyễn Giới Chủ cười lớn, rời khỏi chiến đấu, trực tiếp tiến hành điên cuồng công kích đối với đại trận phòng ngự của Ngự Giới!
Đại trận phòng ngự vốn dĩ đã bởi vì chiến đấu chém giết giữa Bán Tổ Đế Cấp, bị xung kích không biết bao nhiêu lần, trở nên lung lay sắp đổ... Bây giờ Kim Huyễn Giới Chủ toàn lực tấn công, lập tức liền đem đại trận phòng ngự đánh ra vô số vết rách giống như mạng nhện!
“Ngươi dám! ! !”
Linh Bình Nữ Đế phát ra thanh âm sắc nhọn.
Đây là lần đầu tiên nàng thất thố trong đời.
Lông mày đẹp mắt kia của nàng dựng thẳng lên, bên trong đôi mắt đẹp tràn đầy ý giận giữ, nàng liền đốt máu đốt hồn, để cho thực lực bản thân điên cuồng giương cao!
“Đế Thể của ngươi đều đã bị thương nặng thành như vậy, còn đốt máu đốt hồn?”
“Coi như ngươi đốt máu đốt hồn thì như thế nào? Vẫn không phải là đối thủ của chúng ta!”
“Kim Huyễn Giới Chủ, mau đi giết đứa Linh Hồn Đế Tử kia! Cắt cỏ, liền muốn nhổ tận gốc!”
Sáu vị Giới Chủ khác không chút nào hoảng hốt, dùng lực lượng vô cùng mạnh mẽ, miễn cưỡng đem Linh Bình Nữ Đế kiềm hãm lại.
“Linh Bình Nữ Đế, có bản lãnh mà nói, tới ngăn cản ta đi a!”
“Ha ha ha ha...”
Kim Huyễn Giới Chủ càn rỡ cất tiếng cười to.
Công kích của hắn không có đình chỉ, vết rách phía trên đại trận phòng ngự càng ngày càng nhiều.
Tất cả nhóm sinh mệnh của Ngự Giới bên dưới, toàn bộ đều kinh hoảng vạn phần, tuyệt vọng cùng sợ hãi trong lòng dâng lên đến cực điểm!
Đại trận phòng ngự sắp bị công phá!
Đạo phòng tuyến này vừa vỡ, bọn họ liền không còn chỗ có thể trốn tránh, hoàn toàn bại lộ ở dưới mí mắt những tên Bán Tổ Đế Cấp này!
...
“Thúc thúc! ! Van cầu ngươi! ! Cứu lấy mẹ ta đi! ! !”
“Nàng bị thương! Bị thương rất nghiêm trọng, rất nghiêm trọng! !”
“Nàng chảy máu rồi! ! Ta van cầu ngươi, ngươi cứu, ngươi cứu mẹ ta đi! !”
Đạm Đài Bạch khóc nấc hô, một đôi tay nhỏ còn không ngừng hướng Tô Tiểu Bạch chắp tay khẩn cầu.
“Bạch nhi!”
Lúc này, Hồng Sư Đại Đế máu me khắp người từ trong hư không lảo đảo bước ra, hắn hướng về phía Tô Tiểu Bạch hô gấp, “Nhanh! Mau dẫn nàng rời đi nơi này! Bán Tổ để mắt tới nàng, không đi nữa liền không kịp rồi!”
“Hồng thúc! ! !”
“Ô ô ô... Ngươi cũng bị thương, Hồng thúc... Ngươi có đau không a Hồng thúc?”
Đạm Đài Bạch thấy Hồng Sư Đại Đế máu me khắp người, cực kỳ suy yếu, càng gào khóc lớn hơn.
Oành!
Gần như cùng một thời gian, một đạo thanh âm nổ vang giống như thủy tinh vỡ vụn truyền tới.
Tất cả mọi người ngẩng đầu, trong mắt tràn ra tuyệt vọng.
Đại trận phòng ngự... Bể nát!
Mảnh vỡ đầy trời kia, dần dần hóa thành từng cái điểm sáng, hoàn toàn tan biến.
“Ha ha ha ha... Nhóc con, muốn trách, thì ngươi trách chính mình đi!”
“Ai bảo ngươi là tạp chủng Linh Bình Nữ Đế sinh ra đây?”
“Bây giờ ta, ngay tại trước mặt mẹ ngươi, làm thịt ngươi ! ! !”
Kim Huyễn Giới Chủ cười điên cuồng, khoái cảm vui thích trong lòng dâng lên tới cực điểm!
Đây là cơ hội hiếm có cỡ nào a?
Có thể để cho nữ nhân cực kỳ cao ngạo như Linh Bình Nữ Đế, trở nên thất thố như vậy, thậm chí như người điên... Còn có cái đau đớn nào so với cái này càng đẹp mắt, càng đáng giá thưởng thức không?
“Bạch nhi! ! ! ! ! !”
Linh Bình Nữ Đế muốn rách cả mí mắt, phát ra gào thét đến khàn cả giọng.
“Xong rồi!”
Con ngươi của Hồng Sư Đại Đế chợt co rút, thoáng cái ngăn ở trước người Đạm Đài Bạch, cố gắng lấy thân thể của hắn, ngăn cản Bán Tổ!
“Ha ha, tên Kim Huyễn kia, liền là ưa thích loại tiết mục này!”
“Cảnh tượng như thế, đúng là làm người ta vui thích cực kỳ!”
“Đáng tiếc... Không phải là ta tự tay giết, nếu không thì càng thêm hoàn mỹ!”
“...”
Sáu vị Bán Tổ Đế Cấp, giờ phút này cũng lộ ra nụ cười tàn nhẫn trên mặt.
Tốc độ của Kim Huyễn Giới Chủ rất nhanh.
Cuồng Đao trong tay hắn, đã nâng lên.
Chỉ cần không tới bốn giây công phu, Cuồng Đao của hắn rơi xuống, Đạm Đài Bạch, kể cả hết thảy chung quanh nàng, đều sẽ bị chôn vùi hầu như không còn!
Giây đầu tiên.
Ngọc bội trên cổ Đạm Đài Bạch, bỗng nhiên bị một cái bàn tay bóp vỡ, một lớp màn sáng đem Đạm Đài Bạch cùng với Hồng Sư Đại Đế bao trùm ở bên trong.
Tô Tiểu Bạch cũng ngẩng đầu lên, nhìn Kim Huyễn Giới Chủ, trong mắt tóe ra sát cơ dày đặc.
Một cỗ khí thế không gì sánh kịp, giống như bom nguyên tử nổ tung ầm ầm từ trong cơ thể Tô Tiểu Bạch tuôn ra!
Đây là khí thế của Lục Trọng Hám Thế Đế Cấp.
Nhưng theo rất nhiều công pháp Tiên Cấp, Đế Cấp, Bán Tổ Đế Cấp gia trì, khí tức khí thế của Tô Tiểu Bạch từ Lục Trọng Hám Thế Đế Cấp, một đường giương cao... Vượt qua Thất Trọng, Bát Trọng, Cửu Trọng Hám Thế Đế Cấp!
Cái này vẫn chưa xong.
Đốt máu đốt hồn.
Huyết Khí vô biên cùng Linh hồn lực đan vào một chỗ, hóa thành hai đạo sương mù, phóng lên cao, lên như diều gặp giớ, xé rách hư không, đem Tô Tiểu Bạch phủ nhuộm thành một tôn Ma Thần một nửa Huyết Khí, một nửa Linh hồn lực!
Mà vào giờ phút này, khí thế của Tô Tiểu Bạch, cũng trực tiếp vượt qua những ràng buộc của Cửu Trọng Hám Thế Đế Cấp, ầm vang đạt tới cảnh giới Nhất Kiếp Bán Tổ!
Giây thứ hai.
Ngay sau đó, công pháp kim thân hạ xuống, quần áo, tóc, cùng với Huyết Khí và Linh hồn lực của Tô Tiểu Bạch, đều khảm nạm lên một tầng sáng vàng giống như mộng ảo!
Từng bộ từng bộ công pháp bị đốt, một cỗ ngọn lửa màu vàng vô cùng mãnh liệt từ trên người hắn bốc lên, đem Linh hồn lực cùng Huyết Khi toàn bộ bao phủ ở trong đó, phủ nhuộm thành một thanh trường thương màu vàng óng đâm phá hư không!
Khí tức Nhị Kiếp Bán Tổ, từ trên người Tô Tiểu Bạch rạo rực mà ra.
Kim Huyễn Giới Chủ, Linh Bình Nữ Đế, cùng với những Giới Chủ khác, kể cả Hồng Sư Đại Đế, còn có toàn bộ sinh linh Ngự Giới có thể cảm nhận được cỗ khí tức này, trên mặt tất cả đều lộ ra vẻ sợ hãi chấn động!
Nhưng cái này, vẫn chưa xong.
Giây thứ ba.
Bên người Tô Tiểu Bạch, chợt xuất hiện hơn ba ngàn cái thân ảnh mang mặt nạ màu trắng đứng chỉnh tề, những thân ảnh này lộ ra khí tức sinh mệnh cùng hắn giống nhau như đúc!
“Đó là...”
“Lại là hắn! ! !”
“Tại sao có thể có nhiều như vậy? !”
Con ngươi của tất cả Giới Chủ nhanh chóng co rút, bọn họ thoáng cái liền nhận ra, những thân ảnh mang mặt nạ màu trắng này, rõ ràng chính là những gia hỏa chiếm cứ tàn phá khu vực biên giới trong Giới Vực của bọn họ!
Có điều bọn họ nhìn thấy, chỉ có mấy trăm cái mà thôi.
Nhưng mà bây giờ ở chỗ này, lại chừng hơn ba nghìn cái!
Một giây kế tiếp, chuyện càng làm cho người ta thêm hoảng sợ lại xảy ra —— tất cả thân ảnh mang mặt nạ màu trắng, toàn bộ dung nhập vào trong cơ thể Tô Tiểu Bạch!
Trong phút chốc ——
Ầm! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Một cỗ khí tức khí thế không ai sánh kịp, để cho tất cả Bán Tổ đều phát run, từ trong cơ thể Tô Tiểu Bạch ầm ầm bộc phát ra!
“Ngũ... Ngũ Kiếp? !”
Kim Huyễn Giới Chủ ở khoảng cách gần nhất, cảm thụ rõ ràng nhất, ánh mắt hắn phát run, trên mặt viết đầy kinh hoàng.
Không sai.
Khí tức lộ ra trên người Tô Tiểu Bạch, bất ngờ chính là Ngũ Kiếp Bán Tổ!
Gần như không chút gì do dự, Kim Huyễn Giới Chủ trực tiếp lựa chọn quay đầu!
Hắn chẳng qua là Nhị Kiếp Bán Tổ mà thôi.
Làm sao có thể là đối thủ của Ngũ Kiếp Bán Tổ? !
Cùng lúc đó, giây thứ tư đến.
Tô Tiểu Bạch đưa tay hướng hư không nhiếp một cái, nắm được một thanh Hắc Đao đen tới mức cực hạn.
Hắn nhìn Kim Huyễn Giới Chủ, trong con mắt màu vàng óng, lộ ra một vệt tàn nhẫn.
Nâng tay.
Bổ đao.
Giờ phút này, Vũ Trụ giống như lâm vào đình trệ.
Buồn tẻ.
Trống rỗng.
Vẻn vẹn không tới một phần vạn giây sau, một đạo ánh đao màu đen kinh khủng to lớn bằng cả một cái Hạo Hãn Vực, từ trên đỉnh đầu Kim Huyễn Giới Chủ rơi xuống.
“Không... Không... Không ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !"
Ở trong thanh âm sợ hãi, tràn đầy tuyệt vọng cùng không cam lòng, ánh đao kinh khủng màu đen hoàn toàn đem Kim Huyễn Giới Chủ nhấn chìm ở trong đó!