Tô Tiểu Bạch nghe một chút, lập tức cười.
Cái này tất nhiên tốt a!
Hắn chỉ mong con gái có thể đi theo chính mình đây!
Mấy ngày nay hắn gần như ngày ngày đều cùng con gái dính lại cùng một chỗ, càng xem càng thấy bé con càng khả ái, xem làm sao cũng không đủ, ở mãi không ngán... Vừa vặn Linh Bình Nữ Đế đi chỗ Đại Thiên Giới phiền phức đó, làm Cổ Tổ chuyển thế của nàng, chính mình danh chính ngôn thuận lên chức, thật là tốt!
“Ta không muốn! ! !”
“Mẹ! ! Con muốn cùng đi với mẹ! ! ! Mẹ không được bỏ lại Bạch nhi một mình! !”
Đạm Đài Bạch vừa nghe Linh Bình Nữ Đế không mang theo nàng đi, mắt to thoáng cái liền đỏ, nước mắt lớn chừng hạt đậu trực tiếp tuôn ra ngoài, gắt gao nắm chặt Linh Bình Nữ Đế, trên khuôn mặt nhỏ nhắn viết đầy sợ hãi.
“Bạch nhi ngoan nào!”
“Mẹ cùng vị thúc thúc này đi một chuyến, rất nhanh sẽ trở lại!”
“Bạch nhi ngoan ngoãn ở nơi này chờ mẹ trở lại... Còn nữa, thúc thúc Tô Tiểu Bạch kia, hắn chính là cha con, về sau con đi theo hắn, để hắn chiếu cố con, nếu như hắn không chăm sóc tốt con, chờ khi mẹ trở lại nhất định sẽ lột da hắn!”
Linh Bình Nữ Đế vuốt đầu nhỏ của Đạm Đài Bạch, ôn nhu nói.
“Mẹ! ! ! Bạch nhi không muốn rời xa mẹ! ! !”
“Mẹ mang con đi chung đi thôi! ! ! Bạch nhi muốn đi theo mẹ! ! !”
Trong lòng Đạm Đài Bạch tràn đầy bi thương, gào khóc.
Vô luận Linh Bình Nữ Đế trấn an như thế nào, Đạm Đài Bạch đều muốn đi theo nàng.
Đúng vậy, đối với trẻ nít ở tuổi như nàng mà nói, một người thân thiết bầu bạn với nàng từ khi mới ra đời bỗng nhiên phải rời đi, nhất định chính là thiên đại đả kích.
Về phần một điểm Tô Tiểu Bạch là cha nàng, nàng căn bản không hề để ý...
Bỗng nhiên.
Một vệt sáng xanh đánh tới, rơi vào sau cổ Đạm Đài Bạch, tiếng khóc hơi ngừng, Đạm Đài Bạch ngủ mê man ngay tại chỗ, ngã vào trong ngực Linh Bình Nữ Đế.
“Ta ghét nhất là cảnh tượng sinh ly tử biệt này, huống chi đây còn không phải là sinh ly tử biệt... Chỉ là hơi cách xa một chút mà thôi, thật là làm giống như cả đời không được gặp mặt vậy!”
Bại Lam Đế Tổ thu tay, bĩu môi, trên mặt viết đầy ghét bỏ, “Bây giờ được rồi, vấn đề đã giải quyết, là lúc phải đi!”
“Đợi tiếp nữa, rất nhanh nhân quả của ta sẽ bị phong tỏa... Đến lúc đó nếu như cái Tiểu Giới này gặp phải tao ương, cũng đừng trách ta không trước tiên nói rõ ràng cho các ngươi biết!”
Linh Bình Nữ Đế ôm lấy Đạm Đài Bạch còn đang ngủ mê man trong ngực, trên khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn còn lưu lại vẻ bi thương, nước mắt còn chưa khô cạn, trong mắt nàng càng tràn đầy nồng đậm không nỡ, lòng như dao cắt.
Như Bại Lam Đế Tổ đã nói, cái này chính xác chưa tính là sinh ly tử biệt, vẻn vẹn chẳng qua là khoảng cách xa một chút mà thôi... Nhưng sau khi ký ức giác tỉnh, nàng sẽ còn là nàng sao?
Khi đó chính mình, đến tột cùng là Linh Bình Nữ Đế, hay là Linh Bình Cổ Tổ?
Nếu mà ý thức trí nhớ của Linh Bình Cổ Tổ trở về, nàng sẽ còn chấp nhận Đạm Đài Bạch sao?
Sinh linh nhỏ yếu như vậy, ở trong mắt đường đường là Cổ Tổ, sợ rằng chỉ là con kiến hôi vô nghĩa chứ?
“Bạch nhi... Mẹ có lỗi với ngươi...”
Linh Bình Nữ Đế nhẹ nhàng cúi người, ôn nhu hôn một cái bên trên cái trán sáng bóng của Đạm Đài Bạch... Vô hạn không nỡ cùng quyến luyến, để cho hốc mắt của nàng đau nhức, rơi xuống dòng lệ xưa nay chưa từng thấy.
Nước mắt nhỏ xuống ở trên trán Đạm Đài Bạch, nhẹ nhàng tràn ra.
Từ sau khi lão Giới Chủ chết, Linh Bình Nữ Đế lại cũng không có khóc qua... Bởi vì nàng cảm thấy trên đời lại cũng không có bất luận việc gì đáng giá cho nàng rơi lệ.
Nhưng bây giờ cùng con gái ly biệt, để cho nàng lần nữa rơi nước mắt... Nàng biết, có lẽ một lần chia lìa này, chính là vĩnh biệt!
“Đi thôi.”
Im lặng chốc lát, Linh Bình Nữ Đế kiềm lại thương cảm, sắc mặt khôi phục như thường.
Nàng đem Đạm Đài Bạch ôm lấy, thả vào trong ngực cái bóng số 101, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào chiếc mặt nạ màu trắng kia, “Tô Tiểu Bạch, bảo vệ tốt nàng, bảo vệ tốt Ngự Giới, hết thảy... Đều giao cho ngươi.”
“Yên tâm.”
Tô Tiểu Bạch nói.
“Đi!”
Bại Lam Đế Tổ đưa tay chộp một cái, trực tiếp đem Linh Bình Nữ Đế hấp thu vào Vũ Trụ trong cơ thể mình, sau đó xoay người rời đi.
Có điều trước khi đi, Bại Lam Đế Tổ tiện tay cong ngón búng ra, một quang điểm màu trắng rơi vào trong tay cái bóng số 101.
“Tiểu tử, đây là Vũ Trụ Tinh Đồ đi thông Đại Thiên Phục Chư Hư Giới, liên quan đến chuyện gia nhập Vô Thượng Thuần Dương Cung của ta, ngươi có thể suy nghĩ lại... Nếu là đổi ý, tùy thời có thể tới!”
“Nhưng mà ta khuyên ngươi tốt nhất vẫn là thừa dịp đến sớm, hiện nay quá trình công khai chiêu mộ của siêu cấp tông môn đã sắp tiến vào giai đoạn đóng lại... Nắm lấy cơ hội thật chắc a!”
“Hy vọng lần sau khi gặp lại ngươi, nguoi sẽ gọi ta một tiếng Bại Lam sư ca!”
“Tạm biệt!”
Bại Lam Đế Tổ bật cười lớn, bước ra một bước, hư không vặn vẹo, cả người chợt biến mất ngay tại chỗ.
Một lát sau.
Tô Tiểu Bạch vận dụng hoán đổi, tới chỗ này.
“Tổ Cấp... Quả thật không giống bình thường!”
Chỉ từ cách nói chuyện, Tô Tiểu Bạch căn bản không phát giác ra Bại Lam Đế Tổ thật sự là một vị Tổ Cấp... Hoàn toàn không có bất kỳ kiêu ngạo, giống như là một lãng tử ngỗ ngược, ngay cả một tia tư thái của cường giả đều không có.
Nhưng theo khí tức Tổ Cấp vẫn còn lưu lại trong không khí, trong lòng Tô Tiểu Bạch hơi rét... Đây là lần đầu tiên hắn cảm thụ được sinh mệnh Tổ Cấp rõ ràng như thế.
“Tinh Đồ Vũ Trụ của Đại Thiên Phục Chư Hư Giới sao...”
Tô Tiểu Bạch nhìn Đạm Đài Bạch đang ngủ mê man trong ngực, giang bàn tay ra, trong lòng bàn tay lẳng lặng nằm một khối ngọc phù có ánh sáng trắng quấn quanh.
Linh hồn lực thăm dò vào trong đó, Tô Tiểu Bạch thoáng cái thấy được một hình ảnh tinh không rộng lớn đến vượt quá tưởng tượng... Từng cái Địa Vực đều là một điểm ánh sao.
Ánh sao sáng chói, giống như ngân hà, phức tạp đa tạng, không thể đếm hết... Nhưng trong đó có một sợi tơ màu trắng tỏa sáng lấp lánh, dọc theo Địa Vực Ngự Giới, đem từng cái Địa Vực xỏ xuyên, thẳng tới một ngôi sao cực kỳ xa xôi, lóe lên tia sáng chói mắt giống như ánh mặt trời.
Đó chính là vị trí Đại Thiên Phục Chư Hư Giới!
“Xem ra cần phải đi một chuyến a...”
Ánh mắt Tô Tiểu Bạch chớp động.
Từ trong lời nói mới vừa rồi của Bại Lam Đế Tổ, hắn biết được vì liên quan đến Thiên Đạo Ngừng Chuyển mà một trận chiến tranh phong bạo to lớn đến ngay cả Đại Thiên Giới đều bị cuốn vào sắp nhấc lên!
Cuộc chiến tranh phong bạo này, ngay cả Tổ Cấp cũng có thể sẽ bỏ mạng... Vì đạt được càng nhiều phần thắng, Linh Bình Nữ Đế mới có thể bị tìm tới, cùng cưỡng ép mang về, thức tỉnh ký ức Cổ Tổ chuyển thế.
Hơn nữa Tô Tiểu Bạch rất rõ, Bại Lam Đế Tổ từng nói, khu vực biên giới như Ngự Giới sẽ không chịu ảnh hưởng, thuần túy là vì trấn an Linh Bình Nữ Đế mà thôi... Ngay cả Đại Thiên Giới đều chịu ảnh hưởng, Tiểu Giới như bọn họ càng là không thể nào tự giữ được mình!
Thậm chí đều không cần phải cố ý nhằm vào, tùy tiện một luồng dư âm chiến đấu giữa Cổ Tổ, là có thể nhẹ nhõm đem cả Tiểu Giới hết thảy san bằng nát bấy!
“Ưm...”
Lúc này, Đạm Đài Bạch trong ngực Tô Tiểu Bạch lờ mờ tỉnh lại.
Trên mặt Tô Tiểu Bạch viết đầy im lặng.
Dầu gì ngươi cũng là Tổ Cấp, làm choáng cũng không thể lâu một chút sao!
“Mẹ! Mẹ! !”
“Thúc thúc, mẹ ta đi nơi nào? !”
“Có phải nàng không cần ta nữa hay không? !”
“Mẹ! ! !”
Đạm Đài Bạch giống như là bừng tỉnh, vừa nhìn thấy trước mặt là Tô Tiểu Bạch, không phải là Linh Bình Nữ Đế, liền vội vàng đứng lên nhìn chung quanh, dò xét khí tức sinh mệnh của Linh Bình Nữ Đế.
Nhưng mà lại cũng không cảm giác được nửa phần khí tức của Linh Bình Nữ Đế.
Đạm Đài Bạch gấp đến độ khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, mặt đầy đau thương, phảng phất mất đi thân nhân, một bên oa oa khóc lớn, một bên gào thét tên mẹ... Nước mắt lớn chừng hạt đậu nối thành sợi, hung hăng tràn ra bên ngoài.
Tô Tiểu Bạch nhìn mà trong lòng cũng cực kỳ khó chịu.
“Bạch nhi, mẹ con tạm thời đi đến một nơi khác, nàng rất nhanh sẽ trở lại, đừng lo lắng.”
Hắn cố gắng trấn an Đạm Đài Bạch, nhưng căn bản không có bất kỳ hiệu quả.
“Bạch nhi, mẹ không có ở đây, nhưng còn có ta a!”
“Ta là cha con, thật!”
Tô Tiểu Bạch muốn dùng cách nói này dời đi sự chú ý của Đạm Đài Bạch.
“Thúc thúc, con biết thúc là cha con! Thúc có thể nói cho con biết mẹ đi nơi nào không? Cha, cha dẫn con đi tìm mẹ con đi!”
Đạm Đài Bạch còn chưa đờ ra, Tô Tiểu Bạch đã ngây ngốc trước.
“Con... Con biết ta là cha con sao?”
Vẻ mặt Tô Tiểu Bạch kinh ngạc.
“Mẹ đã nói với con, con đã thấy cha!”
“Nàng còn nói với con tên của cha... Nhưng mà nàng nói con bây giờ quá nhỏ yếu, nếu như nhận cha mà nói, cha sẽ có nguy hiểm, cho nên con không dám nhận cha!”
Đạm Đài Bạch một bên khóc, một bên nghẹn ngào nói.
Tô Tiểu Bạch bừng tỉnh.
Hóa ra từ đầu tới cuối Đạm Đài Bạch đều biết mình là cha nàng!
Hơn nữa vì không để cho hắn gặp nguy hiểm, thậm chí cũng không dám nhận!
Khó trách lần đầu tiên Đạm Đài Bạch nhìn thấy chính mình, vẻ mặt liền kinh hỉ, bộ dáng cao hứng... Rõ ràng đã nhận ra a!
“Cha, cha có thể mang con đi tìm mẹ không?“
“Con muốn mẹ!”
“Về sau có phải mẹ không thể quay trở lại nữa không!”
“Cha, cha lợi hại như vậy, mang con đi tìm mẹ đi!”
“Cha! ! !”
Đạm Đài Bạch gào khóc, cẩu khẩn khàn cả giọng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nước mắt.
Tô Tiểu Bạch hít sâu một hơi.
“Được!”
“Cha dẫn con đi tìm mẹ con!”
“Không phải là Đại Thiên Giới sao!”
“Cha con so với bọn hắn đều lợi hại hơn!”
“Cái gì Đế Tổ, Thủy Tổ, Thái Tổ, Cổ Tổ... Ngay cả Cổ Cấp, cha đều có thể giải quyết!”
“Cõi đời này cũng chưa có địch nhân cha con không giải quyết được!”
Tô Tiểu Bạch hào khí ngất trời.
Con gái đều cầu xin đến mức này, còn có thể nói cái gì?
Vì con gái, hắn người cha này lên núi đao xuống biển lửa đều nguyện ý... Huống chi là đi một chuyến Đại Thiên Giới?
Hơn nữa vừa đúng lúc.
Tô Tiểu Bạch cũng muốn kiến thức xem Đại Giới, Tiểu Thiên Giới, Đại Thiên Giới rốt cuộc là bộ dáng gì... Nhất là những tồn tại Cổ Tổ, Cổ Cấp kia, rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại!
Đương nhiên ,mấu chốt nhất là... Tài nguyên hắn hiện tại đang điên cuồng cướp đoạt, đã đạt tới hạn mức tối đa của Tiểu Giới, cho dù cướp đoạt Đại Giới, cũng sợ rằng hiệu quả rất kém.
Muốn thực lực tiếp tục điên cuồng tăng lên, chỉ có đi đến địa phương lớn mạnh hơn!
“Cha, có thật không? !”
Nghe lời này một cái, tiếng khóc của Đạm Đài Bạch lập tức nhỏ lại không ít.
“Dĩ nhiên!”
“Cha lúc nào lừa gạt Bạch nhi!”
“Nhưng mà... Trước lúc đi, cha cần phải giải quyết một người!”
Ánh mắt Tô Tiểu Bạch chuyển dời, rơi vào trên thân một người vẫn đang chịu ảnh hưởng của Thời Gian định trụ ở kế bên, người này không phải ai khác, chính là Đại Nham Giới Chủ do Bại Lam Đế Tổ mang đến!