Theo thế cục trước mắt tới xem, bên trong cấp Cổ Tổ cũng tồn tại lượng lớn cường giả, trong đó mặc dù có một bộ phận rất lớn tập trung ở trước Tứ Bộ, từ cấp Ngũ Bộ Cổ Tổ trở đi, số người cũng đã giảm mạnh, nhưng nói đi cũng phải nói lại, những tồn tại này đều có thể lấy một địch mười hoặc một địch trăm, không thể dựa theo lẽ thường tới tính toán.
Nói cách khác, Đài Truyền Thừa tổng cộng cũng chỉ có mấy cái, cho tới bây giờ, quyền tranh đoạt chân chính liền không ở trong tay đa số , mà là chân chính ở trong tay một ít cấp Cổ Tổ cường đại!
“Cấp Nhị Bộ Cổ Tổ không đủ, trên thời gian không cho phép ta lại có nửa năm để tiếp tục lớn lên!”
Sau khi làm ra phán đoán đơn giản này, Tô Tiểu Bạch rốt cuộc làm ra một cái quyết định to gan.
Hóa Tổ!
Nếu Cửu Kiếp Bán Tổ không cách nào thỏa mãn nhu cầu hiện tại, vậy thì bước vào cấp Đế Tổ, cùng những thiên tài khác đứng ở trên cùng một đường thẳng!
Những thiên tài siêu cấp đến từ các đại siêu cấp tông môn, các đại Vũ Trụ còn chưa ý thức được, cái tên yêu nghiệt nghịch thiên Tô Tiểu Bạch đã có thể đánh chết cấp Nhị Bộ Cổ Tổ này, ở trong vòng bảy tháng vừa qua, đều là lấy thực lực mặt ngoài cấp Cửu Kiếp Bán Tổ so kè cùng một đám Đế Tổ cấp, mà trong đám đối thủ này, ít nhất đã có 99% người bị Tô Tiểu Bạch dẫm ở dưới chân.
Vì vậy, ánh mắt của Tô Tiểu Bạch vẫn chưa bao giờ dừng lại trên người đám “Con mồi” đó quá lâu, những thiên tài trở thành đối tượng bị thu gặt ở trong mắt Tô Tiểu Bạch liền đối thủ cũng không được tính, chẳng qua chỉ là công cụ để bổ sung tài sản còn thiếu thôi.
Hóa Tổ cũng không phải là chuyện nhỏ. Từ khi Tô Tiểu Bạch bước vào Cửu Kiếp Bán Tổ tới nay, đã qua một đoạn thời gian tương đối dài, tu vi một khóa tu luyện tích lũy được đã đạt đến một con số vô cùng kinh khủng, một khi hoàn toàn phóng thích, sẽ để cho thực lực của Tô Tiểu Bạch đạt tới một bước bay vọt cực xa!
Nghiêm chỉnh mà nói, Tô Tiểu Bạch ở Tổ Cấp oai phong một cõi đã lâu, trên bản chất hắn ngay cả Tổ Cấp cũng không tính là, giữa Cửu Kiếp Bán Tổ cùng Đế Tổ chân chính, xác thực tồn tại cự ly rất nhỏ, vì vậy mặc dù tồn tại lượng lớn thiên tài yêu nghiệt thực lực mặt ngoài chỉ có cấp bậc Đế Tổ, mà thực lực chân thật lại đạt tới cấp Cổ Tổ, Tô Tiểu Bạch nay vẫn chưa bị bỏ xa, một khi vượt qua cấp độ Bán Tổ, khoảng cách cùng nhóm dẫn đầu sẽ bị thu nhỏ lại vô hạn.
Một ngày này, bản tôn của Tô Tiểu Bạch hoán đổi với phân thân, đi tới khu vực biên giới, một chỗ Địa Vực cực độ trống trải.
Không gian mênh mông vô ngần, vòng ngoài là bóng tối vô cùng vô tận, chỗ hắn đặt chân, là một tòa núi hoang cực lớn, rộng lớn đến tột đỉnh.
Trên ngọn núi, Tô Tiểu Bạch thích ý khởi động làm giãn gân cốt một thoáng, thông qua tầm mắt của những cái bóng khác, có thể nhìn thấy phía xa trong trời sao Vũ Trụ, vô số cường giả thiên tài đang bởi vì Đài Truyền Thừa Cổ Vực mà chém giết, đại chiến, mục đích của bọn họ, chỉ là vì muốn đứng vững trên Đài Truyền Thừa, vì thế tuyệt đại đa số người cần phải trả giá bằng máu.
Lấy số người của Vũ Trụ Thiên Tài Chi Chiến, sẽ diễn biến thành quy mô triền đấu như vậy cũng không kỳ quái, nhưng tuyệt đối nó không thể kéo dài lâu như vậy.
Nguyên nhân của nó, thật ra thì vẫn là bởi vì Tô Tiểu Bạch một mực an bài nhóm cái bóng, đi đánh vỡ cân đối vi diệu giữa cấp Cổ Tổ cùng cấp Thái Tổ, chỉ có nhóm cái bóng một mực đi loanh quanh ở các nơi trong Đài Truyền Thừa Cổ Vực, tự nhiên có thể thường xuyên có thu hoạch, đồng thời cũng đưa đến gà chó không yên, mà đây chính là kết quả Tô Tiểu Bạch cần.
“Tha hồ làm ầm ĩ đi, ta cũng không đùa nghịch cùng các ngươi.”
Trên ngọn núi, bỗng nhiên lượng lớn linh lực ngưng tụ lại.
Gió nổi lên.
Vạn dặm Sơn Hà, bắt đầu khẽ rung động không theo quy luật, bên trong không gian phủ khắp ngàn tỷ dặm, Đại Đạo pháp tắc bắt đầu dao động.
Tô Tiểu Bạch chưa vận dụng bất kỳ lực lượng nào, thân thể cũng đã nhẹ nhàng trôi lơ lửng. Bởi vì uy áp trong cơ thể hắn thả ra, bên trong phạm vi mảnh không gian này, pháp tắc trong Thiên Địa đã không cách nào hạn chế được thân thể của hắn.
Hóa Tổ, là một quá trình từ “Giả” đến “Thật”.
Cho dù là bây giờ Tô Tiểu Bạch đã có thể cùng cấp Cổ Tổ đánh một trận, trên bản chất thật ra thì vẫn không tính là một vị Tổ Cấp thứ thiệt!
Một khi hoàn toàn bước vào cánh cửa đạo pháp này, đối với Tô Tiểu Bạch mà nói, phát sinh lột xác tuyệt không phải đơn giản vượt qua từ Bán Tổ đến Đế Tổ đơn giản như vậy, mà là đem toàn bộ nội tình phóng thích ra.
“Lần này, TA MUỐN HÓA TỔ!”
Bên trong hư không vô tận, 12 cái sinh mệnh Vũ Trụ chậm rãi hiện ra, chúng nó màu sắc khác nhau, đại biểu Đạo cùng Lý khác nhau, đồng thời cũng đại biểu mười hai cái Đại Thế Giới bất đồng.
Ánh sáng thần thánh màu vàng rực rỡ sáng ngời, ngàn tỷ đạo dải sáng màu sắc rực rỡ mà hoa lệ từ xa xôi nơi chân trời buông xuống, Tô Tiểu Bạch liền dắm chìm trong từng đường ánh sáng thần thánh này, bước về phía trước, dưới một bước, chính là uy áp kinh khủng đạp nát một Vực!
Ầm!
Khí thế mênh mông từ một điểm bộc phát ra, thân ảnh Tô Tiểu Bạch ở trong không gian không ngừng phóng đại, giống như một tôn Cự Thần.
Vị Thần Linh này đẹp đẽ như ngọc, tắm ánh sáng thần thánh mà đứng, bên hông treo một thanh trường đao màu đen, ngàn tỷ ngôi sao ở xung quanh thân hắn vờn quanh.
12 cái sinh mệnh Vũ Trụ, vây quanh hắn không ngừng xoay tròn, từng cái đối ứng một phương vị, tựa như một cái chuông cổ, lấy tốc độ cố định, đang không ngừng xoay vòng.
Từng cái ý niệm của Tô Tiểu Bạch, mỗi một cái động tác, cũng sẽ khiến cho chuông cổ dừng xoay.
Trong sát na là một niệm.
20 niệm là một nháy mắt.
20 nháy mắt là một búng tay.
20 cái búng tay là một la dự (1).
20 la dự là một chốc lát.
Một ngày một đêm có 30 chốc lát.
Mà ý chí của bản thân Tô Tiểu Bạch, ở giữa chốc lát và một ý niệm này, tạo thành dòng sông dài Thời Gian.
“Bản thân ta chính là tuế nguyệt!’
Cảm ứng rõ ràng được điểm này, giờ phút này Tô Tiểu Bạch đã hoàn toàn thoát khỏi trói buộc của Thời Gian, hắn ngồi xếp bằng ở bên ngoài chân trời vô tận, đưa thân hòa vào trong 12 cái Vũ Trụ mênh mông, không còn thuộc về trong Ngũ Hành.
Hắn ngẩng đầu, gió nổi mây vần, hoa nở hoa tàn, lần lượt văn minh huy hoàng sáng chói xuất hiện lại biến mất, một loại lại một loại sinh mệnh vừa thần kỳ vừa mỹ lệ sinh ra rồi hủy diệt, ở ngọn nguồn dòng sông dài thời gian, hắn thấy được vô số Vũ Trụ sinh ra, bọn nó từ một điểm diễn hóa ra, cuối cùng ở phần cuối cùng của dòng sông dài thời gian lại sụp đổ thành một điểm.
“Bản chất của Thời Gian, là tuần hoàn giữa đản sinh cùng hủy diệt!”
Trong lòng Tô Tiểu Bạch như có linh cảm, giữa một ý niệm, Đại Thời Gian Chi Đạo cùng sinh mệnh Vũ Trụ kết hợp làm một.
“Đại Thời Gian Vũ Trụ Chi Đạo!”
Dòng sông dài Thời Gian từ môi trường vô hình, hóa thành sông biển hữu hình, Thời Gian Chi Lực cuồn cuộn vô ngần như thủy triều nhấp nhô không ngừng từ đầu đến cuối tầm mắt, một vầng trăng sáng dâng lên ở bên trong thủy triều Thời Gian nhấp nhô lên xuống, trên đó có một tòa hư ảnh trường tồn cùng Thời Gian, đó là tôn Thần Linh Tô Tiểu Bạch.
Ở trong nháy mắt khi Đại Thời Gian Chi Đạo cùng sinh mệnh Vũ Trụ hợp hai thành một, đầu Đại Đạo này lấy được vô tận thăng hoa, lực ảnh hưởng trực tiếp từ vật hữu hình chuyển hướng thành vật vô hình, kể cả Thời Gian cấp thấp cũng bị ảnh hưởng.
Điều này cũng mang ý nghĩa, khi Tô Tiểu Bạch vận dụng Đại Thời Gian Vũ Trụ Chi Đạo, tu sĩ nắm giữ Đại Thời Gian Chi Đạo ở trước mặt hắn chính là thùng rỗng kêu to, căn bản là không có cách vận dụng Đại Đạo!
Mà theo loại Đại Đạo này cùng sinh mệnh Vũ Trụ kết hợp với nhau, 12 cái sinh mệnh Vũ Trụ, cũng lập tức trở nên càng sáng lên.
--
(1) la dự: một đơn vị đo thời gian xuất phát từ Ấn Độ.
Theo Tạp ngữ: Hai mươi búng tay là một la dự, hai mươi la dự = một chốc lát.
Một nháy mắt: 0.36 giây
Một búng tay: 7,2 giây.
Một la dự: 144 giây = 2,4 phút
Một chốc lát: 2880 giây, bằng 48 phút.
Một ngày một đêm có 30 chốc lát = 24h