Trấn giữ trên Đài Truyền Thừa khổng lồ nhất phía Bắc, vị Cự Phệ Đế Tổ xếp hạng thứ ba giống như lão tăng nhập định tĩnh tọa bất động. Hắn duy trì trạng thái này đã rất lâu, nhưng lại không có bất kỳ vị cấp Cổ Tổ nào dám tùy tiện đến gần cái Đài Truyền Thừa Cổ Vực này. Nếu không phải biết được trước đây không lâu Cự Phệ Đế Tổ một mình cắn nuốt bảy tên cấp Bát Bộ Cổ Tổ mà nói, rất nhiều cường giả căn bản không nhìn ra vị Cửu Bộ Cổ Tổ này có thực lực như vậy.
Nghe nói, trước đây không lâu, Cự Phệ Đế Tổ cùng Kim Lân Đế Tổ xếp hạng thứ mười hai gặp gỡ, song phương đều là cấp Cửu Bộ Cổ Tổ, hơn nữa thực lực bản thân cũng không chênh lệch bao nhiêu, theo lý thuyết, rất khó phân ra thắng bại, nhưng mà sau khi Cự Phệ Đế Tổ chiếm lĩnh Đài Truyền Thừa Cổ Vực, không còn ai gặp lại Kim Lân Đế Tổ nữa.
Về phần chiếm lĩnh cái Đài Truyền Thừa Cổ Vực ở khu vực trung ương nhất, một cô gái dựa đầu vào một thiếu niên nam tử đẹp trai, trong ngực vuốt vuốt một chuỗi phật châu, thiếu niên này chính là một trong những cấp Cổ Tổ kinh khủng nhất từ trước đến nay, hạng thứ hai Thiên Tài Bảng —— Tiên Châu Đế Tổ!
Thực lực cấp Cửu Bộ Cổ Tổ đại viên mãn, thậm chí đã từng cùng xếp hạng thứ nhất Đế Nhất Đế Tổ so chiêu mà không rơi xuống hạ phong, mặc dù không biết Đế Nhất Đế Tổ có nhường hay không, nhưng tên thiếu niên nhìn qua giống như là người hiền lành này, thực lực chân thật sợ rằng so với mấy trăm vị cường giả cộng lại còn mạnh hơn!
Trên Đài Truyền Thừa có thể chứa mười người, cũng chỉ có nơi này của Tiên Châu Đế Tổ là đủ nhân số, không khó nhìn ra được, thật ra thì vị thiên tài cường giả xếp hạng thứ hai này quả thật là người có lòng bao dung lớn nhất.
Mà lúc này, thiếu niên khẽ ngẩng đầu lên, giữa lông mày mang theo mấy phần nụ cười: “A Lam, có khách nhân mới tới.”
Ngân Lam Đế Tổ ôn nhu ôm lấy Tiên Châu Đế Tổ, yên lặng ngẩng đầu nhìn về phía phương xa, ở nơi đó, cái bóng số 2 đang từng bước một đến gần.
Đó là một thân ảnh áo trắng như tuyết, ở hư không vô tận nhìn qua không khỏi có chút mảnh khảnh, nhưng mà theo hắn từng bước một chậm rãi đền gần, chỗ không gian này dường như sinh ra cộng hưởng vi diệu, Thiên Địa Đại Đạo ban đầu năm vị cường giả chiếm cứ, lại sinh ra một dấu hiệu đang dao động.
Ở quanh người người này, loáng thoáng có mười hai vệt sáng đang không ngừng quanh quẩn, những ánh sáng kia từng cái đối ứng vị trí vô cùng chuẩn xác, tạo thành một cái đĩa quay lớn mắt thường không thể nhận ra.
Chính là cái đĩa quay này, rung chuyển Thiên Địa Đại Đạo.
“Là tên thiên tài nắm giữ 12 cái sinh mệnh Vũ Trụ đó của Đại Á Vũ Trụ.”
“12 cái sinh mệnh Vũ Trụ a... Vốn tưởng rằng chẳng qua chỉ là truyền thuyết hư vô mờ mịt, không nghĩ tới thật sự có nhân vật như vậy, coi như là Tiên Châu Đại Nhân, cũng chỉ có 11 cái sinh mệnh Vũ Trụ a.”
Tiên Châu Đế Tổ mỉm cười: “Hắn vốn là Thập Bộ Đế Tổ sao?”
Nhóm thuộc hạ Đế Tổ ở một bên lắc đầu một cái, một người trong đó kinh ngạc nói: “Căn cứ điều tra của chúng ta, khi Bạch Ảnh Đế Tổ tiến vào Vũ Trụ Thiên Tài Đại Chiến, thực lực mặt ngoài là Cửu Kiếp Bán Tổ, thực lực chân thật là trên dưới Tứ Bộ Thái Tổ. Nhưng mà bây giờ...”
Người đáp không khỏi có chút chần chờ, thực lực mặt ngoài của Bạch Ảnh Đế Tổ trước mắt, rõ ràng là cấp Thập Bộ Đế Tổ, chuyện này ý nghĩa hoặc là người này một mực vẫn luôn ẩn núp thực lực mặt ngoài, hoặc chính là sau khi tiến vào Cổ Vực chiến trường, thực lực đột nhiên tăng mạnh, đạt đến trình độ này.
Ở ngày Thiên Đạo Ngừng Chuyển này, người bình thường đều sẽ nghĩ nghiêng về cái trước, mà không có khả năng đồng ý cái sau.
Sóng ánh sáng trong mắt Tiên Châu Đế Tổ lưu chuyển: “Tiểu tử rất thú vị, chẳng qua đáng tiếc hắn tới chậm, nơi đây đã không còn chỗ chứa chấp hắn.”
Quả thật, năm vị cấp Cổ Tổ xếp hạng trước 10 chiếm cứ năm tòa Đài Truyền Thừa Cổ Vực, chuyện này mang ý nghĩa nhiều lắm là không cao hơn năm mươi người có thể đứng ở trên Đài Truyền Thừa Cổ Vực, mà năm mươi người phân biệt đại biểu năm phe cánh, Bạch Ảnh Đế Tổ, hiển nhiên không thuộc về bất kỳ phe nào trong năm phe này.
Đương nhiên, muốn có thể đứng trên Đài Truyền Thừa Cổ Vực chưa chắc cần phải có đội, có một cách càng đơn giản thô bạo hơn, đó chính là đánh bại cấp Cổ Tổ chiếm lĩnh Đài Truyền Thừa, sau đó cướp lấy.
Không người sẽ tin tưởng Bạch Ảnh Đế Tổ có thực lực này.
Trừ cái tư chất Luân Hồi đặc thù này ra, thiên tài giống như Bạch Ảnh Đế Tổ ở trong Vũ Trụ Thiên Tài Đại Chiến nhiều vô số kể, nếu không phải có phẩm chất đặc biệt này, gần như sẽ không có người chú ý tới hắn.
Làm một kẻ tới sau, trải qua trong vòng bảy tháng không hề chủ động nương tựa cường giả cấp Cổ Tổ, muốn ở trong đông đảo Đài Truyền Thừa Cổ Vực hầu hết đã bị chiếm lĩnh lấy được một chỗ ngồi, đã khó lại càng khó hơn!
Nhưng mà, đây vẻn vẹn chỉ là cách nhìn của những thiên tài Vũ Trụ khác, các cường giả đến từ Đại Á Vũ Trụ, đều là lộ ra vẻ mặt vô cùng kinh ngạc. Người này lúc trước đích thật chẳng qua chỉ có thực lực mặt ngoài Cửu Kiếp Bán Tổ, lui một vạn bước tới nói(1) cho dù là Hóa Tổ, cũng nhiều lắm là đạt tới thực lực Nhất Bộ Đế Tổ hoặc là Nhị Bộ Đế Tổ, thoáng cái vượt qua đến Thập Bộ Đế Tổ, đây cũng quá khoa trương! Xem xét đến tư chất của hắn, thực lực chân thật rốt cuộc là từ cấp Tứ Bộ Thái Tổ vượt qua đến mức nào, thật rất khó lường được đây!
Những thiên tài ở khu vực này cũng không phải là tin tức lạc hậu, mà là cách nhau một mảnh sương mù, gần như không có người sống có thể đem hành động của Tô Tiểu Bạch truyền đạt đến chỗ này, nếu là có người nhận được vài lời đôi câu tiếng gió, tồn tại cấp Bát Bộ Cổ Tổ trở xuống hiện tại ở chỗ này, sợ rằng toàn bộ đều muốn chạy thụt mạng!
Cái bóng mặt ngoài nhìn qua ngỡ như hiền lành, mà nay đã do Tô Tiểu Bạch tự mình thao túng, trong tầm nhìn xuất hiện năm vị cường giả, trước tiên bị Tô Tiểu Bạch khắc ở trong đầu.
Năm người này, đều là đối tượng mình bây giờ rất khó đánh bại! Mặc dù thực lực của bọn họ đều đặt chân ở cấp Cửu Bộ Cổ Tổ, người mạnh nhất cũng không có bước vào cấp Thập Bộ Cổ Tổ như Đế Nhất Đế Tổ, nhưng từng người đều có thủ đoạn vô cùng không tầm thường, ở trong không nhiều vị Cửu Bộ Cổ Tổ, bọn họ đều là tồn tại thuộc về tài năng xuất chúng nhất, không một ai là không có số má, người bình thường đều không dám trêu chọc.
Cho dù là chính bản thân Tô Tiểu Bạch, cũng phải nghĩ lại mới quyết định, coi như là Linh Xà Đế Tổ hạng mười yếu nhất trong đó, một khi bạo phát, có thể ngay cả Top 5 cũng có thể đánh một trận.
“Đều là thiên tài trong thiên tài, yêu nghiệt trong yêu nghiệt, ta vốn cho là đã gặp phải không ít cấp Cổ Tổ rất rất cường đại, nhưng thấy bọn họ mới biết là ếch ngồi đáy giếng, không biết Thái Sơn.”
Ánh mắt Tô Tiểu Bạch không ngừng lấp lóe, thấy cường giả chân chính, hắn cũng không thể làm mưa làm gió giống như trước đây, làm sao cũng phải coi trọng đối phương, nếu trong mắt không người, nhưng là sẽ phải bỏ ra cái giá rất lớn!
Một vị cấp Bát Bộ Cổ Tổ ánh mắt lạnh lùng: “Bạch Ảnh Đế Tổ, ngươi thân là truyền nhân của Thuần Dương Cổ Tôn, không tận lực tự vệ, chạy đến nơi này tìm chết sao?”
Ở bên cạnh hắn, một vị cấp Thất Bộ Cổ Tổ của Vô Thượng Thuần Dương Cung, Ngưng Ba Đế Tổ thành khẩn nói: “Ngươi trưởng thành rất nhanh, vượt ra khỏi dự liệu của tất cả mọi người, Thuần Dương Cổ Tôn không có nhìn lầm ngươi! Nhưng nơi này đích thực không phải là địa phương ngươi nên tới, nếu mà bây giờ ngươi rời đi, ta có thể cố hết sức bảo toàn tính mệnh của ngươi!”
Những người này đều cùng Tô Tiểu Bạch tới từ một nơi, ít nhất địch ý đối với hắn không có mạnh như những thiên tài yêu nghiệt đến từ các Vũ Trụ khác.
--
(1) Lùi một bước: có nghĩa là “Khiêm nhường một tí, hòa hoãn một chút, hơi chút thư giãn một điểm”, vân vân, về ngữ cảnh tương đối nhẹ nhàng, thí dụ như là: “Lùi một bước trời cao biển rộng.” “Lùi một bước mà nói, chuyện sẽ không căng thẳng hơn.”
Lui một vạn bước: ý tứ nghĩa là, đem một loại giả thiết đặt tới điểm giới hạn, chuyện không xảy ra vẫn sẽ không xảy ra, chuyện không nên xảy ra vẫn không thể xảy ra, ngữ cảnh thiên về hơi mạnh bạo, Ví dụ như: “Làm sao ngươi lại đánh hắn? Hắn đã là ông lão tám mươi tuổi, lui một vạn bước mà nói, coi như hắn là một đứa bé, ngươi đánh người cũng là chuyện thất đức.”