Biết được chân tướng, Tô Tiểu Bạch ngược lại là có chút thoải mái, như vậy cũng không khó giải thích tại sao những sinh mệnh Cổ Vực lại xuất hiện ở nơi này.
Long Nhân mặc huyết bào tiếp tục nói: “Nơi đây... Là chiến trường quyết chiến cuối cùng của các sinh mệnh đến từ mỗi cái Vũ Trụ các ngươi... Nhưng nơi này nằm ở khu vực biên giới Cổ Vực, đồng thời cũng là đất lưu đày của các đại thế lực...”
“Những tồn tại tội ác tày trời như chúng ta, cũng sẽ bị lưu đày tới loại địa phương này... Lâm vào bồi hồi cùng hoang mang vô hạn...”
Tô Tiểu Bạch bình tĩnh nói: “Ngươi đã là phạm nhân bị trục xuất, đó chính là do ngươi mắc phải tội ác ngút trời bên trong Cổ Vực, theo như ngươi nói, ngươi hẳn đã săn giết không ít tu sĩ tương tự như ta, các người dù gì đã là phạm nhân, coi như ra tay với chúng ta cũng sẽ không có bất kỳ ý nghĩa gì, các ngươi trọn đời đều không được rời đi nơi đây.”
Những thiên tài Vũ Trụ nhìn như quyết chiến tranh đoạt lợi nhuận, kì thực là bị nhóm Cổ Cấp dí đầu vào hố lửa.
“Trọn đời không được rời đi? Quả thật, nếu như chúng ta một mực chỉ có thực lực này, đúng là vĩnh viễn cũng không cách nào rời đi nơi đây.”
Long Nhân mặc huyết bào phát ra âm luật khiếp người: “Nhưng mà mỗi một đoạn thời gian, các giới thiên tài bất đồng sẽ xuất hiện ở khu vực này... Ta sẽ đem bọn hắn đánh chết, cướp lấy công pháp cùng pháp bảo của bọn hắn, dùng để thăng cấp tu vi của ta...”
“Sự xuất hiện của bọn hắn, chính là cơ hội lớn nhất của ta... Những tội phạm như chúng ta, đều là cao thủ cấp Cổ Tổ đỉnh phong, nếu như có thể mượn bảo vật cùng công pháp, đột phá đến Cổ Cấp, vách ngăn cỏn con này làm sao có thể hạn chế ta...”
Mục đích của những sinh mệnh Cổ Vực này, lại hoàn toàn tương tự với Tô Tiểu Bạch đấy! Chẳng qua là đám bọn hắn không giống như Tô Tiểu Bạch có được hệ thống cường đại, chỉ có thể ở trong không ngừng sát hại mà cướp lấy các loại công pháp pháp bảo, từng chút xíu tăng lên tu vi của chính mình.
Một ngày kia, có lẽ thật sự có sinh mệnh Cổ Vực đủ khả năng bước vào lĩnh vực Cổ Cấp dưới hiệu ứng nước chảy đá mòn, không còn bị hạn chế, thế nhưng nhất định chỉ là số ít trong số ít!
Tỉ như tên Long Nhân mặc huyết bào này, khi bị giam vào nơi này, chắc hẳn cũng không nắm giữ thực lực bực này.
Ở bên trong năm tháng rất dài, không biết bao nhiêu nhân vật thiên tài các giới đến từ trong Vũ Trụ chạy tới nơi đây, muốn thực hiện được hoài bão vĩ đại, nhưng không nghĩ tới lại bỏ mạng trong tay tội phạm, lâu ngày, thực lực những sinh mệnh Cổ Vực này càng ngày càng tăng cường, cũng liền có thể tập kích tu sĩ càng mạnh mẽ hơn, từ đó tranh thủ kiếm lấy ích lợi lớn hơn nữa!
Loại hiệu ứng quả cầu tuyết liên tục không ngừng này, Tô Tiểu Bạch quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, bởi vì hắn cho tới nay đều là làm như vậy! Bất đồng chính là, cũng đánh giết nhóm nhân vật thiên tài, Tô Tiểu Bạch tăng lên nhưng mà so với những sinh vật Cổ Vực vụng về này phải nhanh hơn nhiều lắm!
“Các ngươi muốn dựa hết vào những thứ này bước vào Cổ Cấp, không khỏi coi Cổ Cấp xem là chuyện quá đơn giản.”
“Những thiên tài các giới tới từ Vũ Trụ, cũng có năng lực chém giết các ngươi, đi ra lăn lộn, liền phải làm cho tốt chuẩn bị bị giết ngược!”
Tô Tiểu Bạch rút đao ra, vùng đất quyết chiến, chỉ tiêu lớn nhất để phân thắng bại chính là số lượng sinh mệnh Cổ Vực tàn sát được!
Hiện tại hắn lăm le sát khí, nhao nhao muốn thử, đánh chết sinh mệnh Cổ Vực đầu tiên, ý nghĩa trọng đại!
Thanh âm Long Nhân mặc huyết bào trở nên có chút khàn khàn: “Đột phá Cổ Cấp... Cần thời gian dài vô tận... Nhưng vì thoát khỏi trói buộc của vách ngăn, ta nguyện ý chờ...”
“Trán của ta bị khắc lên con dấu của kẻ lưu đày, chỉ cần con dấu này vẫn còn, ta liền không cách nào rời đi... Ngươi rất mạnh, nếu như ta lấy được công pháp cùng pháp bảo trên người ngươi, có lẽ có thể khiêu chiến trùng kích Cổ Cấp...”
Thì ra, những con dấu màu đỏ trên trán những kẻ bị lưu đày này, chính là thủ đoạn hạn chế bọn hắn tốt nhất.
Bên ngoài khu an toàn, bao phủ bởi một tầng vách ngăn, chuyên môn dùng để ngăn trở những kẻ bị lưu đày này rơi đi, con dấu màu đỏ trên trán bọn họ, sẽ khiến cho bọn họ bị vách ngăn vây lại ở bên trong khu an toàn, vĩnh viễn không thể rời đi. Bị lưu đày tới biên giới Cổ Vực, những cường giả này sẽ nghĩ hết tất cả thủ đoạn để đột phá thăng cấp, chỉ cần có thể đạt tới Cổ Cấp, liền có cơ hội không nhỏ để xem nhẹ những trói buộc này, một hơi xông phá vách ngăn rời đi.
Cho nên, đây cũng là nguyên nhân Tô Tiểu Bạch bị để mắt tới, phân thân vốn có thực lực cấp Bát Bộ Cổ Tổ, không thể nghi ngờ chính là mục tiêu của đám người bị lưu đày này.
Thông qua trao đổi một phen cùng người này, Tô Tiểu Bạch cũng xem như đem tin tức của khu vực này nắm giữ được không sai biệt lắm.
Đầu tiên có thể xác định một điểm, chính là chỗ này vốn dĩ không coi là vùng đất quyết chiến gì đó, mà là vùng đất lưu đày, sinh mệnh Cổ Vực mà những thiên tài Vũ Trụ bọn họ phải đối mặt, đều là ác đồ bên trong những thế lực lớn của Cổ Vực, vì phạm vào sai lầm mà bị lưu đày tới biên giới.
Điểm thứ hai, mặc dù ba vị Viễn Cổ Bá Giả đã thông báo, sau khi tiến vào vùng đất quyết chiến, những thiên tài cần thông qua săn giết sinh mệnh Cổ Vực để đạt được điểm số đại chiến, cuối cùng thông qua số lượng sinh mệnh Cổ Vực săn giết được để tiến hành xếp hạng. Nhưng mà cái này cũng không có nghĩa là những nhóm thiên tài yêu nghiệt chính là thợ săn, ở chỗ này, sinh mệnh Cổ Vực cũng rất cường đại, hơn nữa bọn họ cũng cần thông qua săn giết những thiên tài đi tới nơi này để làm lớn mạnh chính mình, cuối cùng đặt chân vào Cổ Cấp, rời đi nơi đây.
Điểm thứ ba cũng là một chuyện Tô Tiểu Bạch để ý nhất.
Khu Bảo Hộ, nói trắng ra chính là một cái nhà tù, ở phương diện nào đó dùng để nhằm vào sinh mệnh Cổ Vực, sinh mệnh Cổ Vực bị hạn chế, mà những thiên tài không bị hạn chế, nhưng mà rời đi khu vực này liền sẽ gặp phải “Đại khủng bố” trong miệng nhóm Viễn Cổ Bá Giả nói tới!
Căn cứ lời nói của Long Nhân mặc huyết bào, Tô Tiểu Bạch đã suy đoán ra được, ở bên ngoài tầng vách ngăn bao phủ nơi này, tồn tại cường giả Cổ Cấp, cùng với yêu nghiệt kinh thiên cảnh giới mặt ngoài là Cổ Tổ, nhưng thực lực chân thật lại đạt tới Cổ Cấp!
Hai người từ lúc giao chiến bắt đầu tới giờ liền vẫn chưa dừng tay, song phương đều đang thử thăm dò thực lực chân thật của đối phương.
Trong lúc này, Long Nhân mặc huyết bào cũng thử vận dụng thủ đoạn Thời Gian Đại Đạo, truy theo nhân quả Tô Tiểu Bạch, từ đó tới suy đoán thủ đoạn chiến đấu của hắn, cùng bối cảnh tài nguyên, nhưng những thủ đoạn này toàn bộ đều không cách nào hiệu nghiệm!
“Không có nhân quả? Ngươi... Rốt cuộc là vật gì...”
Ở thế gian này, một đóa hoa một cọng cỏ, thậm chí là một tảng đá không có mạng sống đều tồn tại nhân quả của riêng nó, một người sống sờ sờ không có nhân quả có thể truy theo, đây hoàn toàn không hợp với lẽ thường, cũng hoặc có lẽ là, đối phương căn bản không nên tồn tại!
Tô Tiểu Bạch đang chuẩn bị lấp liếm cho qua, bỗng nhiên một phân thân khác phát ra cảnh cáo: “Bên ngoài một triệu dặm, có ba tên sinh mệnh Cổ Vực đang chạy tới chỗ ngươi!”
Một triệu dặm, đối với cường giả cấp bậc này mà nói cũng chẳng qua là khoảng cách trong chốc lát liền có thể lướt tới, trong một nháy mắt, Tô Tiểu Bạch liền cảm ứng được rõ ràng có ba tên sinh mệnh Cổ Vực cường đại đã tiến vào phạm vi giám sát bằng linh hồn lực của hắn!
Thì ra bốn người này đến cùng một cái đoàn đội, sinh mệnh Cổ Vực so với sư tử càng giống bầy sói hơn, bọn họ hợp tác săn giết, sau đó chia cắt con mồi.
Mới vừa rồi Long Nhân mặc huyết bào cố ý tiết lộ nhiều tin tức như vậy, cũng là bởi vì biết rõ chính mình đơn thương độc mã không cách nào chiến thắng Tô Tiểu Bạch, nên cố ý kéo dài thời gian, gọi những người khác trong đoàn đội đến để cùng vây quét!
Bốn người này, hoàn toàn bất đồng với loại tồn tại thiên tài yêu nghiệt như Viêm Giao Đế Tổ.