Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 505 - Chương 505: Núi Hắc Ngưu!

Chương 505: Núi Hắc Ngưu! Chương 505: Núi Hắc Ngưu!

Đánh chết ba tên sinh mệnh Cổ Vực, luồng sáng đỏ nghiệp chướng trong Cổ Vực lập tức hướng về cái bóng số 2 bắn tới trong chớp nhoáng.

Luồng sáng đỏ nghiệp chướng, là một loại dấu hiệu tượng trưng cho mức độ thu hoạch trong sát phạt cùng chiến đấu.

Ở bên trong Cổ Vực săn giết sinh mệnh Cổ Vực, sẽ mang theo luồng sáng đỏ như vậy, luồng sáng đỏ càng thịnh, nói lên đánh chết càng nhiều sinh mệnh Cổ Vực, đồng thời cũng sẽ bị những cường giả khác để mắt tới, đây coi như là một loại ký hiệu vô cùng cao điệu, có lợi cũng có hại!

Các cường giả Cổ Cấp lấy mức độ hưng thịnh của luồng sáng đỏ nghiệp chướng mà tiến hành xếp hạng đối với những thiên tài Vũ Trụ, mà hạng càng đến gần trước, tương ứng lấy được khen thưởng cũng càng cao hơn.

Chẳng qua, bây giờ Tô Tiểu Bạch đã không thèm để ý tới bộ phận phần thưởng kia, so với quá trình tìm tòi ở Cổ Vực, thắng bại của Vũ Trụ Thiên Tài Đại Chiến ngược lại trở nên không quá quan trọng.

Mới đầu khi quyết định tiến vào vùng đất quyết chiến, Tô Tiểu Bạch cũng đã tính toán hết rồi.

Luồng sáng đỏ nghiệp chướng vừa tiến vào trong cơ thể cái bóng số 2, lập tực bị triệt để lau đi, không để lại nửa điểm dấu vết.

“Hệ thống cung cấp chức năng ngoài định mức này cũng quá cường đại! Luồng sáng đỏ nghiệp chướng cũng tính là một loại nhân quả, cho nên cũng bị lau trừ đi!”

Vừa vặn, Tô Tiểu Bạch đã không quan tâm đến thứ hạng của Vũ Trụ Thiên Tài Đại Chiến. Theo tình huống trước mắt đến xem, sinh mệnh Cổ Vực trong Khu Bảo Hộ rất mạnh, nếu như chính mình quá mức cao điệu, ngược lại không dễ ứng đối, giả heo ăn thịt hổ, chậm rãi làm thịt từng tên, mới là cách làm của người thông minh.

Hắn nhìn về đoàn trưởng đầu Trâu đang liều mạng cầu xin tha thứ, ra vẻ hiền lành cười lên một tiếng: “Muốn ta bỏ qua cho ngươi cũng được, nhưng ngươi phải đáp ứng với ta một điều kiện.”

“Được! Chỉ cần ngươi không giết ta, điều kiện gì ta cũng sẽ đáp ứng!”

Dục vọng cầu sinh của đoàn trưởng đầu Trâu có thể nói là cực kỳ cao. Chẳng qua việc nhân vật đẳng cấp như hắn lại sợ chết thật ra cũng không có gì kỳ quái, nhóm kẻ lưu vong bị lưu đày tới nơi đây đã không biết trải qua bao nhiêu năm tháng dài dằng dặc, trong khoảng thời gian này ngoại trừ bộ phận kẻ lưu vong ngồi chờ chết kia, những kẻ lưu vong còn lại đều đang nghĩ đủ cách để đột phá đến Cổ Cấp, từ đó rời đi cái lồng giam bị phong bế này, đoàn trưởng đầu Trâu chắc hẳn vì điều này đã hao phí một khoảng thời gian dài vô cùng.

Tô Tiểu Bạch cũng là nắm bắt điểm này, dứt khoát nói: “Yêu cầu của ta đối với ngươi mà nói rất đơn giản! Ta có thể bỏ qua cho ngươi một ngựa, nhưng mà ngươi phải trong vòng thời gian ngắn tụ tập tất cả kẻ lưu vong trong vùng đất lưu đày này lại, đặc biệt là những tồn tại đứng đầu không quá sai biệt mấy với ngươi kia, ta mặc kệ ngươi dùng thủ đoạn gì, đều phải đem bọn họ dụ đến cho ta!”

Đoàn trưởng đầu Trâu dĩ nhiên là đáp ứng ngay, không dám có bất kỳ thương lượng, nhưng trong lòng thì dâng lên sóng gió động trời: “Cái tên thiên tài đến từ Vũ Trụ khác này khẩu vị thật lớn, lại còn muốn nuốt sạch những kẻ lưu vong khác!”

Hắn thân là đoàn trưởng Hắc Ngưu Đoàn, những năm gần đây cướp bóc khắp nơi, há có thể không đoán ra Tô Tiểu Bạch đang suy nghĩ gì? Nhưng mà hắn giận mà không dám nói gì, những chuyện này vốn là bọn họ làm với đám thiên tài Vũ Trụ, nhưng bây giờ tên thiên tài Vũ Trụ này dự định thông qua hắn đến săn giết những kẻ lưu vong khác.

Chẳng qua làm loại chuyện này cũng sẽ không khiến cho đoàn trưởng đầu Trâu áy náy trong lòng, vừa vặn ngược lại, những năm gần đây, tài nguyên trong đất lưu đày có hạn, thiên tài Vũ Trụ tiến vào nơi này cũng không nhiều như xưa, số lượng kẻ lưu vong thì lại rất nhiều, vì vậy xung đột lẫn nhau, cạnh tranh đấu đá không ngừng diễn ra, nói cách khác, đoàn trưởng đầu Trâu chỉ mong những đối thủ cạnh tranh này chết sớm một chút!

Mặc dù tổn thất ba gã đoàn viên thực lực không tệ, nhưng đoàn trưởng đầu Trâu cũng không vì thế mà canh cánh trong lòng, dẫn theo Tô Tiểu Bạch tới thăm hang ổ nhà mình.

Tô Tiểu Bạch như cười mà không phải cười nhìn hắn: “Ngươi dự định gậy ông đập lưng ông?”

“Ta làm sao dám a!” Đoàn trưởng đầu Trâu niềm nở xoa xoa tay: “Thật không dám giấu diếm, lão Ngưu ta đã là thủ lĩnh duy nhất trong Hắc Ngưu Đoàn, còn dư lại ngoại trừ mấy tên tôm tép nhãi nhép ra cũng không có kẻ nào tính là coi được.”

Trên thực tế đoàn trưởng đầu Trâu căn bản liền chưa từng nghĩ đến nuốt ngược, mới vừa rồi bên trong mấy phen tỷ đấu, trong lòng của hắn đã có tính toán —— người này giết không chết, bắt không được, bây giờ lại thêm đánh không thắng, huống chi hắn thân là cao thủ hàng đầu duy nhất của Hắc Ngưu Đoàn, nắm giữ thực lực khi bùng nổ bằng cấp Thập Bộ Cổ Tổ, còn không thể làm gì được Tô Tiểu Bạch, coi như lại thêm mấy trăm tiểu đệ cũng chưa chắc có thể nuốt xuống tên quái vật này!

Tô Tiểu Bạch còn không biết, giờ phút này ở trong mắt đoàn trưởng đầu Trâu, hắn đã biến thành một quái vật kinh khủng diện mạo dữ tợn không thể đắc tội.

Hắc Ngưu Đoàn ở quyết chiến chi địa, chiếm núi làm vua ở miền Đông Bắc Bộ vùng đất lưu đày.

Hắc Ngưu Sơn, vốn là một tòa dãy núi to lớn nhấp nhô ở bên trong biên giới Cổ Vực. Sau khi đoàn trưởng Hắc Ngưu đến, nơi đây liền được mệnh danh là Hắc Ngưu Sơn, trở thành sơn trại của đoàn trưởng Hắc Ngưu.

Nằm trong khu vục biên giới đất lưu đày Cổ Vực, tài nguyên nơi này cũng không màu mỡ, lại nuôi hơn ngàn tên lưu vong, những kẻ lưu vong này gần như đều là sinh mệnh Cổ Vực loại hình nửa người nửa thú, bọn hắn phạm vào tội không thể tha thứ ở cùng một khu vực, cho nên hết thảy bị đày tới nơi này, cuối cùng sau khi bị Hắc Ngưu đoàn trưởng lôi kéo, dần dần trở thành một thành viên của Hắc Ngưu Đoàn.

Bây giờ đám thành viên này ở Hắc Ngưu Sơn ăn no chờ chết. Chỉ khi xuất hiện tình huống khẩn cấp hoặc là gặp phải thiên tài Vũ Trụ mới sẽ xuất động.

Tô Tiểu Bạch tùy ý liếc một cái, liền gặp được nhiều sinh mệnh Cổ Vực hình người mặt thú to lớn đang ngồi ở kia, hai mắt vô hồn, một tay một chân cầm một khối xương bóng loáng gặm ăn.

Vẻ mặt đoàn trường Hắc Ngưu Đoàn lúng túng, đem mấy tên tiểu đệ gây ảnh hưởng đến cảnh quan của trại đá bay ra ngoài, đem Tô Tiểu Bạch mời vào trong núi.

Nói cho cùng cũng là nhân vật cấp Cổ Tổ, nếu núi Hắc Ngưu chỉ là một tảng đá lớn tầm thường trôi lơ lửng trong Vũ Trụ, không khỏi lộ ra Hắc Ngưu Đoàn quá yếu gà.

Tô Tiểu Bạch tiến vào trong núi, mới hiểu tại sao đoàn trưởng Hắc Ngưu phải chiếm tòa đỉnh núi này làm ngọn núi chính, núi Hắc Ngưu từ bên ngoài nhìn lên chẳng qua chỉ là một ngọn núi, bên trong lại có động thiên khác, đủ loại pháp tắc chảy xuôi ngược ở chỗ này, rõ ràng hình thành một loại pháp thuật, ở chỗ này tốc độ lĩnh ngộ Đại Đạo có thể tăng nhanh cực lớn. Mặc dù kém xa tốc độ của một khóa Ngộ Đạo không gian, nhưng so với ngoại giới đã không biết nhanh hơn bao nhiêu lần.

Nơi này hiển nhiên chính là lãnh địa của riêng đoàn trưởng Hắc Ngưu, ngay cả bộ hạ cấp Bát Bộ Cổ Tổ cũng không được phép đi vào trong.

”Ngài cũng nhìn thấy, đây chính là bí mật khiến ta có thể tu luyện nhanh như vậy. Đại Huyễn Diệt Chi Đạo cũng không phải là đạo pháp dễ dàng nắm giữ như thế, nếu như không có chỗ không gian này, ta cũng không cách nào đặt chân vào lĩnh vực cấp Thập Bộ Cổ Tổ. Nếu như lại cho ta thời gian sung túc, có lẽ có thể mượn chỗ này, nhảy vọt tới Cổ Cấp!”

“Nếu như ngài ưa thích, nơi này từ sau sẽ là chỗ ở của ngài!”

Tô Tiểu Bạch lắc đầu cười một cái, cũng không có tiếp nhận quà tặng của đoàn trưởng Hắc Ngưu, từ cử chỉ không khó nhìn ra, đoàn trưởng Hắc Ngưu đã không hề có ý định trở mặt, một chỗ như vậy, đối với người không có hệ thống mà nói đều vô cùng trân quý, nếu ngay cả loại bí mật này đoàn trưởng Hắc Ngưu đều nguyện ý giao ra, hiển nhiên là chịu bỏ ra đánh đổi khá lớn để bảo toàn tính mạng.

Bình Luận (0)
Comment