Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 515 - Chương 515: Vân Khê Quận Chúa!

Chương 515: Vân Khê Quận Chúa! Chương 515: Vân Khê Quận Chúa!

“Thiên Xu Thánh Địa, là một tồn tại vô cùng vĩ đại bên trong Cổ Vực! Lão phu luôn lấy làm vinh khi mình thân là một thành viên trong đó! Sinh mệnh Hạ Giới giống như ngươi, dốc cả một đời đều khó tiếp xúc được tồn tại cấp độ này! Đó là tổ chức khổng lồ ngươi không thể nào lý giải!”

Đương nhiên, cho dù là ở trong miệng Nhất Quăng Bá Chủ, Thiên Xu Thánh Địa cũng không phải là tồn tại mạnh mẽ nhất bên trong Cổ Vực. Bởi vì tồn tại cao cấp nhất trong một cái Thánh Địa, tuy là “Hoang Cổ Thiên Tôn” cường đại nhất trong Cổ Cấp, nhưng cũng chỉ có thể chạm tới đỉnh nóc của Cổ Cấp, vẫn chưa đặt chân tới giai tầng đứng đầu trong Cổ Vực —— Hoang Cấp!

Nhất Quăng Bá Chủ tựa như cười mà không phải cười: “Lấy tài nghệ của ngươi, hiểu được những thứ này cũng vô nghĩa! Chẳng qua nói cho ngươi biết cũng không sao. Mặc dù Thiên Xu Thánh Địa đã vô cùng vĩ đại, nhưng cự ly đến đỉnh chóp của Kim Tự Tháp cũng còn khoảng cách không nhỏ. Bởi vì phía trên Thánh Địa, còn có 【 Cương Quốc 】! Đó là một hệ thống siêu cấp mà Hoang Cấp là người thống trị, nghiễm nhiên đã không cách nào dùng khái niệm đơn giản như “Tổ Chức” để khái quát. Cho dù là Hoang Cổ Thiên Tôn, ở trong Cương Quốc cũng phải cẩn thận, Hoang Cấp, là một tầng thứ Cổ Cấp hoàn toàn không cách nào tưởng tượng được, trừ khi đặt chân đến cấp độ Hoang Cổ Thiên Tôn kia, nếu không căn bản không thể tiếp xúc tới bọn họ!”

Thánh Địa, Cương Quốc!

Trong lòng Tô Tiểu Bạch chấn động không thôi, Cổ Vực quả nhiên so với trong suy nghĩ của chính mình còn đặc sắc hơn rất nhiều, Đại Á Vũ Trụ vừa so sánh cùng những tồn tại khổng lồ này hoàn toàn chính là nơi chật hẹp nhỏ bé, chưa đủ thảnh đạo.

Trong lúc đang cùng Nhất Quăng Bá Chủ nói chuyện với nhau, Tô Tiểu Bạch có thể cảm giác được, mặc dù đối phương không có biểu hiện ra rõ ràng, nhưng sau khi biết hắn đến từ “Hạ Giới”, đối phương liền để lộ ra vẻ coi khinh, khó mà che giấu.

Rất hiển nhiên, những thiên tài đến từ các khu vực Vũ Trụ khác như bọn hắn, mặc kệ lại yêu nghiệt thế nào đi nữa, ở bên trong Cổ Vực cũng thuộc về tồn tại bị khinh thị, cho dù là các Cổ Cấp cường đại đến từ các Đại Vũ Trụ, cũng rất khó so sánh cùng với người địa phương Cổ Cấp cùng cảnh giới, đây là một loại thành kiến khó mà xóa bỏ!

Nhất Quăng Bá Chủ, mặc dù cũng không đem Tô Tiểu Bạch coi ra gì, nhưng lại hết sức tò mò đối với sự hiện hữu của hắn: “Tiểu tử, ngươi vừa không có nhân quả, cũng không có quá khứ, nhưng lại có thể xuyên thấu qua dòng sông Thời Gian nhìn thấy lão phu, trên người của ngươi nhất định giấu rất nhiều bí mật... Hơn nữa... 12 cái sinh mệnh Vũ Trụ này vô cùng vượt quá lẽ thường, bây giờ lão phu mới phát hiện.”

Nhất Quăng Bá Chủ nắm giữ 10 cái sinh mệnh Vũ Trụ, nhân vật giống như hắn, ở bên trong Cổ Vực cũng không tính là hiếm thấy, mà tư chất chưa từng có, 11 cái sinh mệnh Vũ Trụ, mặc dù thuộc về phượng mao lân giác, thậm chí có thể coi làm Hoang Cấp trong tương lai tiến hành bồi dưỡng, nhưng mà ở trong kinh lịch của hắn qua vô tận năm tháng, Nhất Quăng Bá Chủ cũng coi là tận mắt nhìn thấy nhiều tên.

Nắm giữ kết cấu 12 cái sinh mệnh Vũ Trụ, loại hình thái Thời Gian này bị truyền thuyết thần thoại ghi chép là “Tư chất Luân Hồi”, một mực được xem như là truyền thuyết, coi như là Cổ Cấp, thậm chí là Hoang Cấp, cũng không có người tin tưởng loại tư chất này thật tồn tại!

Nếu như đem hết thảy những thứ này liên tưởng lại, như vậy Tô Tiểu Bạch có thể nhìn được dòng sông Thời Gian cũng không kỳ quái!

“Đất lưu đày đều là nhốt tội phạm cấp Cổ Tổ, cho dù là hậu bối Vũ Trụ từ ngoại giới tiến vào nơi này cũng rất ít người đạt tới Cổ Cấp. Người ở cấp Cổ Tổ mà có thể nhìn thấy dòng sông Thời Gian giống như ngươi, gần như đều có thể đặt chân đến Cổ Cấp trong thời gian rất ngắn.” Nhất Quăng Bá Chủ như có suy nghĩ gật đầu một cái, trong lòng dường như đưa Tô Tiểu Bạch đặt vào một vị trí đủ cho hắn để mắt tới.

Nhân vật trải qua vô tận năm tháng giống như hắn, sẽ không chỉ xem xét đến biến hóa ngắn hạn, mà là sẽ đưa mắt suy tính trên thời gian dài đến trăm triệu năm, thậm chí là mấy trăm mấy vạn kỷ nguyên, 12 cái sinh mệnh Vũ Trụ, còn có thể chặt đứt nhân quả, một tên hậu bối như vậy ngày sau rốt cuộc có thể phát triển đến trình độ gì, hắn rất chờ mong!

Đột nhiên, hai người giống như thần giao cách cảm, dừng lại đối thoại, cùng nhìn về một hướng khác. Nhất Quăng Bá Chủ triệt hồi ảo cảnh Cổ thể giới, để cho Tô Tiểu Bạch lại lần nữa trở về bên ngoài.

Lúc này, một đạo thanh âm hết sức trong trẻo lại còn động lòng người từ đằng xa chậm rãi truyền tới: “Nhất Quăng, ngươi chạy vào trong đất lưu đày làm gì?”

Xuyên thấu qua tầm mắt cái bóng, Tô Tiểu Bạch thấy một bóng hình thanh tú mỹ lệ, vô cùng xinh đẹp từ đằng xa đi tới.

Đó là một nữ tử cả người khoác áo bào trắng, quần áo khảm viền vàng xa hoa quý phái, vẻ khoan thai quý phái này của nàng còn kèm theo thanh nhã, dù mặt lộ vẻ không vui nhưng cũng đã tươi đẹp lấn át mọi thứ trên thế gian. Dung nhan bực này, Tô Tiểu Bạch chỉ từng thấy trên người Linh Bình Nữ Đế, nhưng người nữ tử này hiển nhiên càng thêm tôn quý, càng cao không thể chạm! Khí chất tự nhiên tản ra trên người nàng cũng đã làm cho lòng người hoa mắt , ngẩn người mê mẫn, khi Nhất Quăng Bá Chủ thấy được vị nữ tử khoác áo bào trắng này, cũng toát ra thần sắc vô cùng tôn kính, khom người hành lễ: “Nhất Quăng gặp qua Vân Khê Quận Chúa! Đất lưu đày chính là vùng hẻo lánh thâm sơn cùng cốc, làm sao có thể để cho người tôn quý như Quận Chúa bị đất đai ti tiện nơi đây vấy bẩn...”

Vân Khê Quận Chúa nhẹ nhàng lắc đầu một cái, ngay sau đó nhìn về vị trí cái bóng số 2 đang đứng, dưới cự ly gần như vậy, Tô Tiểu Bạch cũng rõ ràng nhìn thấy dung nhan xinh đẹp không thể tả kia, gần như liền hít thở không thông, ngay sau đó có chút không biết làm sao mà hướng Vân Khê Quận Chúa làm ra một chút lễ nghi giang hồ có chút lỗi thời, có vẻ hơi tức cười!

Vân Khê Quận Chúa mỉm cười: “Nhất Quăng, hắn là?”

Nhất Quăng Bá Chủ lập tức nghiêm nghị, đem hết thảy chuyện liên quan đến cái bóng số 2 đều nói ra, mới ban đầu Vân Khê Quận Chúa còn thờ ơ, nhưng biểu lộ kinh ngạc cùng cau mày sau khi nghe được trên người cái bóng số 2 bị cắt đứt nhân quả kia, đều bị Tô Tiểu Bạch nhìn rõ mồn một.

Hiển nhiên địa vị cùng thân phận của vị Vân Khê Quận Chúa này không tầm thường, ở Thiên Xu Thánh Địa chắc cũng là nhân vật có mặt mũi, nghe được những tin tức này, nàng đều cảm thấy kinh ngạc, chắc hẳn chỉ riêng sự tồn tại của nhân vật không có nhân quả, cũng đã khiến nàng rung động.

Sau khi nghe xong Nhất Quăng Bá Chủ báo cáo, Vân Khê Quận Chúa chống cằm không nói, trầm ngâm hồi lâu.

Tô Tiểu Bạch lặng lẽ đánh giá dung nhan đẹp mắt rực rỡ kia, chỉ cảm thấy trong một cái nhăn mày, một tiếng cuời của vị nữ tử này như có ngàn vạn loại dáng vẻ, khiến cho người ta không đoán ra.

Qua hồi lâu, Vân Khê Quận Chúa mới chậm rãi nhìn về phía Tô Tiểu Bạch, nhẹ nhàng nói: “Thanh niên kia, ngươi tên là gì?”

Tô Tiểu Bạch nghe xong liền đáp: “Bạch Ảnh, là một Đế Tổ.”

“Vượt Cổ Đế Tổ à... Rất thú vị, ngươi có nguyện ý gia nhập Thiên Xu Thánh Địa hay không?”

Vân Khê Quận Chúa không nói thì thôi, vừa nói ra liền làm người kinh ngạc muốn chết, Nhất Quăng Bá Chủ đều bị nàng làm sợ hết hồn: “Quận Chúa, Thiên Xu Thánh Địa chúng ta cho tới bây giờ đều chưa từng nhận qua cấp bậc Đế Tổ a!”

Vân Khê Quận Chúa nhàn nhạt nói: “Thành tựu của hắn ngày sau cũng sẽ không ở bên dưới ngươi, nếu là gia nhập Thiên Xu Thánh Địa, chỉ hơi cố gắng liền sẽ vượt qua phần lớn người, huống chi cái tư chất này... Nhất Quăng, bản Quận Chúa quyết định không thể sai.”

“Vâng!” Nhất Quăng Bá Chủ không chen miệng nữa, nhưng ánh mắt nhìn về Tô Tiểu Bạch hiển nhiên đã thay đổi.

Người bị hắn để mắt, nhiều lắm cũng chỉ là hơi có vài phần phân lượng, nhưng mà Vân Khê Quận Chúa chủ động mở miệng chiêu hiền, địa vị của đối phương rất có thể cũng đã không kém hắn!

Bình Luận (0)
Comment