Kiếm cương nóng bỏng đem ngôi sao khổng lồ đốt thành một biển lửa, máu cùng gió bão đem hư không trong tầm mắt bao phủ hoàn toàn.
Đây là một trận va chạm chính diện của lực lượng Cổ Cấp, giống như là uy năng đỉnh phong của cả cái Vũ Trụ bị một trận lửa lớn thiêu đốt, Cổ Cấp ngày trước giống như Thần Linh vào giờ phút này đều hiện ra chân thân!
Bằng vào phân thân đã không cách nào thỏa mãn loại quy mô chiến đấu này, không ít Cổ Cấp trực tiếp hiện thân, đạp nổ Tinh Vực dưới chân.
ẦM!
Chấn động năng lượng im ắng cùng tiếng sóng vỗ gầm thét đánh vào trên không gian Hạ Giới đang lung lay sắp đổ, Thượng Cổ Bách Kỷ Tôn Giả ra tay một cái, trăm vạn dặm không gian đều bị thiêu đốt.
Bọn họ đem lực lượng dẫn nổ thiêu hủy Vũ Trụ tạo thành tro bụi cùng phế tích, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, cuộc chiến đấu này đủ để đem cả cái Vũ Trụ đều san bằng!
Luyện Ngục Cổ Tôn cũng đưa thân gia nhập vào trong cuộc loạn chiến này, thân là Cổ Tôn mạnh nhất Cổ Ba Quốc phái ra, lực chiến đấu của hắn gần như áp đảo phía trên tất cả mọi người tại đây, hơn nữa còn là bản thể ra mặt, gần như không ai cản nổi.
Nhưng mà Đại Á Vũ Trụ, hết lần này đến lần khác cũng tồn tại một vị Thượng Cổ Tôn Giả cực kỳ cường hãn —— Diệt Hư Cổ Tôn.
Từ trong không gian xa xôi, vị lão giả tuy già mà vẫn tráng kiện kia cưỡi Hạc mà tới, phất trần vung ra, đông đảo Cổ Tôn trong Đại Á Vũ Trụ như có Thần trợ giúp, chiến lực thoáng cái giương cao một cấp bậc.
Phất trần của Diệt Hư Cổ Tôn lại vung vẩy, trên chín tầng trời, hiện ra một tôn Thần Phật, bóng Phật dường như vô cùng khổng lồ, quan sát chúng sinh nơi nơi, tại dưới ánh nhìn này, Đại Đạo phát huy, chảy ra dấu vết năm tháng, lực lượng Cổ Cấp, bị Diệt Hư Cổ Tôn hoàn toàn khai triển, lan tỏa ra ngoài!
“Không nghĩ tới, ở Đại Á Vũ Trụ cũng có Cổ Cấp có thể phát huy ra lực lượng dòng sông Thời Gian!”
Tô Tiểu Bạch ở một bên qua lại trong chiến trường, một bên lưu ý đến chiến đấu bên kia.
Sau khi trở về Đai Á Vũ Trụ, hắn liền phát hiện chính mình không có biện pháp có thể vận dụng lực lượng dòng sông Thời Gian để chiến đấu giống như khi còn trong Cổ Vực, mặc dù đã nắm giữ lực lượng Vượt Cổ, nhưng mà việc lực lượng dòng sông Thời Gian không thể bị lợi dụng vẫn là khiến cho Tô Tiểu Bạch có chút không quen.
Vượt qua Thời Gian đi chiến đấu, trước tiên chế địch, thay đổi nhân quả. Đây là một loại thủ đoạn tác chiến quan trọng nhất của Cổ Cấp, nói cách khác chính là biểu hiện cực hạn nhất của Đại Đạo.
Vốn dĩ Tô Tiểu Bạch còn tưởng rằng, là bởi vì trình độ Vũ Trụ của Hạ Giới cùng Cổ Vực chênh lệch quá lớn, vì vậy mình mới không có cách nào tiếp tục vận dụng lực lượng của dòng sông Thời Gian.
Nhưng mà Diệt Hư Cổ Tôn cùng Luyện Ngục Cổ Tôn cho hắn thấy, căn bản cũng không có chuyện này, hoàn toàn chính là bởi vì mình quá yếu!
“Thượng Cổ Ức Kỷ Tôn Giả, thực lực vậy mà lại kinh khủng như thế này!”
Tô Tiểu Bạch chỉ mới nhìn đã cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Quy mô trận đại chiến này, đã biến thành mấy trăm vị Cổ Tôn đang chém giết lẫn nhau, nhưng mà chấn động đến từ nhiều người kịch chiến như vậy, cộng lại cũng không sánh bằng một luồng dư âm mà hai người kia đối quyết lan tỏa ra.
Sắc mặt Luyện Ngục Cổ Tôn vô cùng âm trầm: “Diệt Hư lão tặc, ngươi lại còn chưa chết!”
Diệt Hư Cổ Tôn giơ lên phất trần: “Hành động của Cổ Ba Quốc lão phu đã sớm phát hiện, các ngươi ngụy trang mặc dù tinh diệu lại không chạy thoát khỏi pháp nhãn của lão phu. Nếu muốn chiến, cần gì phải nói nhảm nhiều như vậy? Mọi người đều là Ức Kỷ Cổ Tôn, vốn là thân tự do, một ít người lại nguyện ý làm chó.”
“Chuyện lão phu am hiểu nhất, chính là đánh chó.”
Lão giả chỉ ngón tay, một điểm ánh sáng bắn ra.
Sau đó, trong Vũ Trụ, phảng phất trong nháy mắt có ba ngàn thế giới sinh sinh diệt diệt, một bóng ma bao phủ chỗ không gian này.
Đó là một cánh hoa, lớn đến mức tận cùng, kích thước có thể so với mấy cái Đại Thiên Giới hạch tâm.
Cánh hoa chậm rãi bay xuống, tốc độ thật chậm, nhưng lại để cho tất cả cường giả của Cổ Ba Quốc đều động dung.
Một bông hoa một thế giới, một chiếc lá một Bồ Đề.
Một cánh hoa trấn áp xuống này, gánh chịu sức nặng của cả thế giới!
Luyện Ngục Cổ Tôn cắn răng một cái, thân thể đột nhiên liền trở nên khổng lồ gấp mấy vạn lần, dựa vào cường độ nhục thân, gắng gượng chống lấy cánh hoa này!
“Chỉ dựa vào những người chúng ta còn chưa đủ, Cửu Hàn, gọi thêm càng nhiều Cổ Tôn tới!”
Ở một chỗ khác chiến trường, Cửu Hàn Cổ Tôn đang chém giết lúc này thoát thân mà ra, từ đầu ngón tay bắn ra một cột sáng, sau một khắc, bốn phương tám hướng Đại Á Vũ Trụ đều sáng lên một loại ánh sáng.
Nhìn thấy một màn này, ngay cả Tô Tiểu Bạch đều có chút đứng ngồi không yên, lấy trình độ thẩm thấu của Cổ Ba Quốc đối với Đại Á Vũ Trụ, sợ rằng có một bộ phận rất lớn Cổ Tôn cũng đã gặp họa. Nhân vật cấp Cổ Tổ các nơi liên tiếp trở mặt, hiện tại ở trong Đại Thiên Giới hạch tâm, lòng người đều rất bàng hoàng.
Phe địch lần này có chuẩn bị mà đến, còn chân chính làm ra phòng bị nhất định chỉ có bộ phận Cổ Tôn này, chính thức khai chiến, Đại Á Vũ Trụ tất nhiên là phe thua thiệt.
Chẳng qua, đối với Tô Tiểu Bạch mà nói, thắng bại khẳng định không phải quá quan trọng, chẳng bằng nói, đại chiến như vậy một khi bùng nổ, nhân vật giống như hắn ngược lại là người chiếm tiện nghi lớn nhất.
Đại chiến Cổ Cấp, không có khả năng không có thương vong, chỉ là thu về thi thể một tên Cổ Tôn, cũng đã là hơn trăm triệu Kg Vũ Trụ Kim, nếu như là Bách Kỷ Tôn Giả, Vạn Kỷ Tôn giả thậm chí là Ức Kỷ Tôn Giả ngã xuống, thu hoạch của mình càng to lớn.
“Ngự Giới đã bị ta thu vào trong cơ thể, chờ ta bước vào Cổ Cấp, huyễn hóa ra một cái siêu cấp Vũ Trụ cũng không khó.”
“Bây giờ là cơ hội tốt nhất, ta phải thừa dịp chiến loạn giết thêm mấy tên Cổ Tôn đê giai, coi như muốn ngồi mát ăn bát vàng, cũng không thể để cho Cổ Ba Quốc nếm quả ngọt!”
Cho dù là từ góc độ cá nhân, Tô Tiểu Bạch cùng Cổ Ba Quốc cũng đã là oán hận chất chứa đã lâu, phân thân của hắn ở trụ sở chính của Cổ Ba Quốc tàn sát bừa bãi suốt hai năm, mà Cổ Ba Quốc cũng đem gần như tất cả mọi người bên cạnh hắn đều thẩm thấu thành cái sàng.
...
Trận chiến tranh Vũ Trụ Cổ Ba Quốc mưu đồ đã lâu này chạm một cái liền bùng nổ, từ hơn mười vị Cổ Tôn diễn biến thành quy mô mấy trăm vị.
Cùng lúc đó, ở Đại Á Vũ Trụ cùng Cổ Ba Quốc, vẫn có rất nhiều Cổ Tôn cường hãn đang trên đường chạy tới, mỗi khi một vị Bách Kỷ Cổ Tôn trở lên xuất hiện, cán cân thắng bại sẽ bắt đầu nghiêng về bên kia, nhưng mà vĩnh viễn sẽ không xuất hiện thăng bằng.
Thương vong đang một mực xuất hiện, nhóm Cổ Tôn vì bảo vệ Vũ Trụ cùng tông phái của mình, không ít người đều lựa chọn lấy bản thể lộ diện, kết quả có thể tưởng tượng được.
Cái bóng số 6 giờ phút này đã hóa thành hình thái mạnh nhất, cái bóng khổng lồ, tay cầm Hắc Đao xông vào chiến trường ,nhóm Cổ Cấp ốc còn không mang nổi mình ốc, căn bản không có biện pháp đi để ý tới tên yêu nghiệt cấp Cổ Tổ này, mà Tô Tiểu Bạch cũng đủ sức thừa dịp loạn mà ném đá giấu tay, không ít Cổ Tôn vì vậy mà trúng ám chiêu, không thể không thoát thân mà ra.
“Bạch Ảnh, ngươi thay vi sư ngăn cản tên Cổ Tôn này, vi sư phải đi bảo hộ Vô Thượng Thuần Dương Cung rút lui!”
Thân là Sư Tôn, Thuần Dương Cổ Tôn mặt không đỏ tim không đập mà chỉ huy Tô Tiểu Bạch, trên thực tế, mặc dù hắn đã bước vào Cổ Cấp rất nhiều năm, nhưng vẫn là ở trên nấc thang Thượng Cổ Kỷ Nguyên Tôn Giả, dậm chân tại chỗ, thực lực đã có rất nhiều năm không hề tinh tiến.
Titan Cổ Tôn bị Tô Tiểu Bạch chém giết, thật ra thì cũng đã là thực lực mạnh nhất của hắn.
Chẳng qua, Tô Tiểu Bạch cũng không có bất kỳ tâm tình kháng cự, ngay lập tức liền bứt người ra tiến lên, cùng Hắc Sa Cổ Tôn trước mặt Thuần Dương Cổ Tôn chém giết cùng một chỗ.
Vị Cổ Tôn này đối với hắn có ơn chỉ bảo, cũng quả thật quan tâm đến tính mạng của hắn, trước khi tiến vào Cổ Vực, còn đưa cho hắn một tấm phù bảo mệnh vô cùng đáng tin.