Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 537 - Chương 537: Cổ Chi Lĩnh Vực Sinh Diệt!

Chương 537: Cổ Chi lĩnh vực sinh diệt! Chương 537: Cổ Chi lĩnh vực sinh diệt!

Hai vị Tuyên Cổ Quân Vương, từ cửa chính ra vào Cổ Vực của Thái Á Đại Thiên Giới hạch tâm, lần nữa mang theo thanh thế mênh mông cuồn cuộn mà giết về trong Cổ Vực.

Ở một thoáng sau khi ngàn tỷ thần binh thần tướng bước vào Cổ Vực, Tuyên Cổ Quân Vương thả ra một mảnh sóng gợn năng lượng đủ để bao trùm toàn bộ Đại Á Vũ Trụ.

Cỗ sóng gợn này trong khoảnh khắc phóng ra khắp Thiên Địa bao la, chiếu sáng hàng vạn Sơn Hà.

“Đây chính là lực lượng cấp Tuyên Cổ Quân Vương!’

Ánh mắt Tô Tiểu Bạch tràn đầy lửa nóng.

Cổ Cấp, mang đến cho hắn ấn tượng càng nhiều hơn là hủy diệt vạn vật như bẻ gãy cành khô, mà Tuyên Cổ Quân vương mang tới, là lực lượng sinh sôi không ngừng.

Lực lượng kia chỉ tiết ra vẻn vẹn một ít vào Đại Á Vũ Trụ, cũng đủ để linh lực liên tục không ngừng bắn ra bốn phía.

Khu vực Đại Thiên Giới hạch tâm vốn dĩ gần như bị phá hủy hoàn toàn, lại lần nữa tỏa ra sinh cơ, rất nhiều Cổ Tôn thân bị thương nặng cũng chậm rãi khôi phục dưới sự trợ giúp của cỗ lực lượng này, lại lần nữa đầu nhập vào trong kịch chiến.

Cổ Cấp, là một loại cảnh giới có thể hóa thứ tầm thường thành thần kỳ!

Tôn Giả, vẻn vẹn chỉ là một nước cờ đầu, đến cấp Viễn Cổ Bá Giả, liền bắt đầu đem lực lượng chuyển hóa thành lực phá hoại bẻ gãy cành khô, đem hết thảy đều hoàn toàn chôn vùi.

Nhưng mà sau khi bước vào cấp Tuyên Cổ Quân Vương, lực lượng cũng không phải là lại thô bạo bùng nổ ra ngoại giới, mà là ở trong cơ thể không ngừng được làm mới cùng thu liễm, cuối cùng mới bị thả ra, dù chỉ là một đạo sóng gợn nhỏ đến không thể nhìn thấy cũng đủ để cho cấp Viễn Cổ Bá Giả nghe tin đã sợ mất mật!

Đây là một trận chém giết quan hệ đến sự sống còn của Đại Á Vũ Trụ, trong lúc Cổ Cấp kịch chiến, cấp Cổ Tổ hoàn toàn trở thành con tốt thí, muốn phải bảo vệ tính mạng cũng chỉ có thể lui ra chiến trường.

Tô Tiểu Bạch lần đầu tiên thấy đại chiến hùng vĩ nguy nga như vậy, trong tầm mắt, Đại Vũ Trụ mênh mông đều bị khói lửa chiến tranh thiêu đốt, Thượng Cổ Tôn Giả ở cuối chân trời nhóm lên hào quang chiếu sáng vạn trượng, nhìn qua vô cùng hoa lệ, nhưng lại là dòng sông tử vong trí mạng nhất, ánh sáng bao phủ đủ để đem một cái Tinh Vực nghiêm chỉnh hóa thành phấn vụn.

Rất xa trong hư không, cấp Viễn Cổ Bá Giả cách nhau ngàn tỷ dặm sử dung Cổ Chi Đại Đạo đối chiến, Minh Chu Bá Chủ trực tiếp hiến tế một cái Đại Thiên Giới hạch tâm, coi làm năng lượng nguyên thủy nhất, ở trong không gian vô ngần bày ra ảo ảnh kiếm trận Cổ Cấp tính bằng đơn vị hàng nghìn thanh.

Một bên kia của Đại Á Vũ Trụ, dựa vào Hậu Duệ Bá Chủ ngăn cơn sóng dữ, hắn cầm một thanh Hậu Nghệ Cung, ở bên trong Cổ Vực không biết bắn thủng nhục thân của bao nhiêu tên Viễn Cổ Bá Giả, ngay cả linh hồn đều lưu lại vết sẻo kinh khủng không cách nào xóa mờ.

Ngàn tỷ mũi tên bay vút qua chín tầng trời, Hậu Duệ Bá Chủ cưỡi gió bay lên, đạp nát vạn dặm Ngân Hà, một mũi tên xuyên thủng mi tâm của một vị Viễn Cổ Bá Giả, khiến ho hắn hình thần đều diệt!

“Đại Á Vũ Trụ vĩnh thế trường tồn, tuyệt sẽ không bị bọn giặc cướp các ngươi làm loạn!”

Đã bị chôn vùi trong hư không, là Thương Khung Bá Chủ lúc trước, hắn thiêu đốt một tia thần hồn cuối cùng, cùng ba vị cấp Viễn Cổ Bá Giả lấy mạng đổi mạng.

Đây không thể nghi ngờ là đại chiến thảm liệt nhất, cho dù ở bên trong Cổ Vực, đại chiến mà cấp Viễn Cổ Bá Giả không ngừng hy sinh như vậy cũng không tính là quy mô nhỏ.

Bên trong Đại Chiến hỗn loạn, hai thân ảnh đẹp đẽ hoảng sợ chạy trốn chết, chính là Linh Bình Cổ Tổ cùng Tử Yên Cổ Tổ.

Cho dù có Thuần Dương Cổ Tôn hỗ trợ, các nàng cuối cùng cũng chỉ có thể lựa chọn cách xa trung tâm chiến trường, nhưng vẫn không tránh khỏi lượng lớn cấp Cổ Tổ đuổi giết. Ở Đại Thiên Phục Chư Hư Giới, gần như hơn phân nửa cấp Cổ Tổ đều bị Cổ Ba Quốc thẩm thấu vào, năng lượng mà bộ phận cường giả này đồng thời phát động không thể khinh thường.

Tử Yên Cổ Tổ cấp Bát Bộ Cổ Tổ, ở dưới loại cực diện này còn chỉ có thể bo bo giữ mình, càng không nói đến Linh Bình Cổ Tổ tu vi vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, bây giờ chỉ có thực lực cấp Nhị Bộ Cổ Tổ!

Đang lúc này, một mảnh bóng đen bao phủ xuống, hai người các nàng trong nháy mắt liền tiến vào bên trong một vùng không gian.

“Nơi này là Vũ Trụ trong cơ thể ta, rất an toàn, không người nào có thể thương tổn đến các ngươi.”

Trong dải sao sáng chói diễm lệ, bản thể Tô Tiểu Bạch lười biếng ngồi xếp bằng giữa một vùng núi sông.

Linh Bình Nữ Đế ngẩn ra: “Là ngươi...”

Trong trí nhớ chuyển thế của nàng, chuyện liên quan đến tên Tô Tiểu Bạch này, nàng dường như còn bảo lưu lấy ràng buộc hết sức vi diệu.

Sau một khắc, một tiếng kêu nũng nịu, để cho Linh Bình Nữ Đế trong nháy mắt liền lộ vẻ xúc động.

“Mẹ!”

Trong biển ánh sáng, Đạm Đài Bạch ngoan ngoãn như búp bê, khiến người yêu mến trực tiếp chạy tới ôm chầm Linh Bình Nữ Đế, ở trong ngực nàng điên cuồng làm nũng.

Vỗn dĩ, trí nhớ của đời trước đã vô cùng mờ nhạt trong lòng Linh Bình Cổ Tổ, suýt nữa đã hoàn toàn quên đi.

Nhưng mà khi thấy được Đạm Đài Bạch, rất nhiều trí nhớ lại lần nữa bị thức tỉnh, hết thảy mọi chuyện trước kia, đều biến thành vô số mảnh vỡ ký ức, chậm rãi được liên tưởng lại...

“Cha nói mẹ nhất định sẽ tới tìm con, Bạch nhi rất muốn mẹ...”

Linh Bình Nữ Đế hơi nhíu mày, nhìn về phía Tô Tiểu Bạch: “Nàng cho ngươi gọi cha?”

Bỗng nhiên, nàng hồi tưởng lại quá trình Đạm Đài Bạch sinh ra, mặt đẹp ửng đỏ, ngay sau đó đành chấp nhận ôm lấy đứa bé làm cho người ta vô luận như thế nào đều không thể không nựng nịu này, “Đúng vậy, ta đã trở về.”

Mặc kệ là Linh Bình Cổ Tổ cũng tốt, Linh Bình Nữ Đế cũng được, sâu trong nội tâm đều không cách nào cự tuyệt Đạm Đài Bạch, mà Tô Tiểu Bạch thân là cha đẻ cung cấp một luồng linh hồn, tự nhiên cũng sinh ra ràng buộc không nói rõ được cũng không tả rõ được đối vói nàng.

Cho đến lúc này, Linh Bình Nữ Đế mới hiểu được, cho tới nay, hết thảy cảm giác mình cảm nhận được trên người Bạch Ảnh là xảy ra chuyện gì.

Sau khi thức tỉnh trí nhớ Cổ Tổ, Linh Bình Nữ Đế rõ ràng không có quá mức thân mật với Đạm Đài Bạch giống như trước kia, chẳng qua là không kháng cự thôi. Đối mặt khuôn mặt trắng nõn hồn nhiên khả ái của Đạm Đài Bạch, Linh Bình Nữ Đế thân là nữ tính mặc dù không có cảm giác như là mẹ, lại vẫn không nhịn được yêu quý đứa trẻ này.

Mẹ con gặp nhau, Tô Tiểu Bạch cũng coi như là giải quyết xong một cọc tâm nguyện.

Lúc trước ở Ngự Giới, hắn chẳng qua chỉ là một tiểu nhân vật không có danh tiếng gì, lúc đó ở trước mặt Linh Bình Nữ Đế, thậm chí không ngóc đầu lên được.

Bởi vì do nhiều nguyên nhân, bọn họ để lại ràng buộc đặc biệt, mà Linh Bình Nữ Đế cũng trời xui đất khiến trở thành Linh Bình Cổ Tổ, nhưng trong lòng Tô Tiểu Bạch chắc chắn, phần ràng buộc này cũng không bị Linh Bình Nữ Đế vứt bỏ, ít nhất, nàng không thể nào vứt bỏ Đạm Đài Bạch.

“Hai vị, Vũ Trụ đại chiến đã hoàn toàn bùng nổ, không người nào có thể may mắn thoát khỏi. Bây giờ dõi mắt toàn bộ Đại Á Vũ Trụ, cũng chỉ có ta đây có thể xem như một cái cảng tránh gió, rất nhanh Thượng Cổ Tôn Giả sẽ khuếch tán ra vòng ngoài, cho dù là góc hẻo lánh nhất trong Vũ Trụ, tất cả đều là chỗ nguy hiểm nhất.”

Tô Tiểu Bạch nhắc nhở hai người, dù sao chính mình cũng xuất phát từ ý tốt.

Ở bên trong Vô Thượng Thuần Dương Cung, cũng chỉ có hai người này thật tâm thật ý đối với mình, Linh Bình Nữ Đế cũng không ngại đem chính mình thu làm đệ tử, mà Tử Yên Cổ Tổ cũng không keo kiệt truyền thụ kỹ nghệ.

Huống chi, kể từ lúc xảy ra biến cố tới giờ, trong cao tầng của Vô Thượng Thuần Dương Cung, hai người này cũng không phải là người thâm nhập.

Từ Tông Chủ đến Điện Tổ, toàn bộ Vô Thượng Thuần Dương Cung từ trên xuống dưới gần như đều là địch nhân, cũng khó trách khi sự việc đã bại lộ, Vô Thượng Thuần Dương Cung đứng mũi chịu sào sẽ trở nên chật vật như thế, hai vị Điện Tổ suýt chút ngã xuống, nếu như không phải có Tô Tiểu Bạch ra tay giúp đỡ, hai người này rất khó tiếp tục chống đỡ tiếp, sợ rằng sẽ biến thành con mồi của những Cổ Tôn khác.

Bình Luận (0)
Comment