Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 547 - Chương 547: Liên Trảm Bảy Người!

Chương 547: Liên trảm bảy người! Chương 547: Liên trảm bảy người!

“Quả nhiên, bàn về thực chiến mà nói, đối phương phải mạnh hơn một chút!”

Tô Tiểu Bạch không để cho phân thân chủ động ra tay, mà là liên tục chống đỡ, không ngừng rút lui, ở một bên xem tỷ đấu, hắn đã đem thủ đoạn chiến đấu của những sinh mệnh Cổ Vực còn có các thị vệ của Cổ tộc này ghi tạc trong lòng.

Cùng bọn họ không giống nhau, Tô Tiểu Bạch từng trải qua đại chiến cấp Vượt Cổ lan tràn ra khắp Đại Á Vũ Trụ cùng Cổ Ba Quốc, bàn về thực chiến, thủ đoạn của Tô Tiểu Bạch so với bọn hắn tàn nhẫn gấp vạn lần, cho dù là đối bính thực lực thẳng mặt, Tô Tiểu Bạch cũng không kém bao nhiêu.

Người duy nhất để cho hắn không có nắm chắc có thể miểu sát, chỉ có Trùng Mẫu Cổ Tổ bên trong đám này! Về phần những người khác, ở trong mắt Tô Tiểu Bạch thì cũng những tên cấp Cổ Tổ phổ thông không khác nhau chút nào!

Lúc này ở bên ngoài Thánh Thủy Rừng Rậm, Vân Khê Quận Chúa đã gấp đến mức giơ chân.

Đây chính là mười tên thị vệ nàng tốn rất nhiều công phu mới tìm ra a!

Nếu như là vì tranh đoạt binh khí cấp Tuyên Cổ Quân Vương mà chết, cũng coi như thôi, dù sao chỉ là bất đắc dĩ.

Nhưng mà bây giờ vừa mới tiến vào Thánh Thủy Rừng Rậm, ngay cả binh khí cấp Tuyên Cổ Quân Vương còn chưa thấy liền chết mấy người, loại kết quả này nàng căn bản là không cách nào tiếp nhận!

Cách đó không xa, vẻ mặt Sơn Chi Quận Chúa đắc ý, thân là một nhân vật âm hiểm xảo trá nhất trong các Thánh Nữ, từ đầu đến cuối nàng chưa từng cân nhắc qua vấn đề sinh tồn của các thị vệ, mà là đem hết thảy mục tiêu đặt ở trên việc đánh chết những thị vệ khác!

Hai người Vân Khê Quận Chúa cùng Sơn Chi Quận Chúa hoàn toàn chính là hai thái cực, một người suy nghĩ dựa theo quy tắc tự vệ, một người khác lại suy nghĩ muốn hủy diệt hết thảy, thậm chí không tiếc giết địch một ngàn tổn hại tám trăm!

“Haha, thị vệ của Vân Khê muội muội không giỏi lắm a!”

Sơn Chi Quận Chúa châm chọc, mà Vân Khê Quận Chúa chỉ có thể cắn môi, lã chã chực khóc.

Nàng, không có bất kỳ biện pháp nào!

Nếu như có thể tiến vào Thánh Thủy Rừng Rậm, nàng thậm chí nguyện ý chính mình xông vào cùng các thị vệ đánh giết, nhưng điều này hiển nhiên là không thể!

Sau khi Phượng Huyết Cổ Tổ cùng Thương Hồ Cổ Tổ lấy bản thân làm cái giá, đi đổi mạng với hai tên thị vệ phe địch, thị vệ dưới quyền Vân Khê Quận Chúa liền lần lượt chết đi, cuối cùng chỉ còn lại một mình Tô Tiểu Bạch!

Bởi vì không cách nào bị nhiễm vào nhân quả, hơn nữa cái bóng chạy trốn rất nhanh, ở trong kịch chiến, cũng chỉ có một mình Tô Tiểu Bạch là hoàn hảo không chút tổn hại, cũng hoặc có lẽ là hắn không có sa đà vào trong cuộc chiến này, hoàn toàn là dùng thái độ của người ngoài cuộc không ngừng quan sát.

Vân Khê Quận Chúa nâng trán, quả nhiên chỉ có Bạch Ảnh còn sống, cái tên này thi hành nhiệm vụ trong Thánh Địa trưởng thành nhanh như vậy, phán đoán của chính mình đối với hắn quả nhiên rất chính xác.

Coi như chiến cuộc lại hỗn loạn đi nữa, người như vậy vĩnh viễn cũng có thể sống đến cuối cùng.

Nhưng như vậy thì có ý nghĩa gì chứ? Sơn Chi Quân Chúa vẫn còn mấy tên thị vệ sống sót, mấy người đánh một người, Bạch Ảnh lại làm sao có thể có bất kỳ phần thắng nào? Liền ngay cả chạy trốn đều không có khả năng!

Huống chi, coi như Bạch Ảnh có thể còn sống rời đi, Vân Khê Quận Chúa muốn hắn cũng không có ích gì!

Nhưng mà sau một khắc, một cỗ khí thế tàn bạo dị thường đột nhiên từ trên người Tô Tiểu Bạch bộc phát ra.

Cái bóng phân thân trong khoảnh khắc vùng dậy, vỗ xuống một chưởng, trong nháy mắt đem một tên thị vệ có thể so với Thượng Cổ Vạn Kỷ Tôn Giả dưới trướng Sơn Chi Quận Chúa đập chết!

Tất cả mọi người đều ngẩn ra, hiển nhiên cũng không ngờ tới cái tên thị vệ bọn họ một mực không xem ra gì này, lại bảo lưu thực lực!

“Đến đây là kết thúc!”

Trùng Mẫu Cổ Tổ ở phe bên kia trông thấy lại xuất hiện hao tổn, lập tức không vui, lật tay một cái, ngàn tỷ bóng trùng con bao phủ, thực lực cấp Thượng Cổ Ức Kỷ Tôn Giả triệt để bạo phát ra.

Sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, đây là một người hung ác, bất kỳ chuyện gì cũng sẽ không nương tay!

Tô Tiểu Bạch cũng không tận lực đề phòng, cái bóng phân thân tại dưới loại áp lực cường hãn này, trong nháy mắt tan biến!

Theo người thị vệ cuối cùng chết đi, trái tim Vân Khê Quận Chúa cũng hoàn toàn lạnh xuống: “Lần này, ta thua rồi!”

Sơn Chi Quận Chúa lặng im không nói, đánh bại người đối thủ này, khiến cho trong lòng của nàng thoải mái không thôi, cho dù là phải đánh đổi bằng ba tên thị vệ, cũng hoàn toàn đáng giá!

Nàng biết, khả năng chính mình đạt được binh khí cấp Tuyên Cổ Quân Vương lần này cũng không lớn, mặc dù Trùng Mẫu Cổ Tổ rất mạnh, nhưng mà trong tay những Thánh Tử Thánh Nữ khác còn nắm giữ thị vệ so với Trùng Mẫu Cổ Tổ còn mạnh hơn!

Những thị vê này một khi bắt đầu tranh đoạt, thì không còn có phần của nàng, cho nên Sơn Chi Quận Chúa từ lúc mới bắt đầu đã đánh chủ ý vào những đối thủ cạnh tranh, lấy tiêu diệt thị vệ của đối thủ làm mục đích chính, giết mười tên thị vệ của Vân Khê Quận Chúa, cũng không khác gì là chặt đứt tay chân đối thủ.

Ngày sau khi Tân Tinh Đại Chiến bắt đầu, Vân Khê Quận Chúa dù là lại lần nữa chiêu mộ thổ dân, cũng chưa chắc cường đại được như bây giờ!

Nhưng mà còn không chờ Sơn Chi Quận Chúa cười trộm, bên trong Thánh Thủy Rừng Rậm, khí tức của Tô Tiểu Bạch lại lần nữa cháy lên!

Cái bóng phân thân lại lần nữa xuất hiện xen kẽ trong đám người, tâm niệm của Tô Tiểu Bạch vừa động,vô số thân ảnh hội tụ mà tới, cái bóng phân thân hóa thành khổng lồ, thực lực giương cao tới đỉnh phong!

Trong Hắc Ám cùng hư vô, hiện lên một thanh Hắc Đạo.

Hắc Đao, đây là vật phẩm tốt nhất mà cái bóng rèn binh đúc thành.

Theo số lượng cái bóng tăng vọt, uy lực của món binh khí này cũng nước lên thuyền lên.

Ở dưới vô số cái bóng tăng cường, uy lực một đao vỗ xuống, ngay cả bản thân Tô Tiểu Bạch cũng nhìn khộng thấu.

Ánh đao xẹt qua không khí ẩm ướt của Thánh Thủy Rừng Rậm, đem hết thảy không gian trong tầm mắt cắt thành hai mặt chỉnh tề.

Một tên Thượng Cổ Vạn Kỷ Tôn Giả liền ngã xuống đất, một tên Thượng Cổ Vạn Kỷ Tôn Giả khác thì chẳng qua là bị dư âm thổi qua, lại trực tiếp chia năm xẻ bảy, chết bất đắc kỳ tử tại chỗ!

Sơn Chi Quận Chúa chấn động trong lòng: “Trùng Mẫu Cổ Tổ, mau mau ngăn tiểu tử kia lại, ngàn vạn lần không thể để cho hắn làm xằng làm bậy!”

Lẩn này rốt cuộc nàng hiểu, chỉ là vì đối phó Vân Khê Quận Chúa, lại bỏ ra cái giá thảm trọng là năm tên thị vệ.

Từng người Thánh Nữ chỉ chuẩn bị mười tên thị vệ, lần này nhân số liền giảm một nửa, đối với kế hoạch kế tiếp sẽ mang đến đả kích cực lớn!

Còn có tên tiểu tử khởi tử hoàn sinh kia, căn bản không thể nhìn thấu thực lực hắn ra sao, ngay cả một tên Thượng Cổ Vạn Kỷ Tôn Giả cũng không thể đỡ được một đao, tiểu tử này hơn phân nửa là nắm giữ thực lực Thượng Cổ Ức Kỷ Tôn Giả.

Ẩn giấu thực lực, giả heo ăn thịt hổ?

Không nghĩ tới Vân Khê Quận Chúa luôn luôn ngây thơ, lại còn sử dụng loại ám chiêu này!

Nhưng mà Vân Khê Quận Chúa bây giờ cũng hoàn toàn ngỡ ngàng, căn bản xem không hiểu xảy ra chuyện gì.

Tô Tiểu Bạch giống như là một tôn Sát Thần xông vào năm người còn lại, vung tay chém xuống, căn bản không cần sử dụng bất kỳ Đại Đạo hoặc là công pháp.

Chỉ một đao.

Cấp Vượt Cổ, đây được gọi là cảnh giới của thiên tài, những nhân vật này ở trong gia tộc của mình còn được coi là thiên chi kiêu tử, nhưng tại trước mặt của hắn lại giống như là đậu hũ bị hời hợt cắt ra, ngay sau đó hoàn toàn nổ nát vụn trên không trung.

Hắc Đao xuyên thấu qua mi tâm Trùng Mẫu Cổ Tổ, tượng trưng cho sự bại trận của Sơn Chi Quận Chúa.

Bảy tên thị vệ, trong nháy mắt toàn bộ bị chém!

Sắc mặt Sơn Chi Quận Chúa tím lại, giận đến mức phun ra một búng máu: “Vân Khê, ngươi điên rồi! Ta sẽ trở lại, ngươi chờ đó!”

Sau khi thả xuống lời độc ác vô lực này, Sơn Chi Quận Chúa trốn đi thật xa, cách thật xa vẫn có thể nghe được tiếng rống giận không cam lòng của nàng.

Mà ở bên trong Thánh Thủy Rừng Rậm, ánh mắt của mọi người đều nhìn chằm chằm về thân ảnh kia.

Tô Tiểu Bạch tay cầm Hắc Đao, khuôn mặt bình tĩnh, lặng lẽ thu dọn lấy chiến trường bừa bộn.

Bình Luận (0)
Comment